Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 416
Cập nhật lúc: 2024-11-13 14:04:36
Lượt xem: 14
Kim thị tức khắc cảm nhận được cơn đau ở cổ, sợ tới mức linh hồn cũng run rẩy.
"Không phải... không phải cô biết hết rôi sao? Cần gì hỏi tôi nữa?"
Giang Đình: "Bà không có tư cách lảm nhảm thêm một câu nào nữa."
Chuyện đã tới nước này, Kim thị điên cuồng không còn sợ gì hết, bà ta đột nhiên nhoẻn miệng cười, trên gương mặt gầy đét hiện lên ráng đỏ bất thường, giọng bà ta chói tai: "Mày hỏi cha mày là ai ư? Ha ha ha! Mày là một đứa con hoang, mẹ của mày không cần mày, cha mày càng không! Mày muốn gặp ông ta ư? Ha ha ha, ông ta c.h.ế.t từ đời nào rồi, xương cốt bị giòi bọ ăn sạch từ lâu, mày xuống đó tìm ông ta đi, Bà ta bỗng đứng dậy, cổ gần như bị d.a.o rạch rớt một miếng thịt, m.á.u tươi phụt ra, thấm đỏ vạt áo, bà ta bất chấp la hét: "Chết đi! Chết quách cho rồi! Chết hết đi! Chết hết đi!"
Giang Đình chùi m.á.u dính trên d.a.o lên tay áo, chỉ thấy Kim thị điên điên khùng khùng bật cửa chạy ra ngoài.
"Giả điên giả dại."
Biểu cảm Giang Đình lạnh lẽo, quyết định không nương tay nữa. Cô nhún chân bay vút ra ngoài, lưỡi d.a.o sắc nhọn hiện ra, nhắm thẳng vào lưng Kim thị.
Lúc này cửa phòng Giang Đại chợt bị đẩy ra, vợ Giang Đại vừa khoác áo vừa cằn nhẳn: "Dì Kim, nửa đêm nửa hôm mà dì la lối om sòm gì đó!"
Vừa dứt lời, cô ta chợt thấy Kim thị chạy vọt tới chỗ mình, còn Giang Đình cứ như ma quỷ xuất hiện đằng sau Kim thị. Chỉ trong nháy mắt, Kim thị bùng nổ khát vọng muốn sống, nhanh như chớp bổ nhào về phía vợ Giang Đại, túm lấy cô ta kéo ra sau, chuyện xảy ra trong nháy mắt, lưỡi d.a.o của Giang Đình không kịp thu lại cứ thế lao tới.
"AI" Vợ Giang Đại kêu la thảm thiết.
Cô ta cứ thế bị Kim thị bắt lấy làm một tấm khiên sống, d.a.o ngắn c.h.é.m sắt như bùn c.h.é.m vào cánh tay cô ta, nháy mắt chặt đứt cả cánh tay, m.á.u văng tung tóe.
Tiếng hét chói tay của vợ Giang Đại nghẹn ứ trong cổ họng, cô ta trợn mắt chứng kiến cánh tay cụt của mình rớt xuống, cơn đau dữ dội ập tới, não cô ta ong ong, lảo đảo té nhào xuống đất, không biết còn sống hay đã chết.
Còn Kim thị đã cuống cuồng chạy ra cổng.
Giang Đình chẳng thấy áy náy vì c.h.é.m sai người, dù sao cô cũng tính cả rồi. Nếu tối nay Giang Đại và vợ hắn ta ngủ say như chưa từng có chuyện gì xảy ra thì cô chỉ lấy mạng Kim thị và cha Giang thôi.
Nếu bọn họ phát hiện rồi thì cùng g.i.ế.c hết vậy, đến lúc đó ai chứng minh được, là cô mới là hung thủ chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-416.html.]
Bây giờ, độc trong nước đường đỏ mà Kim thị hạ độc Cha Giang uống bây giờ đã phát tác, còn vợ của Giang Đại thì đang sống dở c.h.ế.t dở, vậy chỉ còn lại...
Giang Đình bỗng quay đầu lại, đầu ngón chân đạp lên một tảng đá dưới đất, cẳng chân đá ngang, tảng đá đã bay đi "vù" một tiếng đã đập vào cửa viện đã được Kim thị mở ra một nửa.
Cửa bị tảng đá lớn đập mạnh vào lại bị đẩy vào đóng chặt hơn.
Kim thị giật mình cả người run rẩy, dán sát vào cửa ngồi bệt xuống, run cầm cập.
"Chạy cái gì, bà còn chưa trả lời câu hỏi của tôi đấy."
Trong mắt Kim thị, Giang Đình cầm d.a.o chậm rãi đi đến không khác gì ác quỷ La Sát bước ra từ địa ngục.
Giang Đình ngồi xổm trước mặt Kim thị, vẻ mặt lạnh nhạt nói: "Không nói đúng không, vậy tôi sẽ lột da cánh tay này của bà, đến biên quan tìm người hỏi xem, bà nghĩ sẽ không có ai nhận ra được sao?"
Cô bỗng vươn tay, lập tức giữ chặt cánh tay Kim thị, tay áo vung lên đã lộ ra dấu khắc trên tay Kim thị tuy đã bị năm tháng mài mòn nhưng miễn cưỡng cũng có thể nhận ra được.
"Bà đối xử con gái bà độc ác như vậy, đối với bản thân mình sao lại tiếc thương không dám ra tay vậy, nếu tôi là bà, ngay thời khắc bỏ trốn thì nên khoét miếng thịt này đi rồi, để người khác vĩnh viễn không biết được trên tay mình có thứ này.'
Giang Đình nói rồi bỗng nâng đao lên, Kim thị giật mình co rụt cả người, thốt lên: "Tôi nói! Tôi nói!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà ta thở dốc, ánh mắt đây căm hận và lo sợ đan xen, cái tên mà bà ta cố gắng quên đi gần hai mươi năm nhưng từ đầu đến cuối vẫn không quên được lại xuất hiện trong lòng.
Bà ta há miệng, nói: "Ông ta, ông ta là... Mười sáu bộ tộc Bắc Nhung, Tả... Phùi"
Ngay khi Giang Đình chăm chú nghe bà ta nói thì một phi tiêu chợt bay đến, đ.â.m thẳng vào cổ Kim thị, tốc độ nhanh đến mức Giang Đình cũng không kịp ngăn lại.
Cô bỗng quay đầu thì thấy trên nóc nhà cách đó không xa có ba người áo đen che mặt đứng đó.
Trên phi tiêu còn có độc Kiếm Huyết Phong Hầu, Kim thị trừng mắt, cổ họng phát ra tiếng ê a, hai tay vươn ra giãy giụa vô ích, sau đó không cam lòng nghiêng đầu, trợn mắt tắt thở.