Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 387
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:32:23
Lượt xem: 14
Trên bàn còn có mấy người Hạ gia nhánh bên, bọn họ đều có năng lực xuất chúng để ở lại phục vụ gia tộc.
Hai đứa bé được nhận làm con nuôi đều xuất thân từ nhánh bên.
Hạ lão phu nhân rất thích Giang Đình, dù sao cháu trai nhà mình không thích gần gũi, Giang Đình lại khác. Cô ăn nói dẻo quẹo, biết nói chuyện phiếm, gặp ai cũng tươi cười niềm nở làm bọn họ rất vui vẻ.
Ánh mắt Hạ phu nhân nhìn Giang Đình cũng mang theo vài phân cảm giác nhìn con dâu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bữa cơm này diễn ra vui vẻ hòa thuận, cuối cùng kết thúc bằng việc Giang Đình đồng ý sẽ giúp Hạ lão tướng quân làm nồi lẩu.
Cũng may không có ai lôi kéo cô uống rượu. Rút kinh nghiệm từ lần say rượu vừa rồi, bây giờ Giang Đình không dám đụng đến một ngụm rượu nào.
Ăn cơm xong, Hạ Văn Sâm đưa Giang Đình trở lại phòng khách, nói: "Ngày mai phải vào triều nghe phong tước, cậu nghỉ ngơi sớm đi."
Giang Đình cười nói: "Được, đến lúc đó ngài phải tới gọi tôi rời giường đấy, nghe nói vào triều sớm là phải xuất phát từ nửa đêm nhỉ."
"Được.
Thấy Giang Đình đóng cửa phòng, Hạ Vân Sâm mới nhấc chân quay về, sắc mặt từ từ lạnh xuống.
Sau khi y trở lại viện của mình, triệu mấy binh lính thân cận vào, trâm giọng ra lệnh:
"Phái người đi theo dõi Tứ hoàng tử, anh ta gặp ai, đi đâu đều phải báo cáo chỉ tiết cho ta."
Các binh lính thân cận vội vàng đáp: "Rõ thưa đại nhân!"
Quả nhiên, ngày hôm sau trời chưa sáng đã có người tới gọi Giang Đình rời giường. Cô ngáp một cái đứng dậy, thở dài nói làm quan lớn không dễ dàng, phải dậy sớm hơn lính cấp dưỡng trong quân doanh nữa.
Cô mơ mơ màng màng rửa mặt xong mặc quan phục vào, đi theo người hầu câm đèn lồng ra cửa, sau đó cô nhìn thấy một bóng người cao lớn, khôi ngô phong thái bất phàm mặc quan phục màu đỏ tươi đi tới.
Giang Đình không nhịn được cúi đầu nhìn quan phục màu xanh trên người mình, khóe miệng nhếch lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-387.html.]
"Sao thế?"
Hạ Vân Sâm ởi tới trước mặt cô, đánh giá cô từ đầu đến chân một phen: "Bộ quần áo của cậu ngày hôm nay rất vừa vặn. Giang Đình phì cười: "So với màu sắc, dáng người này của ngài càng làm tôi giống phu xe của ngài hơn đấy."
"Đừng nói nhảm." Hạ Văn Sâm giả vờ trách nhẹ một tiếng: "Chờ cậu lên quan tứ phẩm là có thể mặc màu đỏ này rồi."
Giang Đình ghé sát vào y, nói: "Để tôi sờ quần áo của ngài xem... Ừm, chất liệu của ngài cũng tốt hơn tôi, nhưng mà...
Cô ngẩng đầu nhìn y: "Hai chúng ta đều mặc đồ màu đỏ, sao lại trông giống như sắp thành thân ấy.
Hạ Vân Sâm khẽ giật mình, trái tim như bị chọc nhẹ một cái, sinh ra cảm giác tê dại râm ran.
Nhưng Giang Đình đã rời ra mà đi, vuốt cằm nói: "Nhưng trên triều đình có rất nhiều ông lão đêu mặc quan phục màu đỏ nhỉ, chẳng lẽ lại là thành thân tập thể... Ngài sao thế?”
Hạ Văn Sâm lấy lại tinh thần: "Không có gì, đi thôi, đến lúc phải xuất phát rồi."
""
Hai người ngồi trên xe ngựa, đi qua mấy tầng tâng lớp lớp cửa cung vào hoàng thành, cuối cùng đến đại điện Thái Hòa.
Trên đường, có rất nhiều quan viên đang vào triều, tất cả mọi người đều vội vã nhưng thấy Hạ Văn Sâm thì đa số vẫn phải dừng lại chào hỏi y.
Lần này Hạ Vân Sâm dẫn Hạ gia quân và đại doanh Tây Bắc, đội quân tinh nhuệ của Biên thành thu phục bốn trấn phía Bắc, có thể nói là một công lao lớn. Vả lại, công lao này còn khó khăn hơn việc Tứ hoàng tử chỉ huy quân đánh bại Hồi Hộc, chắc chắn lần này Hạ Văn Sâm sẽ được khen thưởng rất nhiều.
Mặc kệ trong lòng mọi người nghĩ như thế nào, ngoài mặt không ai dám đắc tội nhà họ hạ. Dù sao Hạ lão tướng quân còn sống, Hạ Văn Sâm lại tuổi trẻ tài cao có triển vọng thế này, rất khó nói rốt cuộc Hạ gia có sụp đổ hay không.
Giang Đình đi theo sau Hạ Văn Sâm, đóng vai một tùy tùng nhỏ. Thỉnh thoảng có người hỏi cô là ai, sau khi biết được cô chỉ là một tham quân thì không còn cảm thấy hứng thú nữa.
Trong bài viết báo cáo công tác của Hạ Vân Sâm, y không ghi rõ ai là người phát minh ra thuốc nổ, để tránh Giang Đình không thu hút sự chú ý của người khác quá mức.
Sau khi leo lên bậc thang ngọc cao, quan viên từ tứ phẩm trở lên có thể vào điện, từ tứ phẩm trở xuống chỉ có thể đứng bên ngoài, nghe thái giám truyền đạt ý chỉ, thậm chí không được nhìn mặt Hoàng đế.
Sau khi lên triều, các quan viên lũ lượt quỳ xuống, Giang Đình cũng quỳ theo, người khác đứng lên thì cô cũng đứng theo.