Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 269
Cập nhật lúc: 2024-11-11 20:26:43
Lượt xem: 13
Lý Trạch lấy lại tinh thân, liêu mạng tiếp thu những gì Giang Đình nói.
Lúc Hạ Vân Sâm mang theo một gói đồ đi tới đầu bếp doanh thì nhìn thấy một màn trước mắt, y cảm giác mắt mình hơi cay cay.
Y ngẩn người, dừng bước, đứng tại chỗ nhìn, nín thở chờ Giang Đình chỉ dạy xong.
Hôm nay y mang theo một ít đồ được mang từ kinh thành về, mấy ngày hôm trước ở biên thành quên đưa cho Giang Đình.
Nhưng y đứng nhìn một lúc xong lại vô tình đắm chìm vào trong đó.
Hạ Vân Sâm phát hiện Giang Đình chẳng những có thân thủ tốt, mà chỉ dạy người khác tập võ cũng cực kỳ tốt, còn tốt hơn một số lão binh nhiều nữa, như thể cô sinh ra để làm huấn luyện vậy.
Nhưng y nhìn cậu thiếu niên được Giang Đình tận tay dạy tập kia, sao cứ thấy ngứa mắt ấy nhỉ?
Hạ Vân Sâm cố ý che giấu hơi thở của mình, Giang Đình không để ý đến Hạ Vân Sâm đã đến, cô hết sức chuyên chú, sau khi dạy xong một chiêu mới, lại tiến vào giai đoạn đối luyện với Lý Trạch.
Lân này cô không hề nương tay chút nào, mà là chiêu rất tàn nhẫn, không đến ba đòn Lý Trạch đã bại trận ngay lập tức, bị cô đá một cú lên lưng.
Cú đá này của Giang Đình vốn không dùng nhiều sức, thế nhưng trên mặt đất kết băng, rất trơn khiến Lý Trạch không đứng vững, trượt một cái ra ngoài xa thật xa.
Rồi sau đó "bịch" một cái, ngã vào một lòng n.g.ự.c nở nang.
Giang Đình giương mắt nhìn qua: ... Hạ Vân Sâm nhìn người trong lòng mình:...
Vẻ mặt Lý Trạch hoang mang...
Lý Trạch vừa đối luyện với Giang Đình xong, cả người nóng hừng hực, vốn là một nguồn sưởi ấm rất tốt.
Nhưng Hạ Vân Sâm cũng đâu cần phải sưởi ấm, trong lòng y chấn động, nhất là khi tiếp xúc với ánh mắt ranh mãnh của Giang Đình, thật muốn ném cái tên này đi.
Có điều căn cứ theo thông tin đáng tin cậy, tên nhóc này đúng thật sự là đồ đệ của Giang Đình, nếu vứt người này đi có phải không được nể mặt cô lắm không nhỉ? Hết cách rồi, y chỉ có thể dùng sức, bóp chặt cánh tay Lý Trạch rồi đỡ anh ta đứng vững.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-269.html.]
Giang Đình cười khúc khích, vui vẻ đi tới: "Sao anh lại tới đây thế?"
Lý Trạch quay đầu lại nhìn, một người đàn ông cao lớn đẹp trai đang đứng ở sau lưng anh ta, còn hơi cúi đầu dùng một loại rất ánh mắt "vi diệu" nhìn mình nữa.
Vừa rồi nếu không phải người này đón được mình, có lẽ bây giờ đầu óc của anh ta đã đụng thành một cái túi rồi, Lý Trạch cảm kích giơ tay lên: "Đa tạ người anh em ra tay tương trợ, tiểu đệ thật sự vô cùng cảm kích."
Hạ Vân Sâm thản nhiên ừ một tiếng, không để ý đến anh ta, còn di chuyển bước đi vê phía Giang Đình.
Thái độ xa lánh này rõ ràng khiến cho Lý Trạch có hơi ngượng ngùng, anh ta hoang mang nhìn về phía Giang Đình.
Giang Đình giải thích: "Đây là bạn tôi Tống Hạ, là trinh sát đấy. Đây là đồ đệ của tôi, tên là Lý Trạch, lính đánh bộ."
Hạ Vân Sâm và Lý Trạch nhìn nhau, từ đáy lòng đều xuất hiện một ý nghĩ: Cậu/ anh có họ trò/ người bạn như này từ khi nào vậy? Hạ Vân Sâm dời tâm mắt nhìn Giang Đình, mặt không chút thay đổi nói: "Luyện xong rồi à?"
Giang Đình chỉnh lại cổ áo: "Đúng vậy, cử động vài cái mà nóng ghê."
Cô nói với Lý Trạch: "Được rồi, hôm nay sư phụ có việc rồi, không cần cậu giặt quần áo quét rác nữa, cậu về trước đi.
Thấy bạn đến thì đuổi mình đi ngay, Lý Trạch căm giận bất bình nhưng ngoài mặt lại ngoan ngoãn 'Vâng" một tiếng, liếc trộm Hạ Vân Sâm một cái: “Tạm biệt sư phụ.'
Đi được một đoạn, anh ta quay đầu lại, thấy Giang Đình và Hạ Vân Sâm đang đứng cùng nhau nói gì đó.
Không hổ là trinh sát, khác với binh lính bình thường, Lý Trạch nhớ tới ánh mắt vừa rồi của Hạ Vân Sâm liền không rét mà run.
Giang Đình nhìn đồ trên tay Hạ Vân Sâm, cười nói: "Đây là cái gì thế?"
Hạ Vân Sâm cầm bao quân áo lên, đưa cho cô, Giang Đình vội vàng ôm lấy.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Nặng quá, đồ tốt gì đây?"
Hạ Vân Sâm thản nhiên nói: "Tiện tay mang từ kinh thành về."
"Tiện tay?" Giang Đình trừng mắt nhìn, cười hì hì nói: “Tiện tay mà mang nhiều như vậy à?”