Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 344
Cập nhật lúc: 2024-11-12 20:46:17
Lượt xem: 14
Giang Đình giơ ngón cái: "Lợi hại đấy! Một người bên anh bằng mười người bên tôi rồi, trận này xem như anh thắng vậy.
Hiển nhiên Hạ Vân Sâm không để tâm đến cái gọi là tỉ thí này, y nói: "Dọn dẹp chiến trường đi, viện quân của Bắc Nhung đang trên đường đến đây rồi."
Giang Đình hỏi: "Chúng ta còn phải đánh với viện quân của Bắc Nhung ư?"
Hạ Vân Sâm lắc đầu: "Theo tin quân trinh sát báo về, viện quân của Bắc Nhung có ba mươi ngàn người, chúng ta chỉ có mấy ngàn người thôi, không thể cứng đối cứng. Trước hết phải bảo vệ thị trấn, sau đó nhanh chóng điều động quân đội ở Hồi Hộc để chi viện, để người Bắc Nhung biết khó mà lui."
Có binh lính thân cận hỏi: "Đại nhân, chúng ta không thừa thắng xông lên sao?"
Hạ Vân Sâm nói: "Đã lấy lại bốn trấn, nếu còn tiến ra phía Bắc, e là sẽ rơi vào bẫy, tướng sĩ của chúng ta không thích hợp với việc tác chiến ở nơi lạnh hơn."
Giang Đình nói: "Quả thật là thế, không thể lật đổ vương thất trong một lần, vậy có đuổi theo cũng chẳng có tác dụng gì, cứ bảo vệ thị trấn trước đã."
Sau đó, các tướng sĩ Hạ gia quân bắt đầu dọn dẹp chiến trường.
Quân tinh nhuệ của đại doanh Tây Bắc và đồn trú ở thị trấn biên giới phát động các cuộc tấn công từ các hướng khác trong thị trấn về cơ bản đã kết thúc trận chiến và bắt đầu cử trinh sát để trao đổi thông tin.
Tuyết mịn rơi phủ kín những mái nhà đen kịt, đóng băng dòng m.á.u vừa mới còn ấm, quân lính đi khắp nơi lật xác c.h.ế.t để tìm những người còn sống.
Một gian từ đường vẫn còn tốt rất nhanh được kê thêm giường bệnh làm trại thương binh tạm thời, cán cứu thương qua qua lại lại đưa thương binh vào cấp cứu.
Giang Đình và Hạ Vân Sâm bước đi trên con đường rải rác tay chân đứt gấy, dưới đế giày đã phủ một lớp bùn m.á.u dày.
"Phù, trận chiến này kết thúc nhanh thật.
Giang Đình cảm thán: "Không ngờ lần đầu dùng thuốc s.ú.n.g lại có hiệu quả tốt đến vậy."
Hạ Vân Sâm "ừ”' một tiếng, nói: "Đây là lân đầu tiên cậu lên chiến trường à?"
Lúc trước y chỉ nghĩ Giang Đình có thân thủ tốt, nhưng khi y thấy Giang Đình toàn thân ngập sát khí bước ra từ núi thây biển máu, y không khỏi sửng sốt.
Ấy là lần đầu tiên y nhìn thấy ý chí chiến đầu khát m.á.u trên người Giang Đình, tựa như việc g.i.ế.c người sẽ khiến cô hưng phấn.
Đây tuyệt không phải bẩm sinh đã có, cô càng không thể là lần đầu tiên lên chiến trường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-344.html.]
"À... Giang Đình ấp úng: "Xem như là thế đi."
"Trước đây từng g.i.ế.c người chưa?”
"Từng g.i.ế.c rồi, tôi còn g.i.ế.c rất nhiêu gà này, vịt này, cá này,...'
Vân Mộng Hạ Vũ
Hạ Vân Sâm khẽ cau mày, đổi chủ đề: "Loại thuốc s.ú.n.g này quả thực rất dễ sử dụng, nhưng sau trận chiến này, các quân doanh lân cận nhất định sẽ phát hiện ra uy lực của nó."
Giang Đình thản nhiên nói: "Biết thì biết thôi, bọn họ cũng đâu làm ra được, chẳng lẽ còn cướp được à?"
Cô nhìn về phía Hạ Vân Sâm, cười nói: "Hơn nữa, anh có thể bảo vệ nó mà, phải không?” Nhận được ánh mắt của Giang Đình, Hạ Vân Sâm sửng sốt, từ tận đáy lòng dâng lên cảm giác được người khác tin tưởng, cảm giác này tung hoành trong cơ thể y, khiến y suýt đứng không vững.
Y chợt hiểu ra điều gì đó, chẳng lẽ, đây chính là mối quan hệ bạn bè kê vai sát cánh mà Giang Đình muốn ư?
Trong nhất thời, vẻ mặt Hạ Vân Sâm hơi hoảng hốt.
Giang Đình nhìn y: "Anh sao thế?"
"Không sao." Hạ Vân Sâm lấy lại tinh thân, nói: "Đi thôi, thay y phục."
Những phòng ốc còn nguyên vẹn ở trấn trên được thu dọn làm nơi ở của Hạ gia quân, còn tù nhân Bắc Nhung bị nhốt tập trung ở một nơi.
Giang Đình và Hạ Vân Sâm bước vào gian nhà lớn nhất ở trấn trên, nơi này được dùng làm nơi nghỉ ngơi và bộ chỉ huy tạm thời của các tướng sĩ.
"Chủ nhân của gian nhà này từng là võ tướng tứ phẩm." Hạ Vân Sâm cầm bội kiếm nhấc chân bước qua ngưỡng cửa, giải thích với Giang Đình: "Tổ tiên của ông ấy ở đây, sau khi về hưu, gia đình ông ấy chuyển về canh giữ biên giới cho đến chết."
Giang Đình nói: “Sau đó thì sao?"
"Sau đó..." Hạ Vân Sâm thở dài: "Lúc Bắc Nhung tập kích, ông ấy không chịu rút lui, khoác giáp ra trận, kiệt sức ngã ngựa mà chất."
Giang Đình không nói gì, khẽ vuốt ve chiếc ghế đỏ thắm, nói: "Vậy người nhà của ông ấy thì sao?"
"Phụ nữ và trẻ nhỏ đều đưa đi hết, trai tráng đều c.h.ế.t trận."
Giang Đình nhắm mắt, gật đầu, thở dài: "Vậy bây giờ chúng ta đã giúp họ lấy lại nhà cửa rồi."
Các tướng sĩ đun một nồi nước nóng lớn mang lên, Giang Đình đi tắm, thay quân áo sạch sẽ, sau đó cô đi vòng quanh nhà thì thấy trong hầm ngầm có rất nhiều dưa cải bắp, củ cải, thịt xông khói, thịt khô và những thực phẩm dự trữ khác.