Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 214

Cập nhật lúc: 2024-11-11 20:22:11
Lượt xem: 12

Giang Đình xấu hổ, nhấch môi: "Tay nghề của chị Tần tốt thật, áo này mặc rất ấm."

Tần Tuyết Liên cười nói dịu dàng: "Cậu thích thì lân sau chị cũng làm một chiếc cho cậu."

"Dạ thôi, cảm ơn chị Tân, nhưng mà không cần đâu, lân này đến Biên thành em đang chuẩn bị mua mấy chiếc áo may sẵn rồi."

Tân Tuyết Liên kiên trì nói: "Cậu khách khí với chị làm gì, lát nữa chị còn phải làm phiền cậu giúp chị mang ít đồ cho Tần Quyết."

Tần Tuyết Liên nhiệt tình đến mức Giang Đình có chút ngượng ngùng, liên tục bày tỏ sẽ mang đồ về giúp, ở trong doanh trại cũng sẽ chăm sóc Tần Quyết thật tốt, lúc này Tần Tuyết Liên mới chịu thôi. Sau khi ăn cơm trưa ở Tần gia, cuối cùng Giang Đình cũng bò lên xe bò, nếu không phải cô liên tục giải thích rằng xe bò này là xe mượn, chắc chắn cả nhà Tần Tuyết Liên sẽ nhét đồ đầy xe bò.

Cô lái xe đi được một đoạn, đang chuẩn bị ra khỏi thôn thì đột nhiên phát hiện có người đang nhìn cô, đây không phải là loại cảm giác mà người do Hạ Vân Sâm phái tới nhìn cô, mà là một loại cảm giác tràn ngập địch ý và thù hận.

Cô trông thấy một người phụ nữ lóe ra từ góc tường, tốc độ nhanh đến mức suýt nữa cô không nhìn rõ, ngay sau đó lại là một loạt tiếng bước chân truyền đến, hình như là người của Hạ Vân Sâm đuổi theo.

Trong lòng Giang Đình chùng xuống, cũng không lo được nhiều như vậy nữa, ném dây cương rồi đuổi theo.

Nhưng cả cô và người của Hạ Vân Sâm đều không quen địa hình, sau khi đi mấy vòng ở giữa những bức tường đất thì mất dấu người đó.

Binh lính thân cận thấy Giang Đình đuổi theo thì vội vã muốn tìm nơi để trốn đi, Giang Đình chống nạnh nói: "Đừng trốn nữa, tôi thấy cậu rồi."

Binh lính thân cận khựng lại, đứng tại chỗ do dự nên co cảng chạy luôn hay là giả vờ làm thôn dân đi ngang qua.

Giang Đình lại nói: "Chỉ huy sứ phái cậu tới?"

Đối phương ý thức được rằng mình đã hoàn toàn bị lộ, đành phải quay đầu nở một nụ cười thật thà: "Xin, xin chào."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-214.html.]

Giang Đình cũng cười đáp: “Đi theo suốt dọc đường vất vả lắm đúng không, đi nào, lên xe bò.'

Cô bước tới vỗ bả vai binh lính thân cận, kéo người lên xe bò ngồi như hai anh em tốt, sau đó lái xe đi về phía ngoài thôn.

Binh lính thân cận có chút căng thẳng, nếu để cho Chỉ huy sứ đại nhân biết chẳng những cậu ta không bắt được người lén la lén lút kia, trái lại còn để bản thân bị lộ, bây giờ còn ngồi trên xe bò của người ta, không biết y có đá cậu ta ra khỏi đội ngũ binh lính thân cận hay không.

Binh lính thân cận hỏi: "Làm sao cậu biết là đại nhân phái tôi tới?"

Vân Mộng Hạ Vũ

Giang Đình thâm nói trong lòng rằng không chỉ biết đại nhân nhà cậu theo dõi tôi, mà còn biết tỏng thân phận thật của đại nhân nhà cậu luôn nữa kìa.

"Bởi vì Chỉ huy sứ đại nhân nghi ngờ tôi là gian tế."

Binh lính thân cận vội vàng lên tiếng phủ nhận: "Không có! Tuyệt đối không có, đại nhân chỉ phái tôi tới bảo vệ cậu thôi.

Giang Đình nhíu mày: "Ồ? Tại sao ngài ấy lại muốn bảo vệ tôi? Tôi và ngài ấy thân lắm à?"

Câu hỏi này khiến cho anh chàng binh lính thân cận thật thà cuống lên, cậu ta không thể nói Chỉ huy sứ chính là người bạn trinh sát bên cạnh cậu, lại không biết rốt cuộc tại sao Chỉ huy sứ lại quan tâm anh chàng lính bếp này.

Cậu ta chỉ làm việc theo lời dặn thôi mà.

Giang Đình cười ha ha một tiếng, không đùa cậu ta nữa: Người lúc nãy nhìn trộm tôi, cậu có nhìn thấy mặt không?”

Binh lính thở phào nhẹ nhõm, nghiêm mặt nói: "Không thấy, nhưng có thể thấy rõ là phụ nữ, võ công không kém hơn tôi, hơn nữa đối phương rất quen thuộc với địa hình ở đây."

Giang Đình suy tư rồi nói: "Người này đi theo tôi làm gì nhỉ, tôi chỉ là một tên lính bếp" Ngoài tên Hạ Vân Sâm kia ra, cô có dính dáng đến nhân vật lớn nào nữa đâu.

Binh lính thân cận nói: “Chuyện này tôi sẽ bẩm báo đúng sự thật để đại nhân quyết định, người anh em Giang, con đường phía trước chưa chắc đã an toàn, chi bằng chúng ta vê Biên thành đi."

Loading...