Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 441
Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:05:21
Lượt xem: 9
Giang Đình nhanh trí nói: "Vậy có thể nào ở Bắc Nhung, rất nhiều người phản đối vương thất hiện tại của họ?”
Đây là điêu chắc chắn, dù là quốc gia nào, người chịu khổ trong chiến tranh luôn là nhân dân, Khả Hãn hiện tại của Bắc Nhung dốc hết binh lực đi gây chiến, đắc tội hết các quốc gia xung quanh, khiến cuộc sống của người dân Bắc Nhung cũng ngày càng khó khăn, người phản đối vương thất chắc chắn sẽ không ít.
Hạ Vân Sâm gật đầu: "Đúng."
Giang Đình híp mắt: "vương thất Bắc Nhung đã g.i.ế.c cha và anh trai của anh, Tứ hoàng tử muốn g.i.ế.c anh, bây giờ chúng cấu kết với nhau, vậy chúng ta cũng đừng mềm lòng, cứ diệt sạch chúng đi!" Cô vỗ bàn, cảm thấy ý chí chiến đấu khắp người đang sục sôi, kiếp trước đã thua trong tay Tứ hoàng tử, nhưng kiếp này thì chưa chắc, bây giờ cô đã có người mình muốn bảo vệ, cô còn mang thân phận con gái của Tả Hiền vương, ai biết được đây có phải thánh chỉ của trời cao hay không?
Hạ Vân Sâm bị khí thế của Giang Đình làm kinh ngạc, y nói: "Em muốn làm thế nào?"
Giang Đình cười lạnh một tiếng: "Đập nát mộng làm Hoàng đế của Tứ hoàng tử, san bằng vương thất Bắc Nhung, hai vị trí này, đổi lại cho hai người chúng ta
Mặc dù khi Giang Đình nói muốn lật đổ Tứ hoàng tử, san bằng vương thất Bắc Nhung rất hùng dũng oai vệ, bừng bừng khí thế, nhưng nếu muốn làm thật thì rất gian nan, cô vẫn chưa biết nên bắt đầu từ đâu.
Chỉ là suy nghĩ này vừa lóe lên đã không thể thu hồi lại được.
Một người muốn g.i.ế.c bạn, bạn có trốn cũng vô dụng, cách tốt nhất chính là tiêu diệt đối phương.
Về việc cụ thể phải làm thế nào, cô phải cân nhắc thật kỹ, vương thất Bắc Nhung không phải kẻ dễ đối phó, Tứ hoàng tử lại càng không.
Cô nói xong, thấy Hạ Vân Sâm đang nhìn mình chăm chú, cô ngượng ngùng cười một tiếng: "Em nói mấy câu cổ vũ ý chí chiến đấu thôi, anh nhìn em như thế làm gì?"
Hạ Vân Sâm chớp mắt, dường như đang nghiêm túc suy nghĩ lời nói của cô.
Giết c.h.ế.t vương thất và kẻ có mối thù sâu như biển với y, y chắc chắn sẽ ủng hộ hết mình, nhưng những lời như để ta ngồi lên Hoàng vị thế này, sức chấn động vẫn khá lớn với y.
Triêu đại Đại Dĩnh đã kéo dài hơn hai trăm năm, từ thời lập quốc, Hạ gia đã cưỡi ngựa theo Cao tổ Hoàng đế đánh thiên hạ, tư tưởng được nhiều đời kết thừa phải trung quân ái quốc, trấn thủ biên cương, từ nhỏ họ đã được giáo dục phải như thế.
Những lời đại nghịch bất đạo như thay Hoàng vị thế này cũng chỉ có thể từ miệng một người táo bạo như Giang Đình thốt ra mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-441.html.]
Có điều bây giờ Hạ Vân Sâm đang cố gắng thích ứng với 'sự khác biệt về lời nói và tư tưởng" giữa mình và Giang Đình, vì thế nên y cũng không cảm thấy cô không nên nói những lời như thế, ngược lại, sau khi suy nghĩ, y còn cảm thấy những lời ấy rất có lý.
Nếu để loại người như Tứ hoàng tử lên ngôi Hoàng đế, đứng nói cuộc sống của y và Giang Đình sẽ không được yên ổn, đối với bách tính trong thiên hạ cũng không phải chuyện tốt.
Sau khi cơn sửng sốt ban đầu qua đi, Hạ Vân Sâm đã phản ứng lại rất nhanh, y nói: "Em nói có lý.
Mắt Giang Đình sáng lên: "Thật không? Anh cũng nghĩ như thế sao?"
Hạ Vân Sâm lắc đầu, ánh mắt dịu dàng nhìn vào cô, y vươn tay kéo cô ngồi xuống nói: "Không, anh không muốn tranh giành vị trí đó."
Y không có dã tâm kia, càng không có tinh thần hay sức lực làm việc đó, chuyện triều đình y né còn không kịp nữa là.
Nếu có thể, y thà cả đời ở lại chốn biên quan, huống chỉ ông bà nội, cha và anh trai đã c.h.ế.t của y sẽ không cho phép y làm chuyện như thế.
Dù Hoàng đế hồ đồ nhưng vương triều này vẫn chưa đến mức bị lật đổ, bây giờ ai khởi binh thì kẻ đó sẽ là loạn thân tặc tử, tiếng xấu vạn năm.
Giang Đình nghĩ đến cuộc đời của những Hoàng đế trong lịch sử, cô nghiêm túc gật đâu: "Đúng vậy, làm Hoàng đế mệt lắm, dễ c.h.ế.t sớm, không được tự do, còn phải làm ngựa giống cố gắng gieo giống nữa."
Hạ Vân Sâm nhất thời không phản ứng kịp: "Gieo giống gì?"
Vân Mộng Hạ Vũ
'Khụ, không có gì.
Hạ Vân Sâm nói: "Huống chỉ, nếu chúng ta một người ở vương thất, một người ở kinh thành, nếu anh nhớ em thì phải cưỡi ngựa hơn chục ngày mới được gặp.'
Vậy y thà đến buôn ngựa ở vương thất, như vậy còn được gân Giang Đình hơn một chút.
Giang Đình đồng ý sâu sắc: "Cũng phải, không được gặp anh, làm Hoàng đế cũng chẳng vui vẻ gì, vậy cứ để sau này hãy nói tiếp, chuyện gấp bây giờ là phải giúp ngày tránh được kiếp nạn năm sau....
Khoảng thời gian tiếp theo, Giang Đình bị Hạ Vân Sâm ra lệnh phải dưỡng bệnh trong doanh trướng, y còn phái Lý Trạch và Tiêu Thừa đến giám sát cô, nhưng bản thân y lại rất bận rộn, thường chỉ có buổi tối mới có thể đến ăn tối cùng cô.
(Hạ Vân Sâm: Thời gian đó ôm vợ không sướng à, ai rảnh đâu mà làm Hoàng đất!)