Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 140
Cập nhật lúc: 2024-11-11 06:05:55
Lượt xem: 22
Cả nhà anh rể rất là kính mến ba người Tần Quyết, mang thức ăn ngon nhất trong nhà ra chiêu đãi bọn họ, sau khi ăn xong, ba người ngồi trong sân uống trà nghỉ ngơi.
Tần Tuyết Liên bê khoai lang sấy khô mà nhà mình phơi ra cho bọn họ ăn, sau đó nhìn Tân Quyết muốn nói lại thôi.
Chị ấy vẫn chưa biết chuyện Tần Quyết bị thương, cũng không biết anh ta đã không còn ở Thần Tiễn doanh nữa rồi.
"Tiểu Quyết, chị có việc muốn nói với em."
Tần Quyết có loại dự cảm bất an, nói: “Chị, chị cứ nói đi."
Tần Tuyết Liên nói: "Bình thường em toàn ở quân doanh, chị quanh năm suốt tháng cũng không gặp được em. Nhưng mà em cũng sắp hai tư rồi, tòng quân cũng đã ba bốn năm, em định bao giờ thì lấy vợ đây?"
Tần Quyết: "..."
Tần Tuyết Liên buồn rầu nói: "Cha mẹ mất sớm, chị chỉ có một đứa em trai là em, chuyện của em chị không thể không nhọc lòng. Hay là em hãy xây nhà ở trong thôn chị đi, con gái trong thôn bọn chị rất nhiều, em lấy vợ rồi, chị cũng có thể chăm nom giúp em."
Tần Quyết liếc hai người Giang Đình và Tạ Ninh một cái, thấy hai người bọn họ cúi đầu xuống tận ngực, không biết đang cười hay là giả vờ không nghe thấy.
Tai anh ta nóng lên, nói: “Chị, chuyện này không gấp..."
"Lại còn không gấp? Anh rể em hai mốt đã có con rồi!"
Anh rể Tần Quyết nghe vậy bèn khoe tay trái ôm con trai, tay phải ôm con gái.
Giang Đình thì lại cảm thấy hứng thú, cười tủm tỉm hỏi: "Chị Tần, xây nhà trong thôn có đắt không?”
Nhìn lên khuôn mặt xinh đẹp này của Giang Đình, sự chú ý của Tân Tuyết Liên lập tức dời đi, nhiệt tình nói: "Ôi trời, không đắt không đắt, anh rể em chính là thợ mộc đấy, anh ấy biết rõ mà. Một tòa nhà như này của bọn chị, mười mấy lượng bạc là xây được rồi."
Mười mấy lượng.
Giang Đình yên lặng tính toán, thế thì cô vẫn còn phải phấn đấu khá lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-140.html.]
Ba người ở lại một lát rồi chuẩn bị rời đi, Tân Quyết bị chị anh ta lải nhải nhắc mãi hồi lâu, cũng hứa kỳ nghỉ lân sau sẽ cân nhắc đến chuyện xây nhà, lúc này mới được cho qua.
Cả nhà Tần Tuyết Liên nhét lên xe bò cho bọn họ rất nhiều thịt khô, trứng gà, rau dưa trái cây của nhà mình, cũng tiễn một đoạn đến cửa thôn, lúc này mới lưu luyến không rời mà nhìn theo bọn họ rời đi.
"Chị của anh thật tốt. Tạ Ninh hâm mộ mà nhìn đường.
Tần Quyết gật đầu không nói gì, yên lặng đánh xe.
Giang Đình than nhẹ một tiếng, nằm xuống bắt đầu nghỉ ngơi.
Xe bò đi được nửa giờ, đi đến nơi toàn là họ hàng thân thích của Hạ gia quân ở mà Tần Quyết đã nói.
Đúng là nơi này khá hẻo lánh, người ở đây cũng ít hơn thôn của Tần Tuyết Liên một chút.
Bọn họ cũng không dám đi vào, dù sao một vài tướng sĩ trở vê thăm người thân vẫn còn ở trong nhà, tính cảnh giác rất cao, tránh gặp phải phiên phức, cho nên chỉ dạo qua bên ngoài một vòng xem thử rồi trở về. Trên đường về, Tạ Ninh đánh xe, Tần Quyết lục lọi lấy ra mấy quả từ đống rau dưa trái cây, dùng quân áo lau qua rồi đưa cho hai người: "Nếm thử đi."
Giang Đình chưa từng thấy quả này bao giờ, có lẽ là quả dại gì đó, ăn vào cũng rất ngọt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tần Quyết nói: "Hay là dùng mấy rau dưa này để làm món lẩu mà anh nói đi, chờ mang về quân doanh cũng để hỏng rồi."
Nhà Tần Tuyết Liên cho một ít bí đỏ, cà chua, cà tím, đậu que, rau muống, còn có cả một ít nấm hương và mộc nhĩ phơi khô.
"Các anh có ăn được cay không?”
Tạ Ninh nói: “Được! Tôi thích ăn cay!"
Tần Quyết cười nói: "Đừng cay quá là được."
Anh ta còn nhớ có lân Giang Đình làm một món rau trộn sốt ớt cay, ném ớt vào lửa thiêu, thiêu đến khi vỏ ngoài biến thành màu đen thì vớt ra rửa sạch sẽ, xé lớp vỏ đen ra, phần còn lại ném vào bát giã, cho chút tỏi muối vào giã nát, ngửi rất thơm, ăn với cơm thật sự rất ngon.
Anh ta nếm thử một miếng, sau đó miệng sưng cả một buổi trưa, Giang Đình và Tạ Ninh thì vừa cay đến xuýt xoa, vừa phông mồm ăn cơm trộn với ớt.