Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 127

Cập nhật lúc: 2024-11-11 06:05:35
Lượt xem: 21

Hai con cá này rất to, may mà nồi cũng lớn. Sau khi chiên cá chín vàng hai mặt, hơi ngả sang màu nâu thì đổ nước vào, cho thêm ít muối ăn, lát gừng và một nắm hành đã cột lại, rôi bắt đầu đun lửa lớn.

Tạ Ninh nói: "Hai con cá này đều chuẩn bị cho Chỉ huy sứ sao?"

Vân Mộng Hạ Vũ

Giang Đình ngồi xổm trên mặt đất nhìn đống lửa: "Đúng vậy."

Tạ Ninh thử nhỏ giọng thăm dò: "Chúng ta có thể uống chút canh không?”

Giang Đình nói: "Có gì mà không thể, anh đi rửa cho tôi một ít miến và rau dại đi, lát nữa cho vào nấu chung."

Mắt Tạ Ninh sáng lên, lanh lẹ đi làm việc. Nấu lửa lớn khoảng mười phút, rốt cuộc canh cá cũng xuất hiện màu trắng sữa, vớt gừng già và hành dại ra, nếm thử rồi thêm chút tiêu xay vào là xong.

Cá tươi tuy hơi tanh song không thể cưỡng lại được độ ngon của nguyên liệu, cá nhìn rất mềm nhưng thịt lại không hề bị nát, nếu lúc này cho thêm ít đậu hũ vào thì đúng thật là hoàn hảo.

Giang Đình tìm một cái chậu sạch sẽ, múc thịt cá vào, đổ một nửa nước canh, rải lên một chút hành lá rồi bảo Chu Đông chưa cho Tiêu Thừa đi đem.

Còn dư lại non nửa nồi canh cá, một nửa dùng để nấu miến rau dại, một nửa để ăn chung với cơm ngô, hương vị thật sự không kém. Lại ăn kèm với thỏ nướng của Tần Quyết, mấy người vây lại một chỗ ăn một bữa cơm thật thoả mãn.

Trời dần dần tối, lửa trại chiếu sáng bầu trời đêm, Hạ Vân Sâm khoác áo ngoài, chậm rãi câm chén ăn miếng cơm canh cá cuối cùng trong chén, sau đó đặt đũa xuống rửa tay súc miệng. Thịt cá tươi mới, canh cá rất ngon, có thể uống được một bát canh như vậy trên thảo nguyên khi trời đã về khuya, cả người cũng cảm thấy được an ủi phần nào.

Tên Giang Đình này, trong lúc nhất thời y không thể phán xét rốt cuộc là tài nấu nướng tốt hơn hay là thân thủ tốt hơn.

Tiêu Thừa dạo bước ở bên cạnh, muốn nói lại thôi.

Hạ Vân Sâm dùng khăn lau miệng, nghiêng đầu liếc anh ta một cái: “Chuyện gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-127.html.]

Tiêu Thừa đương nhiên sẽ không nói anh ta cảm thấy đại nhân nhà mình ăn hơi nhiều, cẩn thận bị đầy bụng.

Anh ta cười cười, lấy lòng nói: "Chỉ là các tướng sĩ phía dưới muốn để tôi tới giúp bọn họ xin một ân huệ, chỗ này không phải rất gần với Biên thành sao... Hạ Vân Sâm nghe vậy suy tư một chút: "Thăm người thân ư?”

Tiêu Thừa nói: “Đúng đúng đúng, dù sao thì rất nhiều người trong số họ đã có vợ con, tục ngữ từng nói một ngày không gặp, như cách ba thu, có vợ có con có giường ấm vân vân..."

Trước mắt Hạ Vân Sâm còn chưa hiểu được đàn ông có gia đình rồi sao lại mong ngóng về nhà như vậy, nhưng nếu đã cách Biên thành gần như vậy, lại đánh thắng trận, trong thời gian ngắn người Bắc Nhung sẽ không dám hành động, vậy cho phép họ nghỉ đi thăm người thân cũng không có gì quá đáng.

"Được, tướng sĩ nhà ở Biên thành và trấn trên được phép nghỉ năm ngày."

Miệng vàng của Hạ Vân Sâm vừa mở ra, toàn bộ tướng sĩ trong doanh địa đều sôi sục hẳn lên, tướng sĩ có thể về nhà mừng rỡ giống như ăn tết, còn người chưa lập gia đình thì hâm mộ ghen tị, ước gì có thể lấy được một người vợ ngay tại chỗ.

Chu Đông vui vẻ đi tới nói: "Được rồi, Chỉ huy sứ đại nhân đã cho phép chúng ta nghỉ về thăm người thân."

"A a a thật tốt quá! Chúng ta có thể đến Biên thành!" Tạ Ninh hét nhỏ.

Giang Đình lại dội một gáo nước lạnh: Nhưng hình như chúng ta không mang theo tiền."

Tạ Ninh: ”...'

Tần Quyết: "Ờm."

Ba người đồng loạt nhìn vê phía Chu Đông, Chu Đông cảm thấy cúc hoa căng thẳng: "Đừng nhìn tôi như vậy, tôi cũng không mang tiền."

Anh ta nhanh chóng đứng lên: "Để tôi †ìm Tiêu Thừa mượn một chút."

Một lát sau Chu Đông trở lại, mang cho bọn họ năm lượng bạc: “Anh ta đồng ý cho các cậu mượn tiên, nhưng Giang Đình phải giúp nhà anh ta làm một bữa cơm." Giang Đình: 'Làm một bữa cơm ư?' "Đúng vậy, còn nửa tháng nữa là đến sinh nhật cha của anh ta, anh ta chuẩn bị sớm trước mấy ngày, nhờ anh hỗ trợ làm mấy món sở trường, còn nữa, các anh cũng có thể ở lại nhà anh ta."

Loading...