Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 137
Cập nhật lúc: 2024-11-11 06:05:50
Lượt xem: 23
Hạ Vân Sâm đột nhiên ngước mắt, nhìn anh ta: "Nhưng mà, tôi khen ngợi tay nghề của Giang Đình không ngứớt lúc nào vậy?”
Đối diện với ánh mắt lạnh băng của Hạ Vân Sâm, Tiêu Thừa có cảm giác sau lưng mình lạnh toát, vội vàng nói: "Không có! Là thuộc hạ ăn nói bỗ bã, cái miệng hèn này của thuộc hạ, thật sự là đáng chết."
Anh ta tự tát miệng mình cái bốp.
Nhưng giây tiếp theo anh ta đột nhiên phát hiện một binh lính thân cận khác làm một nét mặt với anh ta, đây là tín hiệu ngầm của binh lính thân cận bọn họ, có nghĩa là tâm trạng lúc này của Chỉ huy sứ không tôi.
Tiêu Thừa thay đổi suy nghĩ, cũng đúng, nếu không phải vì tới ăn tiệc, Chỉ huy sứ đại nhân giấu giếm thân phận chạy tới làm gì, cũng không thể là mấy ngày không gặp nên nhớ người họ Tiêu là mình đấy chứ?
Mình còn chưa có mặt mũi lớn đến vậy đâu.
Vậy nên, hành động lúc này của đại nhân chẳng phải là đồng nghĩa với việc thật sự rất thích cơm Giang Đình nấu sao? Anh ta lại cẩn thận nhìn lên, đúng là Hạ Vân Sâm không có biểu hiện tức giận gì, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm thật sâu.
Hạ Vân Sâm giơ tay lên một cái với binh lính thân cận, binh lính thân cận vội vàng lấy từ trong n.g.ự.c ra một cái hộp nhỏ, trong hộp là một cái vòng cổ bạc xinh đẹp, đồng thời lấy ra mười lượng bạc nữa.
"Đây là đại nhân mua lúc trên đường tới, cho con gái nhà anh, bạc là quà tặng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiêu Thừa vừa mừng vừa lo, liên tục từ chối: "Không được đâu đại nhân, ngài đến đây, đã là vẻ vang cho nhà thuộc hạ lắm rồi, sao lại còn dám nhận đồ của ngài nữa chứ?!"
Giọng điệu của Hạ Vân Sâm bình thản, nhưng lại mang theo ý không cho phép từ chối, nói: "Nhận lấy đi, lúc con gái anh ra đời, anh không về nhà được, đây coi như là bồi thường."
Theo lệ thường, nếu tướng sĩ quân doanh có vợ sắp sinh, thì có thể về nhà hai mươi ngày.
Nhưng lúc vợ Tiêu Thừa sinh con đang là lúc người Bắc Nhung đánh chiếm bốn trấn phía Bắc, trận chiến dịch đó Hạ gia quân đã c.h.ế.t gân một nửa tướng sĩ, mới miễn cưỡng bảo vệ được một cứ điểm quan trọng, tránh để đội quân Bắc Nhung tiếp tục xuôi về phía Nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-137.html.]
Tiêu Thừa bị thương trên chiến trường, nếu xui hơn một chút, thì đã bỏ mạng ngay trên sa trường rồi, thế thì mãi đến tận lúc c.h.ế.t anh ta cũng sẽ không thể nhìn thấy mặt con gái của mình một lần.
Tiêu Thừa biết, tuy bê ngoài trông Hạ Vân Sâm lạnh lùng xa cách, đối với kẻ địch thì thậm chí có thể dùng từ tàn nhãn độc ác để hình dung, trong kinh thành còn lan truyền biệt danh Ngọc Diện Tu La của y. Nhưng đối với người một nhà, y lại rất tốt, đây cũng là nguyên nhân khiến nhiều tướng sĩ sẵn lòng đi theo nhà họ Hạ như vậy.
"Được rồi, cảm ơn đại nhân!"
Tiêu Thừa cất đồ đi xong, lúc này mới hỏi: "Chuyện ở Biên thành của đại nhân đã xong xuôi chưa? Có cần phải trở về đại doanh trước không?”
Hạ Vân Sâm nói: "Tôi trở vê cùng mọi người.'
Tiêu Thừa gật đầu một cái, nói: "Vậy đại nhân ở chỗ nào?"
Nhà họ Hạ có rất nhiều sản nghiệp ở Biên thành, mọi lần Hạ Vân Sâm tới Biên thành, hoặc là ở trong phủ của Thần Uy đại tướng quân, hoặc là ở biệt viện của nhà họ Hạ, chỉ toàn một trong hai chỗ này.
Hạ Vân Sâm: “Bên cạnh nhà anh.”
Tiêu Thừa: ”... 2"
Về chuyện Hạ Vân Sâm ở nhà trọ bên cạnh nhà họ Tiêu, mấy người Giang Đình không biết dù chỉ một chút tiếng gió.
Nhà trọ kia là sản nghiệp của nhà họ Hạ, thậm chí tòa nhà mà nhà họ Tiêu ở hiện tại, hóa ra cũng thuộc danh nghĩa của Hạ Vân Sâm.
Nhà họ Hạ đãi ngộ tốt với tướng sĩ, dòng họ của Hạ Vân Sâm có thể nói là đã qua đời chẳng còn mấy người, mà lại ở hết kinh thành, nên mấy tòa nhà ở Biên thành này đều bỏ không.
Thay vì cho người ngoài thuê, chẳng thà cho thuê hoặc bán cho tướng sĩ của Hạ gia quân.
Mặt khác, nhà họ Hạ còn có một mảnh đất ở Biên thành, rất nhiêu tướng sĩ đến đó sửa nhà, như vậy thì mọi người cũng ở chung một chỗ, người già, phụ nữ và trẻ con ở nhà cũng có thể chăm nom lẫn nhau.