Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 410
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:33:28
Lượt xem: 11
Cha Giang tai điếc, không nghe rõ cậu trai nọ đang hô hoán cái gì. Ông ta ngồi dậy, hắng giọng nói: "Cháu gọi cái gì đấy hả Xuyên Tử?”
Giang Đại đứng phát dậy: "Cha ơi, cậu ấy bảo Giang Đình về rồi!"
"Trời ơi! Gì cơ? Của nợ ấy về rồi á?" Chị dâu Giang hét to.
"Nó về làm gì? Chẳng lẽ nó gây ra chuyện tày đình gì trong quân doanh rồi ư? Ôi đừng có mà làm liên lụy nhà chúng ta đấy nhé."
Xuyên Tử chạy đến trước nhà họ, mở toang cửa ra, vừa thở vừa vui mừng nói: "Giang Đình thành quan lớn rồi! Về để tế tổ đấy!"
Lúc này, dưới bếp xoong nồi rơi loảng xoảng. Theo bản năng, cha Giang quay đầu chửi bới: "Mụ già kia, mụ làm rơi cái quái gì đấy hả? Chờ tối này ông đây cho mụ biết tay!"
Ông ta không rảnh để ý chuyện nhà bếp, chỉ vội vàng nói: "Giang Đình nào cơ? Làm quan lớn gì rồi?"
Xuyên Tử nói: "Cháu không biết. Tóm lại là làm quan, còn cưỡi ngựa mặc quân trang nữa cơ ạ. Chú ra đón nhanh lên chút"
Xuyên Tử nói xong rồi chạy đi ngay. Hắn ta còn bận đến báo tin cho các nhà khác trong làng.
Chẳng qua sau "cú sốc" lúc đầu, người Giang gia lại không thấy vui vẻ gì mà chỉ thấy sợ hãi.
Sợ, sợ run b.ắ.n người.
Trước giờ cả nhà họ vẫn luôn nuôi mẹ con Giang Đình như nuôi chó trong nhà, giờ con ch.ó đã chạy đi không chỉ tránh thoát xích sắt mà còn biến thành hổ quay về nhà, ai không sợ cho được. "Thế... thế giờ phải làm sao đây cha ơi." Giang Đại hét âm lên: "Nó không về trả thù chúng ta đấy chứ?"
Dâu cả Giang gia kéo tay chồng, căng thẳng nói: "Không... Không sợ. Nó không dám làm thế đâu. Chúng ta là gia đình nó mà, nếu nó làm gì chúng ta thì chúng ta đến quân doanh tố cáo nó nữ giả nam trang đi lính. Đến lúc đó không ai được sống tốt hết!"
Cha Giang rít thuốc không nói lời nào. Sau đó, ông ta dặn dò: "Vợ thằng cả, con vào nhà bếp giúp mụ già kia nấu cơm đi. Thằng cả, con với cha đi tìm trưởng làng nói chuyện với tộc trưởng xem thế nào. Nếu nó về để tế tổ thật thì chờ tế tổ xong, nhà mình kính cẩn ra tiễn nó đi là được."
"Vâng, con đi ngay đây cha!" Chị dâu Giang hoảng loạn chạy xuống bếp.
Cha Giang và Giang Đại thì vội vàng thay quần áo, dắt cháu trai ra cổng làng. Trên đường đi, cách thật xa họ đã nghe thấy tiếng chiêng trống. Trưởng làng và tộc trưởng vội vàng chạy tới kiểm tra văn thư của Giang Đình.
Cả hai đêu xác nhận con dấu của triều đình, bên trên còn có dấu của phủ Thứ sử Hưng Châu, không thể sai được. Còn về dấu của huyện nha huyện Phù Viễn thì sau này bổ sung thêm cũng chưa muộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-410.html.]
Khi nhìn đến chức vị được ghi trên văn thư, cả đám người đều trợn to mắt. Người không nhận được mặt chữ thì vò đầu bứt tai thúc giục: "Viết gì đấy! Mấy ông nói nhanh lên cái!"
Giang Đình bình tĩnh đứng tại chỗ.
Trưởng làng run lẩy bẩy, hai chân mềm nhữn định quỳ thẳng xuống song Giang Đình lại nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy ông ta.
"Chú không cần đa lễ đâu ạ”"
Nhưng trưởng làng và các cụ trong làng vẫn chắp tay hành lễ, nói: "Thảo dân, thảo dân bái kiến Giang đại nhân."
Dân chúng bình thường như họ chỉ có thể tiếp xúc với quan huyện lệnh thất phẩm là quan chức cao nhất. Đằng này Giang Đình lại là tham quân ngũ phẩm, hơn nữa còn là tham quân Hạ gia quân!
Không ai không biết tiếng tăm Hạ gia quân. Một người lính bình thường ở Hạ gia quân cũng đã có tư cách khoe khoang đến hết đời nữa là Giang Đình cô cô cô...
Trong lúc nhất thời, hâu hết dân làng cũng hoảng hốt lo sợ tột độ. Thấy trưởng làng quỳ xuống, họ cũng tự động quỳ xuống.
"Ngũ phẩm, quan lớn ngũ phẩm." Có người giơ năm ngón tay ra hiệu, tất cả mọi người đều sợ tới mức không nói nên lời.
Mới chỉ một năm, một năm thôi đó!
Ban đầu còn tưởng Giang Đình giỏi lắm thì lên được đến chức bách hộ là cùng, ai ngờ...
Trời ơi, sao cô có thể làm được điều đó chứ?
Giang Đình cảm thấy khá là hả dạ.
Cái nết cô nhỏ mọn thế đấy. Trong làng này làm gì có ai không bắt nạt nguyên thân, bọn họ còn hùa nhau lừa người trưng binh, bảo nguyên thân nữ giả nam trang nhập ngũ thay con trai cha kế nữa kìa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cuối cùng, nguyên thân hy sinh trên chiến trường. Những người này không thoát được trách nhiệm với cái c.h.ế.t đó đâu.
Nhưng cô không định bắt những người dân bình thường đó phải trả giá đắt gì, mục đích của cô trong chuyến đi lân này là người Giang gia cơ.
"Các chú các thím Đứng lên hết đi, không cần đa lễ thế đâu. Lần này vãn bối về làng là để chuẩn bị tế tổ, còn phải phiền các chú thím sắp xếp nữa ạ."
Thấy Giang Đình ăn nói dịu dàng tử tế, đám trưởng làng mới yên tâm, vội vàng đáp: "Nên làm, nên làm ấy mà. Giang đại nhân đi đường chắc cũng mệt rồi, đại nhân cứ nghỉ ngơi trước đi, không cần bận tâm những chuyện khác đâu.'