Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 227
Cập nhật lúc: 2024-11-11 20:22:33
Lượt xem: 6
Trong ba ngày cô rời đi, nhóm lúa đầu tiên đã gieo và mọc lên một ít mầm nhỏ, hạt cải trắng và củ cải cô mang về cũng gieo trông một ít.
Các tướng sĩ vẫn đang cố gắng mở rộng diện tích đất canh tác, nỗ lực sản xuất ra nhiều thứ.
Bởi vì khí hậu biên quan không tốt, rất có thể có một số cây non bị đông chết, cũng có thể vì trời quá lạnh mà không lớn được, hoặc là giữa chừng bởi vì các loại nguyên nhân gì đó mà c.h.ế.t non...
Dù sao đây cũng là năm đầu tiên trông thử, các tướng sĩ cũng đã chuẩn bị tinh thần xong rồi, chỉ cần mùa đông này gieo hạt giống có thể thu hoạch vào mùa xuân sang năm, đủ cho tướng sĩ toàn doanh ăn no một bữa, vậy cũng đáng! Giang Đình ôm Đại Bạch ngồi xổm trên bờ ruộng, dùng tay xới nhẹ lớp bùn đất, lộ ra mầm non xanh biếc nho nhỏ bên dưới, không nhịn được vui mừng nói: "Củ cải cũng nảy mầm rồi này."
Chu Đông thoải mái thong thả dạo bước trên mặt đất, cảm thán nói: "Không dám tưởng tượng, nếu cả một mảng lớn này đều tốt lúa, thì đến mùa xuân có gió thổi tạo thành sóng lúa sẽ đẹp biết bao."
Các tướng sĩ rất chăm sóc những chồi non này, như thể chúng là con gái ruột của mình vậy. Không riêng gì phải cẩn thận tưới nước bón phân, họ còn lo lắng chúng sẽ bị đông lạnh, tìm rất nhiều cành cây để che phủ phía trên, dùng lá cây giúp chúng sưởi ấm phòng gió.
Tiểu Thất ôm A Hoa, ngồi xổm bên cạnh Giang Đình, hai con mèo mập nhăn mặt, dùng móng vuốt cào tới cào lui. Tiểu Thất chỉ vào một cái lỗ to bằng nắm tay nói: "Anh Đình, anh xem kìa, đó chính là hang chuột trong ruộng lúa đó.
Chu Đông khom lưng vểnh mông, nói: "Nhanh như vậy đã có chuột đến đào lỗ rồi à?"
Tiểu Thất nói: "Chắc là chạy từ trong đầu bếp doanh tới, nơi này cách đó không xa, chuột rất giỏi tìm kiếm thức ăn.
Chu Đông nói: "Vậy mau bắt đi, nếu không hạt giống vừa trông sẽ bị lột sạch đó.”
Giang Đình gật đầu, sờ Đại Bạch: "Cho nên lân này chúng ta mang Đại Bạch và A Hoa đến xem có tác dụng gì hay không.'
Tiểu Thất nói: "Ở quê nhà chúng tôi, trước tiên phải đuổi chuột đi, những cái hố này đều thông nhau, có thể cho khói vào. Mấy người bọn họ nói làm là làm, vừa đi vừa tìm mấy cành lá khô ở lối vào hang chuột để đốt, họ dùng sức quạt thuốc vào trong hang. Đại Bạch và A Hoa thì chạy tới chạy lui trong ruộng, giống như quốc vương đang ngạo nghễ tuần tra lãnh địa của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-227.html.]
Đám người Giang Đình phồng miệng thổi khí, lúc ban đầu không có động tĩnh gì, mấy cái lỗ chuột đều bị khói bịt kín. Nhưng một lát sau, Đại Bạch và A Hoa thì nhạy cảm ngửi được mùi của chuột, mạnh mẽ lao tới chỗ ẩn nấp. Đám chuột vừa chạy ra thì sợ tới hôn phi phách tán, thoáng chốc trong ruộng xảy ra trận đại chiến Tom và .Jerry.
Các tướng sĩ vốn đang xới đất cũng dừng việc trong tay lại, cực kỳ kích động bắt đầu hò hét góp sức: "Lên đi, mèo lớn!"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Bắt lũ chuột c.h.ế.t đó đi!"
“Miêu tướng quân! Miêu tướng quân!" "Này, người ta có tên đó nha, là Đại Bạch và A Hoal"
"Ối ối ối, bắt được bắt được! Tốt lắm! Ôi chao, đầu bếp doanh ơi, tối nay thêm cơm cho chúng nó nhét"
Thân hình hai con mèo hăng hái chạy trên đồng ruộng, không lâu sau, đã ngậm ba con chuột lớn trở về.
Tiểu Thất vội vàng lấy cá khô ra thưởng cho chúng nó.
Giang Đình cũng vui vẻ nói: "Hai con mèo này thật là giỏi."
Các tướng sĩ chen lên, đều muốn xoa đầu mèo, lại bị A Hoa khinh thường né tránh, ghét bị những nhân loại thối này quấy rây. Nó còn dựng đuôi cong lưng lên, nghiến răng nhếch miệng.
Tính cách Đại Bạch thì khá dịu dàng, cho một con cá khô là có thể đổi lấy một lần vuốt ve.
Ngay lúc một nhóm người đang vui vẻ vuốt ve mèo trên đồng, một tên lính bếp từ xa xa chạy tới, kêu về phía bọn họ: "Tiểu Thất! Tiểu Thất, chú Lương gọi cậu kìal"
Tiểu Thất nghe vậy vội vàng trả lời: "Ơi! Về ngay đây!"
Chú Lương là đồng hương của Tiểu Thất, tuy rằng ngày thường rất chăm sóc cậu ấy, hay đưa cậu ấy tới kho lúa làm chút chuyện nhẹ nhàng nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ nhờ cậu ấy giúp đỡ.