Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 389
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:32:27
Lượt xem: 5
"Vậy tôi tự đi.
'Cậu cũng không được đi.'
"Tại sao không? Tại sao ngài không đi, đằng nào cũng không có ai nhận ra chúng ta, chúng ta đến đó cũng không làm gì, chỉ xem các cô gái xinh đẹp nhảy múa thôi cũng không được à?”
Hạ Văn Sâm nói: "Tôi không thích phụ nữ."
Giang Đình cười khúc khích: “Đây là hai chuyện khác nhau.
"Không đi."
Giang Đình đảo mắt một vòng, chắp tay trước ngực, trong nháy mắt giọng điệu trở nên vô tội mang theo vài phần làm nũng, nói: “Đi mà đi mà, anh trai tốt.
Hạ Văn Sâm vừa mới thoát khỏi đợt sặc trước, đang chuẩn bị uống chút nước để làm nhuận cổ họng thì nghe thấy tiếng "anh trai tốt" này của cô... Y lại bị sặc nữa.
"Khụ khụ khụ... Cậu... Khụ khu...
Giọng điệu Giang Đình trở lại như bình thường: "Nếu ngài không muốn thì bỏ đi, ngài không đi thì tôi sẽ tìm Tiêu Thừa đi cùng mình. Tiền trong túi tôi, chân mọc trên người tôi cơ mà."
Sau một lúc lâu, cuối cùng Hạ Vân Sâm cũng thỏa hiệp.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vì vậy, đêm đó, lầu xanh Túy Tiên lâu lớn nhất kinh thành đã chào đón hai vị khách mới.
Công tử tuấn tú đi phía trước mặc bộ đồ thuần trắng, trên tay câm một cây quạt phong độ nhẹ nhàng, trên mặt nở nụ cười tuấn dật, khiến người ta nhìn như đang đón gió xuân ấm áp.
Đi theo sau cậu là một thị vệ mặt đen, dáng người thị vệ này rất cao, nhìn có vẻ đánh nhau rất giỏi. Không biết gương mặt y đen do trời sinh hay là bôi tro than lên nữa. Y ôm một thanh kiếm dài trong ngực, dáng vẻ sát khí hung hãn như thể muốn thấy người nào đ.â.m người nấy vậy.
Hai người được chào đón nồng nhiệt vào trong, bởi vì bọn họ không đặt chỗ trước nên không có phòng riêng, chỉ có thể ngồi ở bên cạnh lan can tầng 2. Nhưng vị trí này cũng không tệ lắm, có thể nhìn thấy rõ đám ca cơ đang nhảy múa trên sân khấu tầng 1.
"Công tử có muốn gọi chút rượu và đồ ăn nhẹ không?" Cô gái gọi đồ ăn cười nhẹ nhàng nhìn Giang Đình, cơ thể mềm mại không xương tựa vào bả vai cô.
Hạ Văn Sâm ngăn chuôi kiếm trước mặt cô gái, lạnh giọng nói: Đừng đụng vào cậu ấy."
Mặt cô gái trắng bệch vì sợ hãi, cô ta vội vàng lùi lại. Giang Đình ho nhẹ một tiếng, làm bộ khiển trách: "Tiểu Sâm à, sao anh lại hung hăng thế làm gì, làm con gái nhà người ta sợ rồi kìa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-389.html.]
Cô gái vừa thấy công tử này là một người dịu dàng, thị vệ hung dữ thì cứ hung dữ đi, cũng không sao cả. Cô ta bạo gan hơn, hơi tiến lại gần chút nữa, giới thiệu cho Giang Đình món ăn đặc sắc trong tiệm.
Giang Đình mở thực đơn ra, mở to mắt nhìn lướt qua rồi khép thực đơn lại: "À thì, chúng tôi đã ăn cơm rồi nên vẫn chưa đói, lát nữa chúng tôi gọi sau nhé. Mang lên cho chúng tôi một bình trà trước đi.
Cô gái nể mặt bộ dáng đẹp mắt của Giang Đình nên không nói gì, chỉ cười đồng ý.
Đợi cô gái đi rồi, Giang Đình mới thấp giọng nói: "Đồ ở đây đắt quá, đắt gấp ba bốn lần bên ngoài luôn." Hạ Văn Sâm khẽ nói: "Không phải trong túi cậu có tiền à?"
"Có tiền cũng không tiêu linh tỉnh được, chúng ta xem xong thì đi, xem xong thì đi thôi.'
Hạ Vân Sâm nói: “Có cái gì đẹp, toàn là mùi hôi.”
"Đó là phấn thơm, anh thì biết cái gì."
"Chứ cậu biết chắc?"
"Anh có thể ngồi xuống được không? Ở trong đây không chán à? Cản trở tôi quá." Giang Đình vịn vào lan can, duỗi người ra để nhìn không khí sôi nổi ở tầng dưới.
Hạ Vân Sâm nắm c.h.ặ.t t.a.y và lùi lại vài bước.
"Woa, nhiều người quá."
Giang Đình đang nhìn chăm chú thì đột nhiên có tiếng ôn ào từ ngoài cổng truyên đến khiến mọi người đều quay lại nhìn. Một nhóm người xông vào, mặc quân phục đồng nhất, trên tay câm trường đao. Người dẫn đầu mặc áo giáp, sải bước đi vê phía trước, giơ cao lệnh bài quát: "Tất cả không được nhúc nhích! Vũ Lâm vệ tra án!"
Hắn ta vừa dứt lời lập tức dẫn tới một cuộc hỗn loạn.
Không ai quan tâm đến án gì, điêu họ quan tâm là liệu mình có bị nhận ra hay không.
Bởi vì theo pháp luật của triều đại này, quan viên không được phép mua vui với kỹ nữ, nếu bị luận tội có thể bị mất chức hoặc bị giáng chức.
Nhưng ngày thường cũng không có ai kiểm tra chuyện này, sao hôm nay lại xui xẻo gặp phải Vũ Lâm vệ?
Các quan viên có mặt ở đây đều hoảng sợ tìm cách bỏ trốn.
Nhưng bên ngoài Tuý Tiên lâu, Tứ hoàng tử đương triêu Du Nghiêu đích thân dẫn binh đóng giữ. Thủ hạ của anh ta chính là các ảnh vệ đã bao vây toàn bộ nơi đây như một cái thùng sắt. (Giang Đình: Tiểu Sâm à... Hạ Vân Sâm: Ai nhỏ hả? [đè xuống ])