Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 161
Cập nhật lúc: 2024-11-10 23:07:22
Lượt xem: 20
Đương nhiên, Hạ Vân Sâm không biết rằng Giang Đình đang thèm muốn khuôn mặt mà y đã sử dụng suốt hai mươi hai năm qua, y chỉ nghĩ cô thật kỳ lạ.
Ăn xong, Giang Đình thu hộp đồ ăn và ghế gấp lại rồi hỏi: "Ngày mai anh muốn ăn gì?"
Hạ Vân Sâm nói: "Tùy, cậu quyết định đi.
Giang Đình mỉm cười, giơ ghế gấp về phía y: Ngày mai gặp lại.
Nhìn bóng dáng Giang Đình rời ởi, lúc này Hạ Vân Sâm mới chậm rãi bước vào trong, vừa đi vừa nghĩ, xem ra phải tìm cớ để ở lại thương binh doanh lâu hơn một chút. ...
Sau khi tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa, Giang Đình đi vào phòng bếp lớn chuẩn bị đồ ăn chiều nay sẽ bán.
Vân Mộng Hạ Vũ
Một nửa số gạo nếp họ mang về từ Biên thành được xay thành bột nếp để làm bánh trôi, nửa còn lại được chuẩn bị để làm bánh dày.
Buổi chiêu mấy người Tạ Ninh cũng có thời gian rảnh nên đều tham gia giúp đỡ.
"Giang Đình, không phải anh là người phương Bắc sao, sao lại biết làm bánh trôi vậy?”
Tạ Ninh đi theo Giang Đình trộn bột nếp với nước, thuận miệng hỏi.
Giang Đình nói: "Phía Bắc cũng có bánh trôi, gọi là nguyên tiêu, anh chưa từng ăn qua sao?"
Cô liếc nhìn những người xung quanh, hầu hết mọi người đều mờ mịt, xem ra người có xuất thân nghèo khổ ở thời đại này khó mà ăn được đồ ăn làm từ gạo nếp, dù sao để lấp đầy bụng cũng không dễ dàng gì, mà gạo nếp về cơ bản đều là để chế biến thức ăn.
'Sao lại gọi là nguyên tiêu, là vì được ăn vào ngày Nguyên Tiêu à?”
Giang Đình không ngừng dùng tay nhào bột, cười nói: Đúng vậy, nó hình tròn, Tết Nguyên Tiêu ăn nguyên tiêu nghĩa là cả năm sẽ trôi qua một cách trọn vẹn.”
Tạ Ninh vui vẻ nói: "Vậy hôm nay chúng ta ăn cũng có ÿ nghĩa như vậy, nghĩa là những ngày tháng sau này của chúng ta cũng sẽ trọn vẹn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-161.html.]
Sau khi nhào bột nếp xong thì làm nhân bánh trôi.
Cho mè đen đã rang chín và đậu phộng rang khô bóc vỏ vào tô giã nhuyễn, rôi cho mỡ heo, đường trắng vào khuấy đều.
Nếu có thêm một ít mật ong vào thì sẽ ngon hơn, có điều đường trắng cũng được.
Trong lúc nhóm lính bếp đang hổn hển giã đậu phộng, cối xay đá bên kia cũng bắt đầu quay, đậu nành rang khô được nghiền thành bột đậu nành mịn.
Cả nhà kho tràn ngập mùi thơm của hạt mè, đậu phộng và đậu nành, mùi thơm này rất khác với mùi thơm của thức ăn, là một mùi thơm rất hấp dẫn.
"Tôi đã bán đồ chiên rất nhiều lần rồi nhưng đồ ăn hôm nay trông khác hẳn."
"Cái nhân này thơm quá, tôi muốn lén ăn một miếng."
"Ha ha ha, ăn đi, lát nữa Giang Đình sẽ nhét đầu anh vào cối xay đá đó."
Trong lúc họ xay bột đậu nành, gạo nếp đang được nấu trong phòng bếp lớn, gạo nếp đã nấu chín được đổ vào cối khi còn nóng và giã nhuyễn, giã đến khi không còn giống hạt gạo thì nếp sẽ trở nên dẻo dẻo dính dính thành bánh dày.
Chiêu nay là một buổi chiều vất vả đối với nhóm lính bếp, tay trái giã, tay phải giã, đứng giã ngồi giã, cuối cùng tất cả các nguyên liệu nấu ăn cũng được chuẩn bị xong.
Bước cuối cùng là làm bánh trôi, bước này rất đơn giản, những người lính bếp có kinh nghiệm làm văn thắn rồi nên học rất dễ dàng.
Vo gạo nếp thành từng viên, ấn dẹt, đặt vào lòng bàn tay, múc nhân mè đen và nhân đậu phộng vào, kẹp lại rồi vo tròn là được.
Những viên bánh trôi to nằm trong lớp bột nếp giống như những chiếc bánh bao to màu trắng, trông cực kỳ dễ nhìn, khiến các lão gia thiếu nữ đều thích thú.
Nhưng sau khi nhân đã dùng hết, vẫn còn sót lại một ít gạo nếp chưa dùng, Giang Đình suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy thì lăn thành từng sợi dài, cắt thành từng viên nhỏ rồi nắn thành bánh trồi lạnh đi.ˆ Bên kia mấy lính bếp đang kéo bánh dày, bánh dày được chia thành từng chiếc bánh lớn, dùng d.a.o cắt thành từng dải.
"Sao lại không có mùi vị?" Tạ Ninh cắn một miếng bánh dày còn dư, cau mày nói.
Giang Đình đang đun nước đường nâu, cô mỉm cười vỗ vỗ anh ta: "Còn chưa có chiên đâu, ăn ngon được chắc?"