Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 103
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:59:12
Lượt xem: 25
Giọng nói của anh ta phá tan bâu không khí nặng nề, những người khác tiếp lời: "Chắc chắn là không nhiều!"
"Đúng thết Chúng tôi rất thích đồ ăn của đầu bếp doanhI!"
"Tôi tiêu tiền của tôi, mấy người ngay cả việc chúng tôi dùng quân lương của mình như thế nào cũng muốn quản lý sao?"
"Các người được ăn thịt cá mỗi ngày, những người như chúng tôi quanh năm suốt tháng chẳng ăn được chút thức ăn mặn nào, muốn mua đồ gì đó ở trấn trên thì cũng phải mua đi bán lại với giá cao từ trong tay của lính tuần tra, chúng tôi muốn ăn đồ ăn ngon thì có gì sai?"
Những người lính có mặt ở đây dường như đang bộc phát cảm xúc, họ bắt đầu nói chuyện với nhau, dù sao luật cũng không trừng phạt tất cả mọi người, nếu muốn trừng phạt họ, hãy trừng phạt tất cả đi!
Giang Đình chớp mắt, chậm rãi nở nụ cười nhàn nhạt.
Binh lính thân cận vô cùng tức giận, chỉ vào họ: "Im miệng hết đi! Các người muốn trái quân lệnh à?"
Quân lệnh như núi, các tướng sĩ không cam lòng, im lặng hất.
Binh lính thân cận thấy tất cả mọi người không nói gì nữa, lúc này mới vừa lòng nhìn Giang Đình nói: “Đưa cậu ta đi
Giang Đình biết bây giờ không phải là lúc lấy cứng đối chọi với cứng, bây giờ chỉ có thể đi trước rồi tính toán sau, tốt nhất là người của đâu bếp doanh nhanh chóng đi tìm Chỉ huy sứ, nói không chừng còn có thể xoay chuyển tình hình.
"Giang Đình... Đôi mắt của Tạ Ninh đỏ lên.
Giang Đình quay đầu lại, trấn an nói: "Không sao, đừng sợ."
Sắc mặt của đám người Tần Quyết khó coi, nhưng không thể làm gì được.
Lúc Giang Đình bị mang đi thì bỗng nhiên một âm thanh truyền đến, giống như lưỡi d.a.o sắc bén cắt qua màn đêm đen.
"Chỉ huy sứ đại nhân đến...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-103.html.]
Ngay sau đó, những bước chân nhốn nháo truyền đến, mọi người giương mắt nhìn lại, nhìn thấy một đội binh lính mặc áo giáp đi đến.
Người cầm đầu mặc đồ đen, cao lớn tuấn tú, trên khuôn mặt đeo mặt nạ màu bạc, đứng trong bóng đêm mịịt mù.
Tiêu Thừa chạy tới trước, lớn tiếng nói với binh lính thân cận của Trịnh đồng tri: "Dừng tay! Thả người ra." Binh lính thân cận của Trịnh đồng tri thay đổi sắc mặt nhưng vẫn do dự.
Tiêu Thừa không chút khách sáo, lặp lại những lời mà hắn ta vừa nói: "Đây là quân lệnh của Chỉ huy sứ đại nhân! Chẳng lẽ cậu muốn cãi lại quân lệnh à?"
"Tham kiến Chỉ huy sứ đại nhân!"
Dường như trong nháy mắt, tất cả tướng sĩ và lính bếp đều quỳ rạp xuống quỳ lạy.
Đối với tướng sĩ mà nói, Chỉ huy sứ Hạ gia quân Hạ Vân Sâm là một người thân bí như rồng chỉ thấy đâu chứ không thấy đuôi, ngoài võ tướng ra thì các tướng sĩ bình thường chỉ có thể thấy y trong những dịp quan trọng hoặc khi xuất chinh nhưng y vẫn luôn đeo mặt nạ.
Ngày bình thường y cũng ít khi xuất hiện ở trong quân doanh, không nhiều binh lính biết dáng vẻ của y như thế nào, những quân sĩ đã ở trong quân đội lâu năm khi nhắc đến Chỉ huy sức thì chỉ nghĩ đến Chỉ huy sứ tiên nhiệm, tức là anh trai của Hạ Vân Sâm.
Hôm nay y vật mà lại xuất hiện ở đầu bếp doanh, còn thẳng thừng ngăn cả binh lính thân cận của Trịnh đồng trị, đúng thật là khiến mọi người ngạc nhiên.
Binh lính thân cận của Trịnh đồng tri cắn chặt răng, không thể không gạt vạt áo sang, quỳ xuống: "Ty chức không dám!"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Tôi thấy cậu thật sự dám đấy!"
Tiêu Thừa lạnh lùng nói: "Bảo đầu bếp doanh bán đồ ăn là mệnh lệnh do chính miệng Chỉ huy sứ đại nhân tự nói ra, vì sao cậu lại không báo với đại nhân mà đến thẳng đây bắt người? Cậu muốn bắt lính bếp này đi đâu?"
Binh lính thân cận sửng sốt, trong phút chốc không biết nên trả lời như thế nào. Nếu so sánh chức quan thì một người là chính tam phẩm, một người là tòng tam phẩm, Chỉ huy sứ đứng trên Chỉ huy đồng tri, chẳng qua là bởi vì Trịnh đồng tri là cấp dưới cũ của Hạ lão tướng quân, càng vất vả công lao càng lớn, lúc này mới khiến cho người ta sinh ra một cảm giác rằng Trịnh đồng tri đang lấn lướt Chỉ huy sứ.
(Hạ Vân Sâm: Nghe nói vợ yêu tìm ta, ta tới rôiII!)