Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 316
Cập nhật lúc: 2024-11-12 20:43:06
Lượt xem: 7
Hạ Vân Sâm ho nhẹ một tiếng, chuyển đề tài: "Ngồi đi, hôm nay tôi gọi cậu tới là muốn nói chuyện trồng trọt với cậu."
Giang Đình đến gần ngồi xuống, ngạc nhiên nói: "Trông trọt à? Hiện tại vừa sang năm mới, có muốn trồng trọt gì cũng phải để đầu xuân tháng Ba chứ."
Hạ Vân Sâm lắc đầu, vẻ mặt khá là trịnh trọng nói: "Không phải, tôi nói với cậu về số lương thực trông vào cuối thu năm ngoái kìa.'
Y giải thích một cách đơn giản: "Trong những ngày gần đây, sắc trời rất khác thường. Theo những người đã sống ở biên giới qua nhiều đời thì có thể có một đợt rét rất nghiêm trọng vào mùa xuân này, mùa màng trên cánh đồng đã bị đóng băng đến c.h.ế.t sau thời tiết như vậy lần trước." Sắc mặt Giang Đình căng thẳng, cô không biết nhiều vê trồng trọt nhưng cô biết sức mạnh của tiết lạnh mùa xuân. Nó thậm chí có thể khiến cho thời tiết xuân về hoa nở đầy trời tuyết bay, trở nên còn lạnh hơn tháng Chạp nữa, mà lúa vốn phải phát triển khỏe mạnh rất có thể sẽ c.h.ế.t trong giá lạnh.
Vừa nghĩ đến chuyện năm ngoái các tướng sĩ cực khổ khai khẩn đất hoang, gieo trồng vất vả, cân cù chăm chỉ gặt cỏ bón phân, chờ đợi và bảo vệ lúa cả mùa đông sẽ bị đông chết, cô lập tức ngồi không yên.
Cho dù có nói như thế nào thì bây giờ cô cũng là quản sự kho lúa, chuyện có liên quan đến lương thực thì cô phải có trách nhiệm, huống chi cô vốn là người nhắc đến chuyện trồng trọt này.
"Vậy chúng ta phải làm sao? Tôi có thể làm gì đây?"
Hạ Vân Sâm nói: "Dân chúng ở biên giới có kinh nghiệm, nhất định đã bắt đầu chuẩn bị giữ ấm cho hoa màu, chúng ta cũng phải tranh thủ thời gian thôi."
Giang Đình nghe vậy cẩn thận hồi tưởng lại sách nghê nông mà mình đã từng đọc, nói: "Tôi chỉ biết là có thể rải tro thực vật, rơm rạ, lá khô... Đúng vậy đấy"
Vân Mộng Hạ Vũ
Hạ Vân Sâm gật đầu, tán thưởng: "Không sai."
Giang Đình siết chặt nắm tay: "Bây giờ tôi sẽ đi thương lượng với chú Lương, nếu đến lúc đó cần người thì tôi sẽ đến tìm chú ấy hỗ trợ."
Cô xoay người định đi, Hạ Vân Sâm đột nhiên gọi lại: Khoan đã."
Giang Đình lập tức dừng lại, quay đầu nói: “Còn chuyện gì nữa à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-316.html.]
Cô nhíu mày: "À đúng rồi, nếu như thời gian tiếp theo tôi bận nhiều việc thì sẽ không thể nấu cơm cho ngài được. Hơn nữa... Bây giờ thân phận của ngài đã bị lộ rồi, sau này tôi nấu xong sẽ đưa đồ ăn đến trinh sát doanh luôn nhé. Ngài bảo bính lính thân cận đi lấy là được."
Hạ Vân Sâm dừng một chút, nói: "Tôi không muốn nói chuyện này."
"Vậy ngài muốn nói gì?"
"Tôi muốn hỏi... Lúc cậu cứu những người khác ngày hôm qua, trong lòng đang nghĩ gì? Cậu không sợ thân thủ và thực lực của mình sẽ bị bại lộ sao?”
Giang Đình nhìn y một cách khó hiểu: "Nghe lời này của ngài kìa, cho dù là Tạ Ninh và đám người Tần Quyết hay là các tướng sĩ bình thường, đó đều là chiến hữu của tôi mà. Nào có đạo lý tôi vứt bỏ, không quan tâm đến chiến hữu chứ, người một đội chỉ có sóng vai mà đi mới có thể càng ngày càng mạnh mẽ được.
"Sóng vai mà đi... Hạ Vân Sâm lặp lại mấy chữ này, rồi nói: "Vậy tại sao cậu lại quan tâm đến những hoa màu kia, là bởi vì đó là do mọi người cùng nhau trồng sao?"
Giang Đình nói: “Đúng vậy, chúng được các tướng sĩ cùng nhau gieo trông, cùng nhau bảo vệ cho tới hôm nay, tôi không thể để tâm huyết của mọi người uổng phí được."
Nói xong, trong lòng hai người đều có suy nghĩ mới.
Giang Đình đột nhiên cảm thấy không biết mình đã thay đổi từ khi nào.
Lúc vừa mới xuyên không đến đây, cô nghĩ bản thân mình ở kiếp trước đã vào sinh ra tử nhiều năm, cuối cùng còn c.h.ế.t thảm như thế. Bây giờ lại xuyên không đến một vương triều phong kiến, những người này sống hay c.h.ế.t thì có quan hệ gì đối với cô chứ?
Cô không muốn kiến công, lập nghiệp phong hầu phong tước, cũng không muốn đền đáp triêu đình chó má gì cả, cho nên cô lựa chọn làm lính bếp để an hưởng cuộc sống tuổi già sớm chút.
Nhưng sau đó đã thay đổi từ lúc nào nhỉ...
Sao cô lại bắt đâu dân dân lo lắng đến người chung quanh, từ Tạ Ninh, Tần Quyết đến Chu Đông, rồi đến Hạ Vân Sâm, Tiêu Thừa. Thậm chí bây giờ... đến toàn bộ Hạ gia quân.
Cô không quan tâm vận mệnh tương lai của triều Đại Dĩnh sẽ như thế nào, cô chỉ quan tâm Hạ gia quân sẽ ra sao thôi.