Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 286
Cập nhật lúc: 2024-11-12 05:31:21
Lượt xem: 22
"Ôi, thơm thật đấy." Tạ Ninh ngửi trái ngửi phải, trong mắt tràn đây tham lam.
"Giang Đình này, chúng ta mua nhiều rượu một chút đi, mang đến nhà mới của anh để Tết làm dăm ba ly, thấy sao hả?"
Giang Đình nói: "Tôi chưa từng uống rượu.'
Tạ Ninh khiếp sợ nói: "Hả, anh chưa từng uống à?”
Bọn họ sống với người phương Bắc, mùa đông phần lớn phải uống rượu để chống lạnh, chẳng thèm quan tâm đây là rượu trắng hay là rượu trọc, rẻ hay là đắt, dù sao Tết cũng phải làm mấy chén.
Giang Đình gật đầu.
Tạ Ninh nói: "Anh không cảm thấy những rượu này rất thơm sao?"
Giang Đình lắc đầu.
Việc chỉnh sửa gen ở kiếp trước không chỉ sửa đổi gen kinh nguyệt, cảm xúc mà còn khiến cô miễn nhiễm với một số thói quen xấu như hút thuốc, nghiện rượu vân vân,... Trời sinh cô không có hứng thú đối với những thứ này.
Sau khi xuyên không, thể chất kiếp trước với kiếp này không thể dung hợp được, lúc cô có kinh nguyệt nhưng giống như vẫn không có cảm giác đối Với rượu này.
Tần Quyết cười nói: "Có vài người trời sinh không thích uống, sẽ cảm thấy rượu rất đắng rất cay."
Tạ Ninh trông mong nhìn bọn họ: "Nhưng tôi rất muốn uống."
Giang Đình nói: Vậy thì mua đi.'
Tạ Ninh nắm chặt nắm đấm: "Nhưng uống rượu một mình thì chán lắm. Không được, đàn ông sao có thể không biết uống rượu được chứ. Giang Đình, tôi nhất định phải dạy anh uống rượu!"
Giang Đình cười nói: "Tôi không cần đâu, cám ơn. Anh muốn uống gì, lại đây chọn đi."
Tiểu nhị quán rượu nhanh chóng tới đề cử, còn nhiệt tình lấy bát nhỏ rót một chút cho bọn họ nếm thử.
"Đây là rượu Hoa Điêu đặc sản của tiệm tôi, mùi hương thuần khiết, ngọt ngào, dư vị vô tận, ba vị khách quan nếm thử nhé?”
Tạ Ninh cẩn thận nhấp một ngụm, khen: 'Á à, rượu ngon!"
Tân Quyết nếm qua rồi nói cũng được.
"Giang Đình, anh thử đi?"
Hai người đều nhìn về phía Giang Đình, Giang Đình cầm cái bát nhỏ lên, nghĩ thầm thử thì thử thôi. Cô chậm rãi đổ rượu trong bát vào trong miệng, đập mạnh miệng, cảm giác đau khổ, cay cay song rất thơm, cảm giác hình như cũng không tệ lắm.
"Ừ, cũng được đấy."
Tiểu nhị cười nói: "Ba vị khách quan có muốn lấy ba vò không? Lấy ba vò thì quán tôi giảm giá hai mươi phân trăm."
Tạ Ninh vui vẻ: "Lấy chứ! Sau này chúng ta làm rượu tân gia không phải cũng cần rượu sao."
Giang Đình suy nghĩ một chút, nói: "Được thôi, cậu chọn ba vò đi."
Sau khi mua rượu, bọn họ vận chuyển đồ đạc về Tiêu gia, sau khi ăn cơm trưa ở Tiêu gia thì lái xe bò mang theo các loại công cụ quét dọn cùng hai vò rượu xuất phát đến khu gia quyến.
Hạ Vân Sâm chẳng thấy tung tích đâu, Giang Đình cũng không để ý, dù sao cô đã lấy được chìa khóa từ lâu rồi.
Thường ngày khu gia quyến đều là nơi cho trẻ em, người già và phụ nữ, hôm nay có thể nói là thời điểm náo nhiệt nhất trong năm. Trên đường khắp nơi đều là người, các tướng sĩ chơi đùa với con của mình, thậm chí còn có rất nhiều tiểu thương nghe tin mà bày sạp ở ven đường, bắt đầu bán các loại đồ ăn vặt và đồ chơi nhỏ.
Ba người Giang Đình để tránh việc bị người khác nhận ra đều dùng mũ, khăn quàng cổ quấn kín mình, khiêm tốn đi một vòng ở bên ngoài, đến trước tòa nhà của Hạ Vân Sâm.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khác với lần trước đến đây, ngôi nhà nhỏ bây giờ hoàn toàn thay đổi hình dáng, dòng sông ngoài nhà kết thành băng dày, trong sân và trên mái nhà đều phủ một lớp tuyết dày.
Cũng may là căn nhà này xây vững chắc, dùng nguyên liệu chắc chắn, lúc này mới không bị tuyết lớn đè sập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-286.html.]
Khu rừng nhỏ phía sau nhà đã trơ trụi, trên cành tất cả đều là tuyết chưa tan.
"Được rồi! Mau đến làm việc đi!" Giang Đình nhảy xuống xe bò, lấy chìa khóa ra mở cửa sân trước.
Tần Quyết đẩy xe bò vào, ba người bắt đầu chuyển đồ xuống.
Giang Đình mở cửa nhà, đẩy cửa đi vào, nói: “Đi, vào nhà thôi."
Tạ Ninh ôm vò rượu, vừa đi vừa đánh giá: "Ơ, phòng này của anh tổng cộng ba mươi lượng thôi hả?"
Giang Đình khoát tay, phủi bụi, nói: "Thì cũng vì mua từ chỗ người quen, giá hữu nghị mà.'
Không riêng gì giá hữu nghị, còn miễn lãi suất trả góp nữa khà khà.
Tần Quyết nói: "Chúng ta vẩy chút nước lên trên tủ trước, sau đó bắt đầu quét dọn thôi.'
Tạ Ninh câm một cái xẻng lên: "Vậy tôi đi xúc tuyết trước!" Giang Đình câm một cái xẻng khác, nói: "Tôi đi đục băng!"
Đợi sau khi hai người bọn họ đều rời đi, Tân Quyết nhìn quanh bốn phía một chút, rồi sau đó ánh mắt dừng ở trên ngăn tủ, anh ta đi lên trước, một tay kéo cửa ngăn tủ ra.
Bụi mù phả vào mặt nhưng anh ta lại không hề phát hiện, hai mắt bình tĩnh nhìn chăm chăm vào bộ lông thú trong tủ hồi lâu, rôi nhắm mắt lại, phát ra một tiếng cười khẽ.
Lại nói Giang Đình cầm xẻng đi tới bờ sông, xoa xoa tay làm nóng người, câm xẻng lên hung hăng đập xuống.
"Răng rắc" mặt băng xuất hiện vết nứt, cô lại dùng sức đ.â.m vài cái, cuối cùng chọc một cái lỗ lớn trên mặt băng.
Cô ngồi xổm bên bờ sông, dùng gáo múc ít nước đứng lên đổ vào trong thùng, rồi xách nước trở về, tiện tay giúp Tạ Ninh bào tuyết trên nóc nhà.
Hai người bận rộn xong, lúc trở lại phòng không cảm thấy lạnh, ngược lại còn hơi đổ mồ hôi. Bọn họ cởi quần áo ngoài ra ném lên xe bò, dùng băng gạc trắng che kín nửa khuôn mặt dưới làm khẩu trang, bắt đầu rải nước khắp nơi.
Đợi bụi bặm bị nước làm ướt, dùng gậy trúc thật dài cột khăn ướt lại trước, làm sạch mạng nhện trên nóc nhà, rửa sạch bụi trên xà nhà.
Quét đất một lần nữa, rồi lấy quân áo cũ ra làm khăn lau, lau trên mặt đất, cuối cùng mới lau tủ.
Bận rộn một canh giờ, đến lúc phải vê thành, bọn họ mới dọn xong hai gian phòng, chỉ đành ngày mai lại đến.
Mấy người khóa kỹ cửa, lên xe bò trở về Tiêu gia, bất ngờ phát hiện Hạ Vân Sâm đã trở lại, đang ngôi ở trong phòng chính nói chuyện với Tiêu Thừa.
Ba người đều vô cùng mệt mỏi, mặt cũng lạnh đến đỏ bừng, giống như chạy nạn. Vợ Tiêu Thừa cười nói: “Các người đi đâu mà biến thành như này vậy, mau tắm đi. Tôi đi xách nước nóng cho các người.'
Tạ Ninh cười hì hì nói: “Chúng tôi đi quét dọn nhà cửa cho Giang Đình."
"Đói bụng chưa? Cơm nước sắp xong rồi đó.' Vợ Tiêu Thừa bưng một đĩa bánh ngọt cho bọn họ ăn.
Giang Đình nhìn Hạ Vân Sâm một cái, thấy hôm nay y không giống như ngày xưa, giờ phút này mày của y khép lại, khí thế trên người hơi lạnh, nhìn có vẻ tâm trạng không được vui.
Hạ Vân Sâm chỉ khi xử lý chính sự mới có thể biến thành như vậy.
Giang Đình nói: "Anh Tiêu, đã xảy ra chuyện gì?”
Tiêu Thừa ho nhẹ một tiếng, xin chỉ thị của Hạ Vân Sâm: "Có cần nói với họ chuyện đó không?” Hạ Vân Sâm lạnh nhạt nói: "Nói đi.'
Tạ Ninh có hơi nghi ngờ nhìn sang, đặt binh lính thân cận của Chỉ huy sứ và trinh sát vào trong lòng cân nhắc, nhất thời không phân biệt được địa vị của ai cao, địa vị của ai thấp.
Sao có cảm giác Tiêu Thừa nghe theo mệnh lệnh của Tống Hạ vậy nhỉ?
Tiêu Thừa nói: “Chuyện là như vậy, chẳng phải Tết nên tướng sĩ trong quân doanh nghỉ nhiều ngày sao. Không riêng gì Hạ gia quân chúng ta, đại doanh Tây Bắc, đồn trú biên thành còn có đại doanh Đan Đông đều giống nhau, điều này dẫn đến nhân số quân phòng thành cũng ít đi rất nhiều."
Đám người Giang Đình đều chăm chú lắng nghe.
(Tạ- tấm chiếu mới- Ninh: Rốt cuộc ai mới là sếp vậy? [Đăm chiêu pjg. ])