Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 147
Cập nhật lúc: 2024-11-11 06:06:07
Lượt xem: 28
Sau khi cất mấy thứ khác đi xong, mấy người Giang Đình đi tắm rửa một lúc trước, thoải mái dễ chịu mà ngủ cả buổi trưa, ngủ thẳng đến tận khi mặt trời ngả về Tây, mới bị Hà Kính gọi dậy ăn cơm chiều.
Trong tay Hà Kính cầm một tờ giấy, giữ ra cho bọn họ xem: “Đây là trong doanh bố trí, cho thương binh doanh thời gian thêm đồ ăn”
Giang Đình câm lấy xem thử, cảm thán nói: "Hạ gia quân đúng là đối xử tốt với thương binh."
Lân này tướng sĩ bị thương dựa theo thống kê, trừ vết thương nhẹ, có tổng cộng hơn năm trăm người cần vào ở thương binh doanh tập trung chữa trị và chăm sóc.
Hơn năm trăm tướng sĩ này chia thành ba khu, mỗi khu lại chia thành võ tướng và binh lính bình thường, thêm cơm là mỗi khu luân phiên một hôm, tiêu chuẩn thêm cơm của võ tướng và binh lính bình thường cũng khác nhau.
Tóm lại là mỗi thương binh cứ ba ngày là có thể thêm một bữa cơm, suất này có thể gọi thêm một món mình thích ăn vào thực đơn có sẵn của đầu bếp doanh.
Lúc trước thực đơn thêm cơm của thương binh doanh là do phòng bếp nhỏ đặt ra, năm nay chú Chung và quản sự của phòng bếp nhỏ có ý cho Giang Đình quy định thực đơn, bởi vì các thương binh đồng loạt bày tỏ muốn ăn một vài món mới mẻ.
Hồi trước Hà Kính cũng đã từng ở trong thương binh doanh, nói: “Đây là truyên thống xưa nay của Hạ gia quân, nhưng mấy món mà tôi gọi thêm hồi trước, toàn... Cũng không ngon miệng cho lắm”"
Dù gì anh ta cũng không phải là võ tướng, thêm cơm cũng không được ăn món gì ngon, nên gọi thêm mấy món ăn mặn nhiều hơn bình thường để bồi bổ cơ thể thôi.
Với cả trên thực đơn cho binh lính bình thường lựa chọn cũng chỉ có hai ba món ăn, bởi vì nhiều món quá, đầu bếp doanh bận rộn không hết việc.
Giang Đình gật đầu một cái: "Vậy tôi sẽ bàn bạc với mấy người chú Chung một chút để quy định lại thực đơn."
Lúc cô câm giấy đi tìm chú Chung, đúng lúc gặp Chu Đông dẫn Tiêu Thừa tới.
Tiêu Thừa cười tủm tỉm, trông có vẻ tâm trạng rất không tôi, bởi vì hiện giờ các binh lính thân cận đều biết Chỉ huy sứ đại nhân đến nhà họ Tiêu làm khách, rất là cho Tiêu Thừa thể diện, chưa biết chừng thủ lĩnh binh lính thân cận đời tiếp theo chính là anh ta.
Chỉ có bản thân Tiêu Thừa mới biết mình hoàn toàn là nhờ phúc của Giang Đình, là dựa theo mắt nhìn của Giang Đình.
Đáng tiếc, thật đáng tiếc, Giang Đình phải đợi ba năm nữa mới có thể kết hôn, em gái anh ta không thể chờ đợi được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-147.html.]
"Anh Tiêu, sao anh cũng ở đây?"
Tiêu Thừa nói: “Anh Tiêu nhớ cậu đó."
Giang Đình chế nhạo.
Chú Chung nói: "Chúng tôi đang chuẩn bị thêm thức ăn cho binh sĩ bị thương, hai người đến đây giúp xem thử.
Tiêu Thừa nói: "Hôm nay tôi cũng đặc biệt đến đây vì binh sĩ bị thương, ý của chỉ huy là lân này khác với lần trước, lân này Hạ gia quân thắng trận, lương thực thảo dược đầy đủ, có thể có một năm tốt lành, cho nên bổ sung thêm lương thực cho binh sĩ bị thương, đừng chỉ có hai ba món ăn như những năm trước.'
Chu Đông vui vẻ nói: "Thật tốt quá, vậy ngân sách cho đầu bếp doanh cũng có thể tăng lên?"
Tiêu Thừa gật đầu.
Chú Chung mỉm cười nói: "Bây giờ có rất nhiều lính bếp, tôi cũng không sợ sẽ không lo liệu nổi mọi việc."
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình nghe xong liền hỏi: "Tướng lính và binh lính bình thường mỗi người được bao nhiêu đĩa?"
Tiêu Thừa nói: “Binh lính bình thường có thể chọn khoảng mười món ăn, các tướng lĩnh sẽ có thêm một vài món ăn phức tạp hơn, dựa theo cấp bậc."
Giang Đình nhanh chóng nghĩ trong đầu: "Ai trong số các người có thể viết chữ, tôi sẽ đọc, các người viết, chúng ta viết rồi thì cùng nhau xem xét sửa đổi."
Tiêu Thừa xắn tay áo lên nói: "Để tôi viết!" Thực đơn được viết đầu tiên là dành cho binh lính bình thường, Giang Đình chậm rãi nói: "Cái thứ nhất, thịt heo chiên giòn, à, thịt heo chiên, bọc bột."
Chu Đồng gãi gãi đầu: "Thịt heo chiên bọc bột?”
Giang Đình bất lực: "Cái này gọi là thịt heo chiên giòn, người khác gọi như vậy, vậy thì cứ viết như vậy đi."