Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 408
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:33:17
Lượt xem: 6
Người Bắc Nhung có khả năng nuôi nô lệ, khiến cho Cao công công phải kiêng kị, có thể có bao nhiêu người chứ?
Mà cô lại nhờ người hỏi thăm quá khứ trước đây của Cao công công, phát hiện 20 năm trước ông ta từng xuất chinh theo Hoàng đế, lúc ấy vẫn còn là Thái tử.
Cô nói bóng nói gió hỏi người Hạ gia, 20 năm trước đã xảy ra chuyện gì.
Dân chúng bình thường tất nhiên sẽ không biết nhưng người Hạ gia biết rất rõ, khi đó Hoàng đế tuổi trẻ khí thịnh, lân đầu tiên ra chiến trường tích cóp tư lịch, không những không núp phía sau đại doanh, mà còn kiên quyết phải tự dẫn binh lên chiến trường.
Kết quả bị Bắc Nhung bắt sống. Cao công công tất nhiên cũng không tránh được.
Kể ra cũng thật trùng hợp, nửa năm trước, lúc Cao công công đi biên quan tuyên chỉ xong vậy mà lại c.h.ế.t rồi, chẳng lẽ ông ta thật sự là thuộc hạ đắc lực của người Bắc Nhung?
Cô tạm thời không nghĩ ra nguyên nhân cái c.h.ế.t của Cao công công, cô chỉ biết, thân phận của cha ruột nguyên thân rất có thể không đơn giản. Nếu mẹ của nguyên thân thật sự là nô lệ bỏ trốn, vậy cô...
Gần như tất cả chủ nhân của các bộ tộc đều tham dự vào chiến dịch nhằm vào cha và chú của Hạ Vân Sâm mấy năm trước, thậm chí sau đó anh cả của Hạ Vân Sâm cũng c.h.ế.t trong tay bọn họ.
Vậy cô chẳng phải là con gái của kẻ thù g.i.ế.c cha của Hạ Vân Sâm sao?
Alo chị tác ơi, chị có có thể đừng viết máo chó như vậy được khum?
Vân Mộng Hạ Vũ
Tuy rằng cô không phải là kẻ tội ác tày trời nhưng cũng không phải là người tốt, cô rất ích kỷ.
Mặc dù cô kế thừa cơ thể của nguyên thân nhưng cô giúp nguyên thân nữ cải nam trang tòng quân một thời gian, đó là để trả ơn cho nguyên thân.
Dù sao thì trong nguyên tác, lúc này nguyên thân đã c.h.ế.t ở trên chiến trường.
Vậy nên cô chuẩn bị làm rõ ràng chuyện này, nếu cha ruột của nguyên thân thực sự là vương thất Bắc Nhung, vậy cô sẽ g.i.ế.c hết tất cả những người biết chuyện này, cũng sẽ không để cho Hạ Vân Sâm biết.
Cô sẽ diệt trừ hậu hoạn mãi mãi...
(Giang Đình: Ai dám cản trở chế lấy chồng, xử hết!)
*xx** Sau khi nghỉ ngơi ở huyện thành một ngày, Giang Đình mua chút quà buộc vào lưng ngựa, lại thay một bộ quân áo ngăn nắp xinh đẹp, đi thẳng đến thôn Thiên Thủy nơi cha kế đang ở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-408.html.]
Nói thế nào thì cô cũng là áo gấm về làng, vẫn có chút mặt mũi nên không có gì đáng ngại.
Thôn Thiên Thủy ở trong một sơn cốc, khí hậu dễ chụy, thích hợp để sinh sống, bây giờ đang vào đầu hạ, bông lúa hai bên đường hiện lên màu vàng óng ánh, lúa mới trồng không lâu đã cho hạt thóc thân hình mảnh khảnh phấp phới trong gió.
Hai mùa xuân hạ ở biên quan tới chậm hơn một chút, nhưng vẫn đến đúng lúc.
Các thôn dân bận rộn nhìn thấy hình bóng người cưỡi trên lưng ngựa, đều tò mò ngẩng đầu lên nhìn.
"Đó là con trai nhà ai thế?" "Là một vị quân gia đúng không, cưỡi ngựa, trên người còn mặc áo giáp nữa."
"Có phải đi ngang qua thôn chúng ta xin nước uống hay không, đi, đi xin tiền thưởng thôi!"
Vì thế Giang Đình nhanh chóng bị mọi người vây quanh.
Cô quét một vòng, không thấy người Giang gia, cười nói: "Các cô các bác, mọi người không nhận ra cháu sao? Cháu là Giang Đình đây.'
"Giang, Giang Đình?"
"Giang Đình là ai... ?' Có người không kịp phản ứng vội vàng chọc chọc người bên cạnh.
"Chính là con gái của người phụ nữ gả sau đến Giang gia đó."
'A, a? AI Con gái? Giang Đình, tôi nhớ ra rồi, cháu cháu cháu, sao cháu lại biến thành như này?”
"Hừ, đừng nói linh tinh, lúc ấy người Giang gia đến nhà tặng quà đã từng dặn dò chúng ta, sau này Giang Đình gọi là Giang Đình, là con trai, không phải con gái, thay anh trai nó đi tòng quân, nếu bị phát hiện, chúng ta cũng sẽ bị liên lụy phải chịu tội."
Ánh mắt Giang Đình không một gợn sóng, xoay người xuống ngựa, khẽ cười nói: "Đúng vậy, bác này nói rất đúng, bây giờ cháu là con trai thứ hai của Giang gia, lần này cháu trở về là để tế tổ."
"Tế tổ?"
Tế tổ ở thời đại này là một chuyện lớn, bình thường chỉ khi nào sinh con trai, lúc cưới vợ sinh con, trong nhà có đàn ông mất, hoặc là khi mưa thuận gió hòa được mùa cần phải cảm tạ trời xanh và tổ tiên, hoặc là lúc gặp phải thiên tai cầu mong tổ tiên phù hộ mới có thể mở từ đường tế tổ.
Ngoài những cái này ra, còn có một trường hợp nữa được làm vậy, đó là người đàn ông có tiên đồ áo gấm về làng, vê nhà an ủi tổ tiên, ví dụ như đứng vị trí cao trong khoa cử, thăng quan, phát đại tài vê nhà sửa đường làm cậu, không thì cũng là tòng quân lập chiến công.
Tóm lại hoặc là việc có liên quan đến sinh lão bệnh tử của những người đàn ông, hoặc là liên quan đến việc làm rạng rỡ tổ tông dòng họ.