Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 305
Cập nhật lúc: 2024-11-12 05:33:00
Lượt xem: 22
Tần Quyết nghĩ gì đó, có chút lúng túng nói: "Bộ quần áo đó thật sự là chị tôi làm sao...
Nhã Như nhìn anh ta, đột nhiên tức giận nói: "Tôi biết rồi! Anh hoàn toàn không nhìn thứ tôi nhờ gửi cho anh đúng không? Anh nghĩ mấy bộ quần áo kia đều là tôi mua nên mới không để ý? Có phải ngoài đồ của chị anh làm thì anh có thể nhận ra, còn quần áo khác thì đều như nhau đúng không? Cho nên anh chuẩn bị lấy quần áo tôi đưa cho anh tặng cho người khác mặc đúng không?”
Tần Quyết đi vài bước cách xa cô ta một chút: "Tôi thật sự tiện tay lấy một bộ. Nhã Như, cô nói chuyện phải kiểm soát tính tình của mình đi."
Nhã Như càng nói càng tức giận, ánh mắt nhìn Tần Quyết rất tức giận. "Đừng nghĩ tôi không nhìn ra, anh ở lại bản doanh Hạ gia quân, nhất là sau khi đến đầu bếp doanh thì không muốn ra rồi đúng không? Anh đừng quên thân phận của anh! Anh đừng quên anh là do ai nuôi dưỡng! Nếu không phải chú tôi nhặt anh và chị anh vê từ thảo nguyên thì hai chị em anh sớm đã bị sói ăn rồi!"
Giang Đình nằm trên nóc nhà, tuy lạnh đến run câm cập nhưng hóng chuyện thì vẫn ráng sức, trực giác cô mách bảo quan hệ của Tần Quyết và cô gái này không đơn giản, nghe thấy một câu sau cùng của Nhã Như, cô nghiêm túc hẳn, biết đoạn cao trào sắp tới rồi.
Lúc này, bên cạnh cô đột nhiên có tiếng động, vẻ mặt Giang Đình nghiêm trọng, nghĩ là bị người của đối phương phát hiện, đang định ra tay thì khí thế quen thuộc truyên đến, thân kinh cô thả lỏng, nhíu mày nhìn người đến, dùng khẩu hình nói: "Sao anh lại đến đây?"
Hạ Vân Sâm nhìn cô, khẽ hạ cằm, tỏ ý cô tiếp tục nghe người bên dưới nói chuyện.
Tân Quyết nói: "Tôi không quên, những lời này cô cũng đã nói rất nhiều lân rồi, chuyện các người muốn tôi giúp tôi cũng giúp rồi."
Nhã Như hung hãng nói: Anh giúp cái gì? Mấy trang bản đồ tuyến đường tuân tra vô thưởng vô phạt đó sao? Bảo anh thành thân với tôi, anh làm sao?”
Giang Đình trừng to mắt, nhìn Hạ Vân Sâm, vô cùng kích động, Hạ Vân Sâm giơ tay, che miệng Giang Đình.
Lúc này, Tân Quyết như đã c.h.ế.t lặng, nói: "Cô không phải cũng đã trừng phạt tôi rôi hay sao?"
Nhã Như tức giận nhăn nhó cả mặt: "Ba mươi roi, nếu không phải chị anh đến cầu xin, tôi chỉ muốn đánh c.h.ế.t anh tôi, lấy m.á.u thịt anh nấu lên ăn, như vậy xem xem anh phản kháng tôi thế nào!" Cô ta nắm lấy áo Tần Quyết: "Anh thực sự nghĩ tôi không biết, mắt anh xảy ra chuyện gì sao? Là tự anh làm đúng chứ, anh muốn biến thành một tên mù, tôi sẽ không còn nhớ thương anh đúng chứ?”
"Đúng."
"Anh... Tay Nhã Như nâng cao lại chợt dừng lại, cười lạnh: “Anh đừng quên chị của anh, anh rể anh, cháu trai cháu gái anh đều đang nằm trong tay tôi, ngoan ngoãn làm việc cho vương thất đi, lúc đó tôi mới đối xử tử tế với họ được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-305.html.]
Cô ta buông tay, chỉnh lại áo cho Tân Quyết, kéo khăn của Giang Đình ném xuống đất đạp lên: "Còn nữa, sau này đừng mặc đồ của người khác, tôi không thích, sẽ nổi điên đấy."
Tần Quyết không nói gì, chỉ ngơ ngác nhìn chiếc khăn kia.
"Ngày mai anh phải về quân doanh rồi, tôi không nỡ xa anh đấy."
Vân Mộng Hạ Vũ
Đột nhiên, Nhã Như như biến thành người khác, vươn tay vòng qua eo Tần Quyết, vùi đầu dựa vào vai anh ta, nói lời ấm áp.
"Sang xuân anh có thể ra ngoài thả dê rồi đúng không? Lần tới tôi đến bên ngoài đại doanh các anh gặp anh, anh không thể trốn tôi nữa đây đấy, nếu không tôi sẽ... Giết sạch dê của anh."
Tân Quyết để mặc cô ta ôm, nói: "Quay về đi, tuyết rơi rồi."
"Đi nào, chị anh chắc chắn đang đợi chúng ta ăn cơm."
Nhã Như cười kéo tay Tần Quyết đi vào trong thôn, Tân Quyết quay đầu nhìn chiếc khăn dưới đất, chiếc khăn màu nâu mau chóng bị tuyết vùi lấp.
Đợi hai người đi xa, Hạ Vân Sâm mới thả lỏng tay đang che miệng Giang Đình, hai người im lặng nhìn nhau, một lúc vẫn không biết nói gì. Vốn dĩ Giang Đình nghĩ Tần Quyết là gian tế nước khác nên đi theo tìm hiểu chuyện gì, nào ngờ lại nghe được tin tức bất ngờ như vậy.
Cô còn chưa tiêu hóa hết toàn bộ những gì nghe thấy vừa nấy.
Tuyết rơi đột ngột, xung quanh tăm tối, chỉ có đèn lông một vài nhà treo trước cửa tỏa ra sáng đỏ.
"Về thôi."
Hạ Vân Sâm ôm vai Giang Đình, đưa cô xuống dưới mái nhà, hai người mau chóng ra khỏi thôn, tìm thấy con bò đang cào đất vì lạnh.
Lên xe bò, Hạ Vân Sâm lái xe, Giang Đình kéo chặt quần áo quanh người, run rẩy nói: "Hôm nay thời tiết thay đổi nhanh thật."