Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 145
Cập nhật lúc: 2024-11-11 06:06:04
Lượt xem: 26
Giang Đình chạy một hơi thật xa mới tránh được Chu Đông tiếp tục tra tấn lỗ tai, cô xem thử canh giờ, đi lên trước thay lượt dắt xe bò với Tần Quyết.
Tần Quyết đưa dây cương cho cô xong thì đi sang một bên uống nước.
Hạ Vân Sâm ngôi ngay ngắn trên xe bò, nhắm mắt lại giống như vị sư già đang ngồi thiền.
Thời tiết hôm nay là một ngày nắng gắt hiếm thấy, nhiệt độ cũng tăng cao, tất cả mọi người nóng đến mức không chịu nổi, bắt đầu cởi áo ngoài.
Tạ Ninh đi tới nói: “Giang Đình, anh có nóng không?"
Giang Đình nhớ tới lần trước anh ta hỏi sao không để cánh tay trần, sợ tới mức vội vàng nói: “Tôi không nóng, thật sự rất mát mẻ." Tạ Ninh tùy tiện nói: "Vậy anh thể hàn à? Nên bồi bổ thân thể nhiều hơn đấy."
Hạ Vân Sâm chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt dừng trên người hai người trước xe bò.
Lính bếp họ Tạ kia đã cởi áo ngoài ra, chỉ để lại một bộ áo trong, quần áo của Giang Đình thì vẫn ăn mặc chỉnh tê, ngay cả cổ áo cũng kéo cao hơn một chút.
Mắt y lộ vẻ nghi ngờ.
Mặc dù vóc dáng của Giang Đình còn cao hơn nhiều tướng sĩ khác, trước sau cũng bằng phẳng, nhưng đứng chung một chỗ với những lính bếp khác luôn thấy có chút kỳ lạ, bóng lưng này... Hình như bả vai hơi hẹp, eo còn nhỏ hơn, thắt lưng lại càng nhỏ hơn một chút.
Đợi đã.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hạ Vân Sâm, mày điên rồi à?
Y nhanh chóng nhắm mắt lại tiếp tục điều trị nội tức. Đường trở về đi suốt một ngày một đêm, buổi tối mọi người ngủ luôn trên thảo nguyên.
Giang Đình trùm quần áo dày của mình lên, cùng mấy người Tạ Ninh, Tần Quyết, Chu Đông nằm bên cạnh một đống lửa.
"Quân doanh cách Biên thành xa thật." Tạ Ninh lẩm bẩm: "Nếu chúng ta có ngựa thì tốt rồi, có xe bò cũng được, cùng ngày là đến rồi đấy."
Giang Đình hỏi Chu Đông: "Anh Đông, mỗi tướng sĩ nghỉ phép nếu muốn về Biên thành, đêu phải đi lâu như vậy sao? Đi qua đi lại cũng mất hai ba ngày.
Chu Đông nói: "Dĩ nhiên là không, quân canh phòng mỗi tháng thay nhau một lần, nếu muốn đến Biên thành, có thể đổ tiền vào ngựa của quân canh phòng, nửa ngày là đến, đến lúc đó sẽ ném cậu ra ngoài Biên thành, cậu tự đi vào là được. Tạ Ninh nói: "Vậy thì chắc là đắt lắm nhỉ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-145.html.]
"Ừm, một trăm văn một lần."
"Một trăm văn?! Đúng là lòng dạ độc ác mà."
Chu Đông nói: "Hết cách rồi, bọn họ mua đi bán lại gì đó cũng phải tăng giá gấp mười lần."
Giang Đình thì lại rất vui vẻ, cô nhận được hai tin tức tốt, đầu tiên là không cần thành thân cũng vẫn được nghỉ, thứ hai là không cần tốn nhiều thời gian đi đường như vậy, đi qua đi lại cùng lắm một ngày là đủ rồi.
Cho nên mục tiêu quan trọng của cô bây giờ là cố gắng tiết kiệm tiên! Sớm xây nhài
*xx**
Hôm sau trời vừa sáng ngày mới vừa lên, các tướng sĩ đã dậy rửa mặt một lúc rồi tiếp tục đi thẳng, đến tận buổi trưa, quân doanh nhà họ Hạ cuối cùng cũng lờ mờ xuất hiện trước tâm mắt.
Rời đi lâu như vậy, Giang Đình đã có chút nhớ ổ chó của mình, các tướng sĩ cũng hoan hô chạy về phía trước.
Vào đại doanh, trước tiên là ai nấy đều đếm đầu người theo danh sách, sau đó ai về doanh trướng người nấy.
Lúc đám người Giang Đình kéo xe bò xuất hiện ở đầu bếp doanh, đám lính bếp vừa mới cơm nước xong phấn khởi chạy tới, vây xung quanh bọn họ.
"Các cậu đã quay trở lại rồi!"
"Biên thành chơi vui không? Có phải là đông đúc lắm đúng không?"
"'Oa, các cậu mang theo nhiêu đồ đoàn thế, có mang quà cho chúng tôi không?”
Mấy người Giang Đình suýt nữa bị nhấn chìm, vội vàng kêu lên: "Có mang, có mang!"
Ba người lấy từ bao lớn bao nhỏ ra một túi hạt dưa: “Đây là hạt dưa xào, đợi lát nữa buổi chiều rảnh rỗi thì ăn."
"Đây là đậu phộng ướp muối, ăn ít thôi nhé, khô lắm đấy."
“Đây là khoai lang khô, răng không tốt thì nhớ cẩn thận."
"Đây là gạo nếp, này, vận chuyển từ miền nam tới đấy, bởi vì ít giống cho nên một cân đắt hơn gạo mấy văn lận, muốn ăn bánh trôi với bánh dày á? Ờ, chuẩn bị cả đậu phộng với hạt mè đi."