Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 396
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:33:06
Lượt xem: 8
Cô không kìm lòng nắm lấy cánh tay Hạ Vân Sâm, khẽ nhắm mắt lại để mình tận hưởng nụ hôn này.
Cảm giác như say rượu làm người ta mê say.
Giang Đình nghĩ trong lòng, hóa ra hôn trai đẹp chính là như thế này, thật thoải mái, thật mềm mại, thật hạnh phúc và thỏa mãn. Nếu mà cô biết sớm thì đã hôn y từ sớm rồi, dù sao thì cô cũng không bị lỗ.
Hai người đều không có kinh nghiệm, hôn nhau một cách thô bạo rôi tách ra, ngược lại toàn thân đổ mồ hôi như vừa đánh một trận.
Hạ Vân Sâm thở hổn hển, đôi mắt sáng ngời tràn ngập tình yêu, dường như cuối cùng y cũng xác nhận được tình cảm của Giang Đình. Y giơ tay nhẹ nhàng chỉnh sửa mái tóc cho Giang Đình.
Giang Đình l.i.ế.m môi và nhìn y.
Y cúi đầu hỏi: "Sao vậy?"
"Không tệ.' Giang Đình cười: "Nhưng còn chưa đủ đâu."
Hạ Vân Sâm dừng lại, khuôn mặt vừa mới lắng xuống lại bắt đầu nóng lên, tai nhanh chóng đỏ bừng và ngượng ngùng trừng mắt nhìn cô.
"Lần sau đi."
Dũng khí của y đã cạn sạch, nếu làm thêm lần nữa, y có thể c.h.ế.t ngay tại chỗ vì quá phấn khích.
Giang Đình cuối cùng cũng hiểu rằng nếu Hạ Vân Sâm chủ động, y sẽ chủ động đến mức khiến người ta tê dại. Còn nếu cô chủ động trêu chọc, y sẽ ngượng ngùng như một cô vợ nhỏ.
Chơi với y thật sự rất vui.
Cô sờ môi tỏ vẻ không hài lòng: "Được rồi, lần sau bù đắp thêm. Anh mau thay quần áo đi, chúng ta cần phải quay về rồi."
Lúc này Hạ Vân Sâm mới phát hiện mình vẫn đang mặc váy nữ, nên nhanh chóng nhặt quần áo bên cạnh chuẩn bị thay.
Đột nhiên y quay lại và thấy Giang Đình đang nhìn chằm chằm mình.
Giang Đình chưa kịp thu lại đôi mắt nhìn trộm thì đã bị bắt gặp, cô ho nhẹ che dấu rồi nói: "Đừng lãng phí thời gian nữa, nhanh lên."
Hạ Vân Sâm lời ít ý nhiều: "Em nhìn trộm.”
Giang Đình nói một cách hợp tình hợp lý: "Nhìn thì sao? Tôi còn muốn sờ nữa cơ."
Hạ Vân Sâm không thèm để ý cô, cầm quần áo đi ra phía sau giường để thay.
Giang Đình đi tới bàn ngồi, rót cho mình một tách trà rồi uống, lúc này cô mới cảm thấy bình tĩnh hơn.
Haizzz, cô đúng là đã bị trai đẹp quyến rũ đến mức ra tay với Hạ Vân Sâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-396.html.]
Nhưng sự việc đã đến nước này, cô cũng hiểu rõ cung đã b.ắ.n ra thì không thể quay đầu lại được.
Về việc cải trang thành nam, cô vẫn chưa có ý định nói với Hạ Vân Sâm. Bởi vì cô còn một việc phải hoàn thành, sau khi chuyện đó được giải quyết, cô sẽ nói chuyện thẳng thắn với y.
Hạ Vân Sâm thay lại đồng phục thị vệ, lau sạch lớp trang điểm trên mặt, lúc này đã trở lại hình dáng ban đầu.
Y có chút xấu hổ nhìn Giang Đình, nhất thời không biết phải ở chung với cô như thế nào.
Lúc này, Vũ Lâm vệ bên ngoài đã rút lui, bọn họ mở cửa sổ nhảy từ tầng hai xuống, sau đó đi về Hạ phủ. 'Hạ Vân Sâm. Giang Đình gọi y lại.
Hạ Vân Sâm dừng lại hỏi: "Sao vậy?"
Giang Đình sờ cằm: "Anh đi cùng tay cùng chân mà không phát hiện ra à?”
Hạ Vân Sâm: ....'
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình cười không tim không phổi: "Ôi chao đúng là, đường đường là Chỉ huy sứ Hạ gia quân lại như thế này."
Hạ Vân Sâm vừa thẹn vừa giận, trừng mắt nhìn cô: "Giang đại nhân, đây là cách cậu đối xử với cấp trên của mình à?"
Giang Đình lập tức ngừng cười, và nghiêm túc gật đầu như thật: "Vâng, thưa Chỉ huy sứ đại nhân, tiểu nhân đã đi quá giới hạn. Từ giờ trở đi, tiểu nhân sẽ giữ khoảng cách với ngài năm bước. Mời ngài đi trước.
Cô đưa tay ra làm động tác mời.
Ngay sau đó, Hạ Vân Sâm đột nhiên đi tới trước mặt, nắm lấy tay cô, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đừng nghịch ngợm, đang là giờ giới nghiêm.”
Nếu như không may ban đêm có người đi ngang qua đây, thấy một người đàn ông cao lớn đang lôi kéo một người đàn ông khác, người đi trước người đi sau, sẽ cảm thấy quan hệ giữa hai người này có vấn đề.
Thói đời ngày nay là thế, thật bại hoại thuần phong mỹ tục mài
Hai kẻ bại hoại thuần phong mỹ tục trở lại Hạ gia một cách ngọt ngào và lẻn vào phủ như kẻ trộm.
Hạ Vân Sâm tiễn Giang Đình đến cửa phòng khách và nói: "Hôm nay mệt mỏi cả ngày, em ngủ sớm đi."
"Với nhớ tắm rửa đó, cả người toàn mùi Túy Tiên lâu.'
Giang Đình kéo quần áo và liếc nhìn y: "Anh cũng cũng tắm chứ?"
Hạ Vân Sâm gật đầu: "Tất nhiên." Giang Đình mỉm cười và nói: "Được, vậy ngày mai gặp.
"Ừ, tôi về trước đây."
Hạ Vân Sâm xoay người bước xuống bậc thêm, đang định quay lại sân thì đột nhiên nghe thấy Giang Đình nói phía sau: "Hay là chúng ta cùng tắm đi?"
Hạ Vân Sâm trượt chân suýt ngã. Y giả vờ như không nghe thấy lời Giang Đình nói, chạy như trối chết. ...