Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 400
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:33:13
Lượt xem: 7
"Nhưng, tôi muốn tự mình quay về. Anh có thể đừng cử người theo dõi tôi được không, dù công khai hay bí mật cũng không được.
Hạ Vân Sâm đương nhiên tôn trọng ý kiến của cô và nói : "Được, có điều bí mật theo dõi em là ý gì?
"Anh đừng rằng nghĩ tôi không biết trước đây anh đã cử người theo dõi tôi mọi lúc mọi nơi? Ngay cả khi tôi đang tắm cũng ngôi xổm bên ngoài phòng tắm đúng không?"
"..." Hạ Vân Sâm ho nhẹ: "Lần này sẽ không như vậy.'
Giang Đình hừ một tiếng: "Vậy thì được. Ok, sắp xong rồi." Cô bưng phần ớt đã giã nhuyễn lên bếp thì thấy các đầu bếp đã rang bơ theo hướng dẫn của mình.
Xả hết cặn dâu, sau đó cho hành, gừng, tỏi và các loại gia vị vào xào, sau đó rang cho vàng thì vớt ra, rồi lại cho ớt, hạt tiêu, muối và các gia vị khác vào.
Hương thơm đậm đà của nồi lẩu nhanh chóng lan tỏa khắp căn bếp nhỏ.
Đâu bếp vừa bịt miệng che mũi hắt xì hơi, vừa ngạc nhiên nói: "Đúng vậy, chính là mùi này! Nồi lẩu mà lần trước Tam thiếu gia mang đến khi nấu sôi cũng có vị như thế này."
"Giang đại nhân, ngài không phải là tham quân ư? Sao tài nấu nướng của ngài lại giỏi như vậy?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình mỉm cười tự tin: "Bởi vì trước đây tôi đã từng là lính bếp."
"Lính bếp ư? Vị trí này..."
Các đầu bếp suy nghĩ một lúc mới hiểu lính bếp là làm gì. Chẳng phải là người đã nấu cơm tập thể trong doanh trại hay sao?
Lính bếp? Trở thành tham quân?
Mọi người trợn mắt, cảm thấy thật khó tin.
"Có phải tất cả lính bếp trong doanh trại đều giỏi nấu ăn như vậy?"
Giang Đình lắc đầu: "Tất nhiên là không, vì vậy tôi đã dựa vào kỹ năng nấu nướng của mình mà nhanh chóng bộc lộ tài năng, được thăng chức tăng lương, đồng thời chiếm được cảm tình của Chỉ huy sứ đại nhân. Ngài ấy nhất quyết yêu cầu tôi trở thành tham quân nên tôi chỉ có thể chấp nhận."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-400.html.]
Cô nói nửa đùa nửa thật, đồng thời còn nháy mắt với Hạ Vân Sâm đang đứng bên cạnh.
Hạ Vân Sâm không được tự nhiên mà quay mặt đi, khẽ trách mắng: "Lại nói nhảm nữa." Đầu bếp đương nhiên nghĩ rằng cô đang kể chuyện cười, cũng không để trong lòng, chỉ hâm mộ nói: "Giang đại nhân, ngài thật lợi hại.'
Hạ Vân Sâm không nhịn được mà nói: "Quân sư là dựa vào chiến công mà được thăng chức, nào có phải dựa vào tài nấu nướng, cậu ít gạt bọn họ đi."
Điều này nghe như y là một Chỉ huy sứ ngu ngốc, và hơn nữa y không muốn người khác nghĩ rằng Giang Đình có được vị trí tham quân thông qua cửa sau.
Giang Đình vội vàng cúi đầu nhận lỗi: "Vâng vâng vâng, đại nhân dạy dỗ chí phải."
Các đầu bếp thấy vậy, đều ăn ý không dám nói tiếp nữa, vùi đầu chăm chỉ làm việc.
Hạ Vân Sâm thấy bọn họ thành thật, nhìn căn bếp một vòng rồi chuẩn bị đi đến phòng tiệc để hỗ trợ. "Tôi đến phòng tiệc trước."
Giang Đình ngoan ngoãn gật đầu: "Được, đại nhân đi thong thả."
Hạ Vân Sâm gật đầu, vừa đi được vài bước thì nghe thấy Giang Đình và mấy người trong bếp thì thâm: "Đại nhân đúng là rất hung dữ. Xem ra phải cưới một người vợ hung dữ mới trị được ngài ấy."
Hạ Vân Sâm: "...
Giang Đình cùng các đâu bếp bận rộn trong căn bếp nhỏ một hồi, cuối cùng cũng làm được vài nồi lẩu lớn. Cô còn viết cả trang công thức, tỷ lệ cụ thể từng loại gia vị. Khi nào những nồi lẩu này ăn hết thì các đầu bếp lại có thể nấu tiếp.
Đây đều là đầu bếp riêng của Hạ phủ nên không sợ bọn họ tiết lộ bài thuốc ra ngoài.
Buổi chiều, trong phòng ăn được kê thêm mấy chiếc bàn lớn, đây là đồ mà thợ mộc trong phủ tạm thời đóng ra, ở giữa khoét rỗng đặt nồi đồng, dưới nồi đốt than củi, trên bàn bày đồ ăn, như vậy thì mọi người có thể ngôi quây xung quanh ăn lẩu.
Hôm nay trong Hạ phủ có vài vị khách ghé thăm, đó là ông bạn già của Hạ lão tướng quân ở kinh thành và các thủ hạ cũ, còn có rất nhiều người có quan hệ tốt với Hạ gia.
Hạ lão tướng quân đã nói trước rằng hôm nay sẽ mời mọi người ăn lẩu. Dĩ nhiên thức ăn được chuẩn bị cũng rất phong phú, đồ trong quân doanh không thể sánh bằng, bao gồm các loại thịt tươi như thịt heo, thịt dê, thậm chí còn có cả con tôm to bằng bàn tay.
Đây là lần đầu tiên Giang Đình trông thấy hải sản ở thế giới này, nghe đầu bếp nói chúng đều được chuẩn bị đặc biệt và vận chuyển gấp từ bờ biển cách đây tám trăm dặm đến kinh thành, dù là đại quan đương triều thì cũng không thể ăn hàng ngày.