Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 209
Cập nhật lúc: 2024-11-11 20:22:02
Lượt xem: 15
Cô nhìn kỹ lại, vẻ mặt này quá quen thuộc, mới nhớ ra đây là em gái của Tiêu Thừa, Tiêu Dư.
Tiêu Dư cũng ngạc nhiên nói: “Anh Giang Đình, sao anh lại ở đây?"
Giang Đình mỉm cười, nói: "Anh đến Biên thành làm chút việc, còn em thì sao?”
Tiêu Dư được nhìn thấy gương mặt của Giang Đình lần nữa, vẫn không kìm được cảm giác rung động trong lòng, dù cho là Giang Đình “thích đàn ông.
"Nhà trọ này là do cậu họ em mở, mẹ em nhờ em đưa ít đồ cho mợ, em đứng bên ngoài ngửi thấy mùi thơm nên không kìm được đi vào xem."
Giang Đình gật đầu, tiếp tục làm việc trên tay mình: “Thật là trùng hợp, đợi tí chúng ta cùng ăn một ít nhé? Anh chuẩn bị khá nhiều." Tiêu Dư cười nói: “Được ạt"
Cô ấy vội vàng bước vào giúp Giang Đình.
Hai người bận rộn một hồi, một món ăn, một món canh và một món cơm đã nhanh chóng được chuẩn bị sẵn sàng.
Trời dần tối, Giang Đình ngồi ở sảnh nhìn ra ngoài, không biết Hạ Vân Sâm có thể đến đúng giờ hay không.
Tiêu Dư hỏi: "Anh Giang Đình, anh đang đợi ai đó sao?"
Giang Đình nói: “Đúng vậy.
Tiêu Dư nói: Anh Giang Đình, xem ra người đó là một người rất quan trọng đối với anh đúng không?"
Giang Đình cười không nói.
Người đó trong lòng cô đúng là thật sự rất quan trọng, không chỉ là người cô muốn ôm đùi, mà còn là một kim chủ, cô đang chờ Hạ Vân Sâm hoàn trả tiền mua thịt dê cho cô. Miếng thịt dê đó có giá hơn hai trăm văn lận đó, không hê rẻ đâu.
Lúc này, nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.
Hạ Vân Sâm mặc đồ đen, bước chân ung dung đi xuyên qua đám người, bước lên bậc thâm trước cửa quán trọ. Ánh đèn ngoài cửa phía sau lưng y như một bức tranh tuyệt đẹp, khiến y trông giống người trong tranh.
Giang Đình vội vàng đứng dậy nói: "Anh ấy đến rồi."
Sắc mặt Tiêu Dư thay đổi, cô ấy đi theo Giang Đình ra cửa, đứng phía sau quan sát Hạ Vân Sâm.
Trong mắt Tiêu Dư, Hạ Vân Sâm trẻ tuổi, cao lớn, đẹp trai không giống người phàm, rất xứng đôi với Giang Đình. Hơn nữa khi đối phương nhìn Giang Đình nữa, ánh mắt đó...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-209.html.]
Cô ấy cắn môi, lẽ nào...
"Cơm vừa làm xong, đói rồi phải không?" Giang Đình mỉm cười: "Để tôi giới thiệu cho anh, đây là một em gái mà tôi quen, em ấy tên là Tiêu Dư. Quán trọ này là của một người họ hàng của em ấy. Em ấy vừa mới phụ giúp tôi nấu, thế nên chúng ta sẽ ăn cơm cùng nhau, anh không phiên chứ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Vẻ mặt Hạ Vân Sâm vô cảm, ánh mắt rơi vào trên người Tiêu Dư, vô cùng hung dữ, ánh mắt khác xa với lúc nhìn Giang Đình.
Tiêu Dư sững sờ.
Giang Đình nói: “Đừng có dọa con gái nhà người ta nữa.'
Lúc này Hạ Vân Sâm mới thu hồi ánh mắt, ừm một tiếng rồi nói: "Ăn thôi."
Nhưng vào lúc này, Tiêu Dư như cuối cùng cũng đã chuẩn bị tinh thân xong rồi, lấy hết can đảm hỏi: "Anh Giang Đình, lần trước anh nói..."
Giang Đình: "Hả?"
Tiêu Dư chớp chớp mắt, có chút buồn bã nói: "Nói anh... Thích đàn ông... Hay là, mọi mặt đều xuất sắc... Người mà anh thích, có phải là anh ấy không?”
Hạ Vân Sâm ngước mắt lên nhìn Giang Đình.
Bắt gặp ánh mắt của Hạ Vân Sâm, Giang Đình sửng sốt.
Tiêu Dư cũng nhìn cô bằng ánh mắt dò hỏi, điều này khiến người rất bình tính, núi Thái Sơn sụp đổ trước mặt cũng không chút ngạc nhiên là Giang Đình cũng đã có chút hoảng loạn.
Cô cảm thấy như mình đang tự lấy đá đập vào chân mình.
Ban đầu, cô chỉ muốn dập tắt suy nghĩ của cô gái nhỏ Tiêu Dư, ai ngờ quả báo lại xuất hiện ngay ngày hôm nay chứt
Vì vậy, bây giờ cô nên nói cô thích đàn ông hay không thích đàn ông thì tốt hơn đây? Nếu nói cô không thích đàn ông, Tiêu Dư nhất định sẽ lại bám lấy cô, nói cô thích đàn ông thì chả phải xác nhận việc mình là đoạn tụ sao, Hạ Vân Sâm sẽ nghĩ gì vê cô, sẽ không đá cô về doanh trại chứ?
Cô lau mồ hôi lạnh: "Chuyện này là chuyện riêng tư của tôi, ở nơi công cộng không nên nói đâu."
Tiêu Dư nghe vậy, cúi đầu kéo vạt áo: "Xin lỗi anh Giang Đình, em nói sai rồi."
(Giang Đình: Nếu như thời gian có thể quay trở lại, tôi nhất định sẽ nói mình thích đàn ông xấu xí QAQ
Hạ Vân Sâm: Em dám!!!)