Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 429
Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:04:59
Lượt xem: 6
Hạ Vân Sâm cũng vội vàng đứng lên.
"Ôi chao mẹ ơi, làm tôi sợ hết hồn, sao bên đường lại có một người sống sờ sờ thế." Tạ Ninh vỗ về trái tim nhỏ của mình, cảnh giác nhìn Hạ Vân Sâm.
Tiểu Thất cùng anh ta đi đưa nước nóng cho thương binh doanh cũng kêu lên: "Ai! Nửa đêm nửa hôm lén lút làm gì!
Tạ Ninh và Tiểu Thất cầm cái thùng gỗ trống lên làm vũ khí chắn ở trước ngực.
Hạ Vân Sâm xấu hổ không thôi, lạnh lùng nói: 'Là ta.
Nghe thấy giọng nói này hơi quen tai, Tạ Ninh nâng cao cây đuốc đến trước mặt Hạ Vân Sâm mới nhận ra y.
"Chỉ huy sứ đại nhân!" Tạ Ninh hét lên.
Tiểu Thất lập tức run chân, nhanh chóng quỳ sụp xuống theo phản xạ có điều kiện, Tạ Ninh cũng vội vàng quỳ xuống.
Hai người liếc nhìn nhau trong nơm nớp lo sợ.
Tạ Ninh oán thâm: Hạ Vân Sâm này có bị gì không vậy, nửa đêm nửa hôm ngồi ở đây đi ẻ' hay gì?
Hơn nữa lúc nãy anh ta có nhìn nhầm không nhể, tại sao mắt của Hạ Vân Sâm lại đỏ ngâu, dáng vẻ tiều tụy như oán phụ nơi khuê phòng thế kia?
Lại nhìn phương hướng của con đường này, chẳng phải là đầu bếp doanh hay sao...
Chẳng lẽI
Tạ Ninh không kìm được nỗi lòng muốn hóng chuyện.
Từ lâu anh ta đã nhìn ra Hạ Vân Sâm có ý với Giang Đình, hai người bọn họ lại cùng nhau ra trận, cùng đi kinh thành.
Chẳng lẽ Hạ Vân Sâm tỏ tình xong bị từ chối?
Hạ Vân Sâm lạnh nhạt nói: “Đứng lên đi."
Y biết đây là Tạ Ninh, anh em tốt của Giang Đình, bèn an ủi một câu: "Hai cậu cứ coi như không có chuyện gì xảy ra là được."
Tạ Ninh và Tiểu Thấy đứng dậy, Tạ Ninh không nhịn được bèn nói: “Đại nhân, có phải là ngài giận dỗi với Giang Đình hay không?”
Như thế không được, Hạ Vân Sâm là ông lớn trong quân doanh, Giang Đình không thể chọc giận người ta được, nếu không chẳng phải là bọn họ cũng sẽ gặp nạn theo?
Hạ Vân Sâm im lặng, rất không muốn thừa nhận nhưng lại nhanh chóng đổi ý, nói với Tiểu Thất: "Cậu lui xuống trước đi, tôi có lời muốn nói với cậu ấy."
Tiểu Thất sửng sốt, vội vàng đáp một tiếng, sau đó đẩy xe chạy mất.
Tạ Ninh thấp thỏm đứng đó, giơ cây đuốc cúi đầu nhìn giày của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-429.html.]
Hạ Vân Sâm lạnh lùng nói: "Cậu ở chung doanh trướng với Giang Đình?”
Tạ Ninh tự nói trong lòng, anh biết rõ còn cố hỏi, nhưng ngoài miệng lại ngoan ngoãn trả lời: "Đúng vậy thưa đại nhân."
Hạ Vân Sâm nói: "Từ lúc cô ấy(1) đến đầu bếp doanh đã ở chung với nhau?"
"Đúng vậy thưa đại nhân."
"Vậy cậu có phát hiện ngày thường cô ấy(2) có gì khác thường không?"
Tạ Ninh lập tức nói: "Ý ngài là phương diện nào?”
Hạ Vân Sâm ngẩn ra, chẳng lẽ người trong doanh trướng của cô cũng đã phát hiện cô là phụ nữ ư?
"Mọi phương diện, nói nghe thử xem."
Tạ Ninh không khỏi đưa tay gãi cánh tay, nửa đêm nửa hôm đứng ở đây nuôi muỗi thật sự không có vấn đề gì chứ?
"Nhiều lắm, ví dụ như rõ ràng cậu ấy có võ nghệ cao cường nhưng lại muốn tới đâu bếp doanh chăn heo nấu cơm, rõ ràng cậu ấy(3) chỉ xuất thân từ một nhà nông bình thường nhưng lại biết rất nhiều thứ mà chúng tôi không biết, ngoài tay nghề nấu nướng ra còn biết làm đá, chế thuốc nổ, rồi bày binh bố trận các kiểu..."
((1)(2)(3): Trong tiếng Trung không có chỉ rõ giới tính ha, nó như you và ¡ của tiếng Anh, ở đây Hạ Vân Sâm tưởng Tạ Ninh biết thân phận nữ 9 nên tui xưng theo ngữ cảnh là "cô ấy" chứ còn ông thần khờ Tạ Ninh thì chả biết gì đâu.)
"Hết rồi hả?" Tạ Ninh chớp mắt mấy cái: "Hết rồi ạ.
Hạ Vân Sâm thở phào nhẹ nhõm.
Quả thật, bây giờ y mới chợt nghĩ ra, Giang Đình không chỉ che giấu thân phận con gái, nói không chừng còn che giấu rất nhiều thứ khác.
Rốt cuộc cô ấy có lai lịch ra sao, ở lại Hạ gia quân thậm chí là tiếp cận mình vì mục đích gì?
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô ấy... Có yêu mình thật không?
Hạ Vân Sâm lại chìm trong sự nghi ngờ sâu hơn, nghi ngờ Giang Đình, nghi ngờ bản thân y.
Tạ Ninh nhìn thấy sự mất mát và buồn khổ rõ rệt của Hạ Vân Sâm, không nhịn được mà nói: “Đại nhân, ngài sao thế? Có phải là... Đau khổ vì tình?"
Hạ Vân Sâm: '...'
Tạ Ninh gãi đầu lúng túng: "À thì, tôi nói bừa đó, ngài đừng để bụng nhé, ngài cãi nhau với Giang Đình ạ?”
Anh ta không khỏi nói tốt cho Giang Đình: "Con người Giang Đình rất tốt, tính tình cũng tốt, hai người có hiểu lầm gì đó phải không? Có hiểu lầm thì nói rõ ràng đi, thật ra, thật ra... Chắc chắn ngài rất quan trọng trong lòng cậu ấy, tôi cảm thấy địa vị của ngài cao hơn chúng tôi.
Tim Hạ Vân Sâm đập thình thịch, thản nhiên hỏi: "Sao cậu biết?"
"Rất rõ ràng mà, lúc cậu ấy đưa cơm cho ngài thì thường phải dành nhiều thời gian, có một số món ăn phức tạp phải chuẩn bị rất lâu, điều này khiến cho cậu ấy gần như không được rảnh rỗi vào ngày hôm đó, còn chúng tôi thì chỉ có thơm lây từ ngài mới được ăn đồ ăn do cậu ấy nấu. Ngài không biết đó thôi, trước đây tôi rất ghen tị với ngài, cảm thấy ngài đã cướp mất Giang Đình từ bên cạnh chúng tôi, ngài mới là anh em tốt nhất của cậu ấy." Hạ Vân Sâm ngước mắt: "Thật sao? Cô ấy đối xử với tôi tốt hơn các cậu?”