Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 301
Cập nhật lúc: 2024-11-12 05:32:52
Lượt xem: 7
Cửa sân mở rộng, Tân Quyết lân theo địa chỉ Giang Đình cho mà đến, sau khi vào sân, nhìn thấy Hạ Vân Sâm thì cũng sửng sốt một phen.
"Ơ, Tống Hạ?”
Hạ Vân Sâm nghiêng đầu, lạnh lùng gật đầu với anh ta.
Vân Mộng Hạ Vũ
À, phải rồi, Giang Đình bảo phải bỏ thêm nhiều than củi như vậy, sau đó thì phải lấy khăn ướt ra lau lò nướng cho sạch sẽ, sau đó còn phải mang một ít ghế ra...
Y vừa nghĩ vừa hết sức tập trung làm việc.
Hai mắt Tần Quyết nhìn y, cuối cùng vẫn quyết định vào nhà trước.
Mấy người Tiêu Thừa thấy Tân Quyết đến thì thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thì cũng không cần phải tiếp tục ngại ngùng như vậy rồi, mọi người lại bắt đầu trò chuyện với nhau, chúc mừng năm mới, sau đó trêu ghẹo Tần Quyết một chút, năm mới về nhà rồi thì có bàn đến chuyện hôn nhân hay không...
Đợi đến xế chiều, Giang Đình và Tạ Ninh bưng tất cả nguyên liệu nấu ăn ra sân rồi đặt lên bàn, Hạ Vân Sâm đã chuẩn bị xong mấy cái ghế kia.
Giang Đình nhìn một chút, khen ngợi nói: "Làm tốt lắm!"
Hạ Vân Sâm chớp mắt: "Để tôi đi đóng cửa lại."
Tạ Ninh kêu lên: "Mau lên, mọi người ngồi xuống đi, chuẩn bị nướng thịt nào!"
Mọi người vui vẻ ngồi vây quanh bàn, có chút tò mò quan sát giá nướng.
Mà lúc này lại nghe ngoài cửa nhà đột nhiên truyền đến tiếng Hạ Vân Sâm đang trâm giọng quát: "Ai đang ở đói"
Hình bóng của y chợt lóe lên rồi đuổi theo. Những người khác cũng kinh ngạc, Giang Đình muốn đuổi theo theo bản năng, Tần Quyết cũng lập tức đuổi theo nhưng mới vừa đi chưa được hai bước, dưới chân anh ta đột nhiên lảo đảo một cái, vẻ mặt đau khổ, biểu cảm nhăn nhó, bàn tay nắm vạt áo trước n.g.ự.c thở dốc.
Giang Đình Sinh dừng lại đỡ lấy Tần Quyết: "Anh Tân Quyết! Anh làm sao vậy?!"
"Tân Quyết làm sao thế?" Tạ Ninh nghe vậy thì ném cái xẻng trên tay rồi nhanh chóng chạy tới.
Tiêu Thừa và Chu Đông cũng hoảng sợ, Tiêu Thừa nhờ Chu Đông giúp mình trông chừng phụ nữ và trẻ con, còn bản thân thì bước nhanh ra khỏi sân tìm Hạ Vân Sâm.
Sắc mặt Tân Quyết trở nên tái nhợt, mồ hôi lạnh trên trán tuôn như suối, anh ta hơi cúi người ôm ngực, đau đến mức cả người run nhẹ, khoát tay áo nói: “Tôi không sao."
"Anh đã như vậy rồi mà còn nói không có việc gì à?! Lừa ai hả, ngồi xuống cho tôi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-301.html.]
Tạ Ninh đỡ Tân Quyết ngồi xuống ghế, vợ Tiêu Thừa vội vàng rót chén nước nóng lại đây: "Cậu Tân, mau uống chút nước đi.'
"Cảm ơn chị dâu." Tân Quyết nhận lấy ly nước rồi uống hai ngụm, lúc này mới đỡ hơn được một chút.
Giang Đình nhíu mày nhìn anh ta: "Trên người anh có vết thương à?”
Tạ Ninh kêu lên: "Chỉ về nhà có vài ngày để mừng năm mới, sao anh lại bị thương rồi?"
Tần Quyết nhếch miệng, muốn cười nhưng lại cười không nổi, nói: "Lúc về nhà giúp chị của tôi sửa sang lại phòng ở thì trượt chân ngã từ trên nóc nhà xuống, vừa mới nãy, mọi chuyện gấp quá nên mới chạy có vài bước thì kéo đến chỗ bị thương."
"Anh đúng thật là, sao lại không cẩn thận như vậy!" Tạ Ninh trừng mắt nhìn anh ta: “Tay chân không sao chứ?”
"Không sao, vết thương nhỏ mà thôi, mười ngày nửa tháng là khỏi rồi."
Tạ Ninh nói: "Nhà của chị anh trông còn rất mới, có cần phải sửa lại không?”
Tần Quyết hiền lành nói: "Mùa đông tuyết lớn nên có chỗ bị đè sụp rồi."
Dứt lời, anh ta ngẩng đầu nhìn Giang Đình rồi lập tức cúi đầu uống một ngụm nước.
Giang Đình lạnh lùng nói: Vậy sao anh không ở nhà nghỉ ngơi, còn đi đường xa như vậy, thảo nào lúc anh vào cửa còn phải chống gậy.'
Tần Quyết ngượng ngùng thấp giọng nói: "Còn không phải là sợ mấy người sẽ trách tôi không đến sao, đến khi trở về quân đội rồi thì nhất định sẽ bị mắng."
Lúc này ngoài cửa truyên đến tiếng bước chân, Hạ Vân Sâm và Tiêu Thừa bước vào.
Giang Đình nghênh đón hỏi: "Thế nào? Bắt được người không?”
Hạ Vân Sâm lắc đầu: 'Khinh công của người này còn cao hơn cả tôi."
Tiêu Thừa nói: "Giống như một con thỏ vậy, tôi chạy ra ngoài thì chỉ nhìn thấy bóng lưng, trong nháy mắt đã chạy không thấy bóng dáng, đi trên tuyết mà cứ như lướt đi vậy."
Giang Đình nói: Xung quanh đây có nhiều tướng sĩ như vậy, vậy mà người này còn dám xuất hiện, có phải là trinh thám của nước khác không?”
Hạ Vân Sâm trâm giọng nói: "Có khả năng, cũng không biết là đối phương tới tìm hiểu toàn bộ người trong khu nhà này, hay là...
Y nhìn lướt qua người trong sân: “Chúng ta nữa.
"Hả... Chúng ta có cái gì hay ho để để điều tra chứ?" Tạ Ninh nghe vậy, thoáng chốc sau lưng chợt cảm thấy lạnh lẽo.