Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 111
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:59:26
Lượt xem: 22
Giang Đình đành phải bưng một bát nước muối đến: "Đây, anh uống một chút đi."
Hà Kính không từ chối, câm bát lên, đột nhiên nói: "Lần này đi phải cẩn thận.
Anh ta biết rõ sự xảo quyệt của người Bắc Nhung, chân của anh ta cũng vì mắc vào bẫy của người Bắc Nhung mà phải cắt bỏ để bảo toàn tính mạng.
Dù đầu bếp doanh chỉ là hậu cần, không cần ra chiến trường nhưng thực tế, mỗi lần ra trận, lính bếp cũng thiệt mạng rất nhiều vì không có vũ khí và mang theo quá nhiêu đồ đạc. Một khi bị phục kích, hoặc bị địch đến đốt lương thực, lính bếp khó có thể chống cự được.
Tạ Ninh xách một cái chậu lớn đi ngang qua, nghe vậy bèn ởđi tới, cười toe toét: "Kỳ lạ thật, người im như thóc suốt ngày như anh còn biết quan tâm tới người khác cơ đấy."
Mặt Hà Kính tối sâm, trừng mắt nhìn Tạ Ninh.
Giang Đình mỉm cười và nói giọng chân thành: "Cảm ơn anh, anh Hà Kính."
Cuối cùng, sau khi làm việc suốt đêm, tất cả lương thực khô cuối cùng cũng đã sẵn sàng kịp lúc bình minh.
Những giỏ chứa đầy bánh nướng và cơm ngô chất đống như núi, cả đầu bếp doanh tỏa ra mùi lúa mì nông nặc. Họ dập lửa trong bếp, lấy cái nồi lớn xuống để nguội rồi chuyển một ít thức ăn và nước tương lên xe bò.
Ngoài lương thực khô, họ cũng cần mang theo dụng cụ nấu nướng vì trong điều kiện an toàn cũng cần phải nhóm lửa để nấu ăn, cho các binh lính uống một bát canh nóng có thể giải tỏa rất nhiều sự mệt mỏi và áp lực tâm lý trong quá trình hành quân.
Tiêu Thừa là binh lính thân cận mà Hạ Vân Sâm để lại để quản lý đầu bếp doanh. Anh ta mặc áo giáp đen, thắt lưng đeo một thanh kiếm, khí thế nghiêm nghị khác hẳn với ngày thường. Anh ta dẫn theo một ít binh lính tay câm mũ giáp bước vào, trâm giọng nói: "Đồ khô và bữa sáng chuẩn bị xong chưa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-111.html.]
Lính bếp đồng thanh đáp: "Đã chuẩn bị xong!"
Tiêu Thừa gật đầu, nói gì đó với người của mình, sau đó họ đi sắp xếp cho binh lính của mỗi trại nhận đi lương khô.
"Chắc mọi người mệt lắm nhỉ?" Tiêu Thừa nhìn lính bếp mệt mỏi đang nằm hoặc ngôi trên mặt đất, cười nói: "Có điều các anh chỉ có nửa giờ thu dọn thôi đấy, nửa giờ nữa chúng ta sẽ xuất phát. Đám lính bếp như sắp c.h.ế.t bàng hoàng ngôi dậy, lân lượt đứng dậy khỏi mặt đất, la hét chạy vê lêu thu dọn đồ đạc.
Giang Đình và những người khác cũng không ngoại lệ. Họ nhanh chóng đi lấy nước, tắm rửa qua loa, thay quần áo sạch sẽ, tìm một chiếc tay nải và đóng gói một số vật dụng cần thiết hàng ngày như bát, đũa, dao, khăn tay, cây châm lửa, một số các loại thuốc thông thường, băng gạc và những thứ tương tự. Đồng thời mang theo một ít quân áo dày, vì chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm trên thảo nguyên là rất lớn, ban đêm có thể lạnh đến không ngủ được.
Lần này, họ hành quân gấp gáp chứ không phải chuyển trại nên chắc chắn không có lêu để ở.
Giang Đình cúi đầu chào Tân Quyết, cô cầm theo con d.a.o ngắn mà mình mang theo từ khi tòng quân, cuối cùng đổ đầy túi nước.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi sắp xếp xong, Giang Đình xách hành lý bước ra khỏi doanh trại và bàng hoàng trước cảnh tượng bên ngoài.
Cô nhìn thấy một biển người bên ngoài đầu bếp doanh, binh lính xếp thành nhiều hàng dài, lính bếp và những người lính ở lại đang phát đồ khô cho họ.
Mỗi người lính được nhận mười lăm miếng bánh nướng, hai giỏ ngô chiên, một giỏ ngô luộc, được gói trong túi mang theo bên mình, tổng trọng lượng hơn mười cân.
Ngoài ra còn có thể nhận ngay một bát cháo, một miếng bánh nướng và nửa thìa tương đậu tại chỗ để ăn bữa sáng nay.
Các tướng sĩ đứng ngoài bếp nhỏ, ăn bánh bao hấp kèm với dưa chua và uống cháo ngô. Tiêu Thừa ở cùng với Lâm đồng tri, Trịnh đồng tri và hai Chỉ huy thiêm sự, thấp giọng thảo luận điều gì đó.
Toàn cảnh rất trật tự, tuy quân lính đông nhưng không hề ồn ào, xếp hàng lấy đồ và ăn uống trong im lặng, ngay cả những tân binh mới gia nhập doanh trại cũng đã nắm rõ được quy tắc của doanh trại trong ba tháng đào tạo.