Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 164

Cập nhật lúc: 2024-11-11 11:48:29
Lượt xem: 17

"Ha, mấy tháng nay, thêm cả quân lương và hoa hồng, vậy mà tôi đã tiết kiệm được gần một lượng bạc cơ đấy, chuyện này không những tốt hơn việc ở nhà trông rau nuôi heo nhiều lắm luôn mà còn có thể ăn no mỗi ngày nữa."

Tạ Ninh vui vẻ nhét bạc vào túi tiền rồi cất vào tủ.

Tần Tuyệt cười nói: "Tôi cũng vậy, anh khi nào định gửi tiên về nhà?"

Tạ Ninh suy nghĩ một chút, nói: "Trước khi ăn Tết đi, tiết kiệm nhiều một chút, để cha mẹ tôi có một cái Tết vui vẻ!"

Giang Đình đặt đồ tắm xuống, nói: "Nên gửi sớm chút đi. Đến khi tuyết rơi, đường sẽ khó đi, có lẽ sẽ nửa đường sẽ bị chậm trễ..."

Lúc này, một tiểu binh đột nhiên xuất hiện trước cửa doanh trướng, nói: "Giang Đình, Bành thiên hộ đang tìm cậu."

"Bành thiên hộ?”

Tạ Ninh và những người khác nhìn nhau, nhớ tới Bành thiên hộ này chính là cậu của Chu Đông, Giang Đình đã tổ chức tiệc sinh nhật cho ông ta khi cô mới vào đầu bếp doanh.

Giang Đình không hề do dự, cho rằng Bành thiên hộ lại đang nhờ cô nấu ăn gì đó.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Được rồi, tới ngay đây."

Cô mặc áo khoác đi theo tiểu binh ra ngoài đầu bếp doanh, đi được vài bước, cô cảm thấy có gì đó không ổn, nếu Bành thiên hộ thực sự có việc tìm cô thì tại sao Chu Đông lại không xuất hiện? Với lại hướng đi này cũng không phải là đại doanh nơi các võ tướng trú ngụ.

Nghĩ đến đây, trong đầu cô vang lên tiếng chuông cảnh giác, cô bình tĩnh chạm vào con d.a.o găm ở thắt lưng. Từ sau khi Chu Đông nhắc nhở cô, cô vẫn luôn mang theo một con d.a.o găm bên người.

Chẳng qua cô vẫn chưa xác định được, nếu lỡ Bành thiên hộ thật sự đang tìm cô thì cô đắc tội không nổi, chỉ có thể đi xem trước, với bản lĩnh của cô, cho dù bảy tám người đến cô cũng có thể chạy trốn.

"Người anh em, chúng ta đi đâu vậy? Không phải đến doanh trướng của Bành thiên hộ sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-164.html.]

Tiểu binh nghe vậy thì giọng điệu có phần gay gắt: 'Hiện tại Bành thiên hộ không có ở doanh trướng, hỏi nhiều như vậy làm gì, cứ đi là được."

Giang Đình giả vờ vâng vâng dạ dạ vài câu, nhưng thực ra cô đang nhìn trái nhìn phải, quan sát tình hình.

Nếu cô đoán không sai, Hạ Vân Sâm vẫn luôn phái người theo dõi cô, hiện tại này nào cô cũng đều giao đồ ăn cho y, để đảm bảo cô không bỏ độc vào thức ăn, việc giám sát cô sẽ không dừng lại. Vì vậy cô cứ yên tâm đi theo là được, người của Hạ Vân Sâm ở ngay phía sau.

Nghĩ tới đây, cô lại thả lỏng.

Đi được một lúc, hai người đã rời khỏi nơi đóng quân, cách bờ sông không xa, lúc này thời tiết đã chuyển lạnh, sau khi trời tối thì hầu như không có ai tắm dưới sông, gió sông hơi tanh thổi qua khiến người ta cảm thấy khó chịu. Giang Đình không nhịn được mà kéo chặt quân áo.

Cô không nhịn được hỏi: "Người anh em, nếu đi nữa sẽ đến bờ sông. Nước sông mùa này rất lạnh, bờ sông gió cũng mạnh, chẳng lẽ Bành thiên hộ muốn triệu kiến tôi trong nước sao?”

Đột nhiên, tiểu binh đi phía trước dừng lại, Giang Đình cũng nghiêm mặt, bởi vì cô nhìn thấy đúng thật là có hai người đang đứng bên bờ sông trước mặt mình.

"Thiên hộ đại nhân ở phía trước, đi theo tôi." Tiểu binh nói xong tiếp tục đi về phía trước.

Giang Đình nghi ngờ đi theo, tay cô nhẹ nhàng đặt lên con d.a.o găm.

Khi chỉ còn cách hai người bên bờ sông khoảng hai mươi bước, đồng tử của Giang Đình co lại, vì qua ánh trăng mờ ảo cuối cùng cô cũng nhìn rõ, một người đang bị người kia trói chặt.

Bóng lưng và ngoại hình đó trông giống chú Chung!

Ngay sau đó, người đang khống chế chú Chung đột nhiên đưa tay ra, lấy miếng giẻ nhét trong miệng chú Chung ra rồi đẩy ông ấy xuống sông!

Cùng lúc đó, tiểu binh dẫn đường đột nhiên đứng dậy, giơ tay tóm lấy Giang Đình, trong tay cầm một nắm bột thuốc muốn rắc lên mặt Giang Đình.

Thuốc mê?! Cơ thể của Giang Đình phản ứng nhanh hơn não, kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm cho phép cô vặn người né tránh đòn tấn công của đối thủ, sau đó nhanh chóng giơ tay lên, dùng tay áo bịt kín miệng và mũi nhưng đôi mắt vẫn thuốc bột làm cho nóng rát .

Loading...