Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 377
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:32:06
Lượt xem: 8
Thuộc quan nói: "Nhưng điện hạ nói...
Hạ Vân Sâm lạnh lùng nói: "Chẳng lẽ Tứ điện hạ còn định cưỡng ép đưa Giang Đình đi hay sao?”
"Không dám không dám, chỉ là điện hạ nói, có thể dạo này Hạ phủ không được tiện lắm..."
Lúc này, trong xe ngựa cách đó không xa truyền ra giọng của Du Nghiêu: “Giang đại nhân, tôi đây là vì muốn tốt cho cậu, sợ đến lúc đó cậu lại rơi vào lúng túng.'
Giang Đình nhíu mày: "Rốt cuộc ngài muốn nói gì, cứ cố làm ra vẻ bí ẩn"
Hạ Vân Sâm cũng nói: Ngài nói trong phủ tôi có chuyện gì?"
Nhà họ Hạ xảy ra chuyện gì, y là người Hạ gia chẳng lẽ lại không biết sao? Du Nghiêu khẽ chớp mắt với Giang Đình: "Các cậu sẽ biết nhanh thôi, Giang Đình, phủ của tôi bất cứ lúc nào cũng chào đón cậu đấy nhé."
Anh ta hạ rèm xe xuống, ra lệnh: "Trở về phủ đi"
Giang Đình với Hạ Vân Sâm liếc nhau.
Giang Đình nói: "Đừng để ý đến lời của anh ta, người như anh ta nói chuyện chẳng có mấy câu là đáng tin, đi, vê nhà, trở vê nhà anh."
"ừ"
Hai người thúc ngựa bắt đầu chạy chậm trong kinh thành.
Trông thấy mấy sạp bán đồ ăn, Giang Đình dừng lại xuống mua hai cái bánh có nhân, đưa cho Hạ Vân Sâm một cái.
Cô bóc giấy dầu ra ngửi thử, nói: "Đồ ăn ở kinh thành, chắc chắn là ăn ngon hơn biên thành rồi, trông bên ngoài đã thấy không tôi, nhưng cũng đắt quá, mười văn tiên một cái."
Hạ Vân Sâm cắn một miếng bánh, nói: "Mấy hôm nữa đưa cậu đi dạo thử trong kinh thành.
"Được, tôi muốn nếm thử hết đồ ăn ngon ở đây một lần."
Mùi vị của bánh này chỉ có thể nói là đúng quy củ, không khó ăn, nhưng vẫn thua Giang Đình tự làm một chút.
Hai người ăn bánh xong rồi đến tiệm mua rất nhiều đồ chuẩn bị làm quà tới cửa gặp mặt, Hạ gia chắc chắn là không thiếu mấy thứ này, nhưng cũng coi như là chút lòng thành của Giang Đình.
Bọn họ buộc túi lớn túi nhỏ những đồ đã mua lên trên lưng ngựa, sau đó mới chính thức đi vê hướng Hạ phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-377.html.]
Hạ phủ nằm trong khu nhà giàu của đông thành, các nhà xung quanh toàn là vương công đại thần ở, có thể nói là nơi tấc đất tấc vàng, đánh rơi một miếng ngói xuống cũng có thể đập trúng một quan to đương triều.
Giang Đình tuy là người nhà quê vào thành, nhưng thấy mới lạ thì mới lạ, cô cũng không đến mức luống cuống, thoải mái hào phóng mà xách đồ đi theo Hạ Vân Sâm tới cửa.
Các binh lính thân cận của Hạ Vân Sâm đã sớm tới trước một bước, bây giờ cửa lớn Hạ phủ đang mở rộng, gần như tất cả người Hạ gia đều đã tới cửa nhón chân mong chờ.
Hạ lão tướng quân, Hạ lão phu nhân, Hạ phu nhân, và cả thím, chị dâu họ, hai người cháu nuôi tới đây kế thừa hương khói của anh trai và anh họ của Hạ Vân Sâm.
"Kìa kìa! Vân Sâm đã về rồi!"
"Tam thiếu gia đã về rồi!"
"Giang đại nhân cũng tới!"
Chủ tớ của Hạ phủ đều cực kỳ kích động, ào ào chạy xuống bậc thang chào đón.
Hạ Vân Sâm đi đằng trước, trong tay xách đồ cho Giang Đình, Giang Đình đi theo phía sau y, trên mặt mang theo nụ cười chân thành.
Đồ trong tay hai người được hạ nhân đỡ lấy, Hạ Vân Sâm vén vạt áo lên quỳ xuống ngay tại chỗ: "Con chào ông bà nội, mẹ và thím!"
Cả đám người lập tức vây quanh Hạ Vân Sâm, mồm năm miệng mười mà ân cân hỏi han.
Giang Đình thật sự là trong chốc lát chưa quen được với quy củ của nhà giàu, suy nghĩ hồi lâu vẫn cảm thấy chắc là cô không cần quỳ đâu.
Đợi bọn họ cuối cùng cũng bình tĩnh lại, Giang Đình bèn chắp tay ôm quyền nói: "Vãn bối Giang Đình bái kiến Hạ đại tướng quân! Lão phu nhân! Hai bác trai bác gái và chị dâu!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Hạ lão tướng quân vuốt râu cười nói: "Cậu chính là Giang Đình? Thằng nhóc Vân Sâm đã từng nhắc đến cậu trong thư rồi, thật đúng lúc, tôi cũng thấy rất có hứng thú với cậu, có rảnh thì uống với tôi hai chén, thấy sao?”
Giang Đình nghĩ là Hạ lão tướng quân cảm thấy hứng thú với thuốc nổ mà cô làm, nào có chuyện không đồng ý chứ, vội vàng đáp: Vâng, đây là vinh hạnh của vãn bối!"
Nhưng Hạ lão tướng quân lại nói: "Hầy, lão hủ vẫn còn một yêu cầu quá đáng.
"Mời Hạ đại tướng quân nói.'
"Nước cốt lẩu mà cậu đưa cho Vân Sâm lần trước, tôi ăn thấy ngon vô cùng, cậu có thể làm lại lân nữa được không, mấy ông bạn già kia của tôi đều muốn nếm thử lần nữa."
Giang Đình: “... Vâng, không thành vấn đề."
Hạ Vân Sâm âm thầm đỡ trán. Đám người Hạ phu nhân dở khóc dở Cười.