Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 404
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:33:19
Lượt xem: 6
Hạ Vân Sâm thở nhẹ, nói: "Nên về phòng nghỉ ngơi rồi, ngày mai chúng ta phải lên đường."
Giang Đình cười đáp: Chính vì ngày mai phải lên đường nên hôm nay chúng ta mới phải làm chút chuyện khác thường đấy."
Cô thấp giọng cười, dụ dỗ: "Để em giúp anh nhé, có được không?”
Tháng năm, thời tiết nóng lên rõ rệt, dân chúng trong kinh thành đều đổi sang mặc quần áo mỏng nhẹ, chuẩn bị cho những ngày hè sắp tới.
Đám Giang Đình ở lại kinh thành khoảng nửa tháng, cộng thêm thời gian vừa đi vừa về trên đường, tính ra thì lúc họ trở lại biên quan cũng đã đến tháng Sáu.
Ngày họ xuất phát, thời tiết rất đẹp, rất nhiều người dân và quan chức đã tới cổng thành tiễn Hạ Vân Sâm và Giang Đình, cùng với những võ tướng khác trở lại kinh thành nhận tước vị.
Người Hạ gia cũng có mặt đông đủ, ăn mặc long trọng, trong mắt ngấn lệ. Họ kéo tay hai người lại, dặn dò đủ thứ.
Sau một thời gian ngắn Giang Đình ở lại Hạ gia, người nhà họ đều rất thích cô, gần như coi cô là con cháu trong nhà. Lão phu nhân, Hạ phu nhân, mấy thím mấy dì và cả chị dâu của Hạ gia đã chuẩn bị cho họ túi lớn túi nhỏ quần áo mới, giày và các loại đồ ăn thức uống, gân như chất đây cả một chiếc xe ngựa.
Ngay cả Tiêu Thừa quay về cùng với Hạ Vân Sâm cũng được ban thưởng hậu lĩnh.
Lão phu nhân kéo tay Giang Đình, thân thiết vỗ vỗ: "Cháu à, quay về biên quan phải ăn uống đây đủ đấy nhé, trông cháu gây quá, bàn tay giống như tay con gái vậy. Nếu Vân Sâm bắt nạt cháu thì cháu cứ viết thư tố cáo với ta, ta sẽ đòi lại công bằng cho cháu."
Bây giờ trong mắt Hạ lão tướng quân và Hạ lão phu nhân, Giang Đình mới giống cháu trai ruột: của bọn họ. Dù sao thì vẻ ngoài của cô cũng ngoan ngoãn, tính tình lại dịu dàng, khéo miệng, biết nói lời hay ý đẹp lại còn biết nấu ăn, tốt hơn cái tên hũ nút Hạ Vân Sâm kia nhiều quá trời.
Hơn nữa họ nghe nói cha đẻ của Giang Đình đã c.h.ế.t sớm, mẹ thì đi lấy người khác, khi còn nhỏ cô sống không tốt. Chuyện này khiến các vị trưởng bối càng thương cô hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-404.html.]
Giang Đình cười tủm tỉm nói: "Bà yên tâm đi ạ, ngài ấy không dám bắt nạt cháu đâu.'
Hạ Vân Sâm liếc nhìn bọn họ, rốt cuộc là ai bắt nạt ai đây?
Hạ phu nhân đã nghĩ thoáng hơn về quan hệ giữa hai người, dặn dò: “Trên đường đi hai đứa phải giúp đỡ lẫn nhau và phải nhớ viết thư về nhà đấy, biết chưa?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Có lẽ do Hạ phu nhân đã chấp nhận chuyện giữa y và Giang Đình, hơn nữa mấy ngày nay Giang Đình ở giữa thúc đẩy, khiến hiện giờ mối quan hệ giữa Hạ Vân Sâm và Hạ phu nhân đã trở nên thân thiết hơn nhiều, không còn xa cách và khách khí như trước nữa.
Y giơ tay ôm Hạ lão tướng quân và lão phu nhân, sau đó ôm Hạ phu nhân, nói: "Ông nội, bà nội, mẹ, mọi người ở nhà phải tự chăm sóc mình thật tốt đấy, không cần quá bận tâm về cháu đâu."
Hạ lão phu nhân đỏ hoe vành mắt, Hạ phu nhân cũng rưng rưng nước mắt, được các thím Hạ gia dìu xuống. Cả nhà đứng nhìn Hạ Vân Sâm, Giang Đình và một đám tướng sĩ xoay người lên ngựa, đội ngũ xuất phát.
Rất nhiều người đi theo phía sau để tiễn họ, không chỉ có người của Hạ gia mà còn cả người thân của các tướng sĩ khác cũng đi theo đến tận mười dặm. Cho đến tận khi họ tập hợp với đội áp giải lương thảo thì những người đưa tiễn mới dừng bước, nhìn đoàn quân chậm rãi biến mất ở phương xa.
Lân này Hạ Vân Sâm về biên quan và đồng thời phụ trách áp tải lương thảo cho bốn quân doanh. Người đồng hành với y ngoại trừ các võ tướng còn có ba ngàn tinh binh vận chuyển lương thực.
Đoàn xe chở lương thực kéo dài mấy trăm mét, trông cực kỳ hoành tráng, rốt cuộc thì cũng chẳng ai dám nảy sinh ý đồ với bọn họ.
Hạ Vân Sâm phụ trách đi đầu đội ngũ dẫn đường, Giang Đình cưỡi ngựa ung dung đi sau cùng.
Hạ gia có hai chiếc xe ngựa, một xe chở người, xe còn lại chở hành lý, tất cả đều do Giang Đình quản lý. Cô cưỡi ngựa một lát, cảm thấy m.ô.n.g hơi đau và buồn ngủ bèn tung người xuống ngựa rồi leo vào trong xe ngủ.
Nội thất trong xe ngựa được bố trí rất thoải mái và dễ chịu, trên tấm đệm dày có trải một chiếc chiếu cỏ, vừa mát mẻ thoáng khí lại không đau người.
Từ cửa xe cho tới rèm cửa sổ đều toát ra vẻ xa hoa nhưng vẫn khiêm tốn, thoải mái hơn cỗ xe tôi tàn kia của Tứ hoàng tử nhiều, ít nhất thì nó cũng không xảy ra vấn đề gì lúc đêm hôm.