Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 401

Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:33:14
Lượt xem: 4

Trước khi hoàng hôn buông xuống, người Hạ gia và các vị khách cùng nhau ngồi xuống bàn tiệc.

Lần này bởi vì có người ngoài nên nam nữ phải ngôi riêng. Giang Đình đương nhiên ngồi ở bàn của đàn ông nhưng bởi vì thân phận của Hạ Vân Sâm không tâm thường, hơn nữa y mới lập được chiến công nên được Hạ lão tướng quân gọi tới ngồi ở bàn ông ấy, để y nói một chút chuyện vê việc thu phục bốn trấn ở phương Bắc cho các lão tướng quân nghe.

Giang Đình không có tư cách ngồi ở bàn của Hạ lão tướng quân, đành ngôi cùng với mấy vị võ tướng trẻ tuổi và có chức vị thấp hơn ở bàn khác.

Đây là lần đầu mọi người được ăn lẩu, đánh chén no say đến mức mồ hôi toát ra đầy đầu. Sau khi đã thèm, họ mới bắt đầu uống rượu đố nhau. Nhưng Giang Đình không uống rượu cũng chẳng biết chơi đoán số, hơn nữa còn không nghe lọt tai mấy lời khoác lác của bọn họ. Vì vậy cô chỉ có thể ngượng ngùng ngồi đó, thậm chí bắt đầu ngủ gà ngủ gật. Đúng là căng da bụng thì trùng da mắt.

Những người khác đâu thể buông tha cô như vậy được, nhất quyết lôi kéo cô uống rượu.

Nghĩ đến hậu quả sau khi uống say, Giang Đình sợ hết hồn, liên tục từ chối: "Cảm ơn các anh em đã nhiệt tình mời tôi, nhưng thằng em này thật sự không biết uống rượu. Tôi... tôi bị dị ứng rượu, nếu uống vào cả người sẽ nổi mẩn đỏ."

"Rượu ngon như vậy, cậu không uống thì tiếc quá."

"Nổi mẩn đỏ hả? Sao tôi chưa từng thấy loại bệnh này nhỉ, uống một chút chắc không có việc gì đâu, nếm thử một ngụm đi.” "Cậu không nể mặt các anh đúng không? Ngày mai là cậu phải rời kinh thành rồi, đây là rượu chia tay các anh tặng cho cậu, không uống thì chán lắm."

Mấy vị võ tướng mồm năm miệng mười mời rượu. Giang Đình nhẫn nhịn rồi lại nhẫn nhịn tiếp, đang định đứng dậy rời đi thì chén rượu đã sắp giơ lên tới mặt cô đột ngột bị một bàn tay câm lấy.

"Chư vị, để tôi uống thay Giang Đình."

Hạ Vân Sâm lạnh nhạt nói, lập tức khiến các võ tướng tỉnh rượu.

Trong bàn này phần lớn đều là quan ngũ phẩm, còn Hạ Vân Sâm là ai chứ? Định Viễn tướng quân tòng nhị phẩm, Chỉ huy sứ của Hạ gia quân, còn là cháu ruột của Hạ lão tướng quân, là người cầm quyền thực tế của Hạ gia.

Ai dám khuyến khích Hạ Vân Sâm uống rượu thì đúng là chán sống rồi. Nhưng Hạ Vân Sâm đã bưng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch.

Đám võ tướng sợ gân chết, há miệng run rẩy nhìn nhau, suy nghĩ có phải Hạ Vân Sâm nổi giận hay không? Vì sao? Bởi vì bọn họ mời rượu Giang đại nhân ư?

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-401.html.]

"Ti chức bái kiến Hạ tướng quân."

Bọn họ lập tức đứng dậy, chắp tay nói.

Giang Đình buồn cười, tốt quá, Hạ Vân Sâm vừa ra tay đã giải quyết rắc rối cho cô. Cô cũng làm bộ đứng dậy hành lễ.

Hạ Vân Sâm kéo tay cô lại, nói: “Cậu đi theo tôi, có chuyện quan trọng cần bàn bạc.'

Y liếc nhìn xung quanh một vòng: "Mọi người cứ tiếp tục đi, ăn ngon uống ngon, tôi đưa Giang Đình đi trước."

"Hạ tướng quân đi thong thả." Lúc này buổi tiệc đã đến hồi cuối, đám người già Hạ lão tướng quân đã không nhịn được mà về trước đi nghỉ, những võ tướng khác thì uống đến mức hào hứng tăng vọt. Trong phòng tiệc hết sức ôn ào, bầu không khí tràn đầy mùi rượu.

Ban đầu Hạ Vân Sâm kéo cánh tay Giang Đình, đợi ra đến khu vườn bên ngoài phòng tiệc rồi tay y mới trượt xuống, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.

Giang Đình cười hì hì, khích lệ y: "Biểu hiện vừa nãy không tệ đâu, còn biết đỡ rượu thay cho tôi nữa.

Hai người bước tới một ngôi đình, Hạ Vân Sâm rút từ trong tay áo ra một chiếc khăn, lau ghế: "Ngồi đi."

Giang Đình đặt m.ô.n.g ngồi xuống, mở to đôi mắt sáng lấp lánh nhìn y dưới ánh đèn lồng mờ mờ.

Hạ Vân Sâm ngồi xuống đối diện cô, cách một cái bàn đá, lúc này mới nói: "Thế em có ban thưởng gì không?”

Giang Đình biết rố còn cố hỏi: "Ban thưởng cái gì?"

Dưới sự dạy bảo của Giang Đình, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi mà da mặt của Hạ Vân Sâm đã dày lên trông thấy. Y vượt qua bàn đá, xích lại gân cô, dùng giọng nói trâm thấp thì thào: "Em nói xem."

Y uống rượu nhưng trên người không hê có mùi rượu khó ngửi, có lẽ vì uống không nhiều, hương vị vừa đủ khiến Giang Đình cảm thấy hơi ngây ngất.

Chỉ là, da mặt của Giang Đình còn dày hơn Hạ Vân Sâm nhiều, cô dựa lưng ra sau, ngồi thẳng lại, tư thế hết sức thô thiển, vỗ vỗ đùi mình: "Cưng vừa nói có chuyện quan trọng mà, chuyện quan trọng là cái này hả? Muốn hôn môi hả, đến đây, ngồi lên đùi anh này, ôm cổ anh rồi anh sẽ cho cưng hôn.

Loading...