Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 440
Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:05:19
Lượt xem: 10
Hạ Vân Sâm trầm ngâm, chẳng trách lúc trước y nghi ngờ Giang Đình và Tứ hoàng tử có quen biết từ trước, hóa ra họ thật sự là kẻ thù của nhau.
"Sau khi hai người đến đây, hắn ta còn muốn g.i.ế.c em?"
Giang Đình lắc đầu: "Không, anh ta không muốn g.i.ế.c em, người anh ta muốn g.i.ế.c là anh."
Hạ Vân Sâm sửng sốt: "Vì sao lại là anh?"
Giang Đình suy nghĩ một lúc rồi giải thích: "Bởi vì bọn em đều đến từ tương lai, đương nhiên có thể nhìn thấy những chuyện xảy ra từ hàng trăm ngàn năm trước qua sử sách, trong sử sách có ghi chép, người cuối cùng xưng đế là Tứ hoàng tử, chứ không phải Nhị hoàng tử hiện giờ đang nắm chắc quyền hành."
Hạ Vân Sâm lại sửng sốt, y nhíu mày: "Chuyện này có liên quan gì đến việc hắn ta muốn g.i.ế.c anh?"
Cách đúng đắn nhất chẳng phải là lôi kéo mình hay sao?
Giang Đình thở hắt ra, nói: "Hạ Vân Sâm, chuyện em nói tiếp theo, anh đừng kích động."
Giọng điệu của cô rất nghiêm túc, chuyện này đã nghẹn lại trong lòng cô suốt một năm qua, là chuyện mà cô nhớ đến vào ngày đầu tiên thấy Hạ Vân Sâm cưỡi ngựa lướt ngang qua mình trong quân doanh. Cô chưa từng quên và chưa từng ngừng suy nghĩ muốn thay đổi kết cục này.
Hạ Vân Sâm siết chặt nắm đấm: "Em nói đi.
Giang Đình gật đầu: "Chính là, trong sử sách còn ghi chép, anh... Anh c.h.ế.t vào năm hai mươi bốn tuổi." Nói rồi, giọng cô trâm xuống, sống mũi cay cay, cô vẫn chưa nói với y, rằng y không phải c.h.ế.t trên sa trường mà là c.h.ế.t vì bị người của mình hãm hại, bị vây c.h.ế.t ở chốn biên thành, cuối cùng tự sát mà chết.
Mỗi khi nhớ đến kết cục này, cô luôn cảm thấy đau lòng vô cùng, tự như có một đôi tay bắt lấy cô, kéo cô rơi vào xoáy nước sâu hun hút, nó muốn kéo cô và Hạ Vân Sâm cùng nhau trâm mình vào nơi bóng tối vô tận ấy.
Hạ Vân Sâm hơi ngừng thở, hai mươi bốn tuổi, chẳng phải là năm sau ư?
Nếu là trước đây, y là người không sợ chết, đàn ông của Hạ gia bọn họ, từ ngày bước ra chiến trường đã sẵn sàng c.h.ế.t trận. Nhưng bây giờ y lại không nhịn được mà chùn bước, bởi vì y đã có Giang Đình.
Ở thế giới này, cô không có người thân, không có chốn về, lại có kẻ thù là Tứ hoàng tử rình rập như hổ rình mồi, nếu y c.h.ế.t rồi, một mình cô phải sống sao đây?
Y khẽ cúi đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-440.html.]
Nhưng vẫn có điêu không đúng, nếu trong lịch sử định sẵn y phải chết, Tứ hoàng tử cần gì phải hao tâm tổn sức g.i.ế.c y chứ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Dường như ngay lập tức, y đã thông suốt.
Y khẽ hỏi: "Vậy em chính là người được trời cao phái xuống cứu anh sao?”
Giang Đình ngẩng đầu, trong mắt mù mịt hơi sương.
Không đợi cô trả lời, Hạ Vân Sâm lại nói: "Hắn ta muốn g.i.ế.c anh giống như diễn biến trong lịch sử, nhưng em muốn cứu anh đúng không? Vậy nên hắn ta mới lập kế cho quân Bắc Nhung đốt lương thảo của chúng ta."
Y chợt bật cười, một nụ cười vô cùng thoải mái, mặt mày thoải mái, vô cùng rạng rỡ, Giang Đình hơi hoang mang, nói: "Anh còn cười được hả?"
Hạ Vân Sâm cất giọng nhẹ nhàng: "Nhưng em đã ngăn chặn được hắn ta một lần, chẳng phải lương thảo của chúng ta vẫn yên ổn đấy sao? Anh cũng không phải loại dễ dàng bị người ta xâu xé, hắn ta muối g.i.ế.c anh cũng không phải là chuyện dễ dàng."
Y vươn tay nắm lấy tay Giang Đình, tha thiết nói: "Vậy nên anh không sợ, bởi vì em chính là người được ông trời phái đến cứu anh, bây giờ chúng ta đã biết ý đồ của hắn ta, có thể chuẩn bị từ sớm, ai là kẻ thắng cuối cùng vẫn chưa biết chắc đâu."
Giang Đình râu rĩ nói: "Nhưng anh ta thật sự rất lợi hại, mấy hôm trước em lại bị anh ta chơi một vố."
Sau đó cô kể lại Tứ hoàng tử thăm dò thái độ của cô như thế nào, hạ thấp cảnh giác của cô như thế nào, đã ra tay với cô ở Giang gia như thế nào, đã lên kế hoạch đánh lén như thế nào.
"Nếu không nhờ anh cho người đi theo em thì em đã c.h.ế.t rồi, nếu không có Tân Quyết trở quẻ thì lương thảo đã bị đốt sạch rồi."
Giang Đình siết chặt nắm đ.ấ.m đấm mạnh xuống bàn: "Anh ta không còn thân thủ của kiếp trước, nhưng lại có thể ép đến đến mức này, c.h.ế.t tiệt!"
Hạ Vân Sâm cũng nhíu mày, y không ngờ quá trình trung gian lại kinh tâm động phách như thế, nhớ đến những thương tích mà Giang Đình phải chịu ở Hưng Châu, y thấy sợ hãi vô cùng, trong lòng y chỉ muốn đ.â.m c.h.ế.t Tứ hoàng tử.
Y ôm Giang Đình vào lòng an ủi: "May mà trời cao thương xót chúng ta.'
Giang Đình nói: "Vậy nên em bảo Tần Quyết giả c.h.ế.t trốn đi, thay em đến Bắc Nhung điều tra tình huống của cha ruột cơ thể này."
"Bắc Nhung Tả Hiền vương." Hạ Vân Sâm trâm ngâm: "Anh có chút ấn tượng, khi anh trai ông ta tại vị, tuy Bắc Nhung và Đại Dĩnh thỉnh thoảng vẫn có giao tranh nhưng người dân hai nước vẫn hòa thuận, đến khi Khả Hãn hiện tại lên nắm quyên, hai nước bắt đầu rơi vào chiến tranh liên miên."