Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 100
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:59:07
Lượt xem: 30
Trịnh đồng tri không nhịn được lùi về phía sau hai bước, liều mạng đối mặt với Hạ Vân Sâm, cắn răng mới: "Cho dù có thêm món ăn thì cũng không nên để cho đầu bếp doanh có cơ hội để vơ vét của cải khắp nơi!"
Hạ Vân Sâm trả lời một cách miỉa mai: "Chẳng lẽ lại dùng lương thảo để thêm món ăn sao? Bây giờ quốc khố trống rỗng, không biết lương thảo cho quý tiếp theo của đại quân biên quan có được đưa đến đúng hạn hay không."
Sắc mặt của Trịnh đồng tri tái xanh lại: Nhưng mà....
Hạ Vân Sâm: “Các tướng lĩnh tự dùng tiên của mình để trả cho đồ ăn của đầu bếp doanh, họ dùng quân lương của mình để mua đồ ăn, mà đầu bếp doanh cũng chưa từng làm chậm trễ ba bữa một ngày. Hơn nữa cả ta lẫn ông, cả quân doanh và triều đình cũng chẳng có tổn thất gì thì chẳng phải là nên rất vui mừng hay sao?”
Ít khi nào mà Hạ Vân Sâm đối đầu trực diện với Trịnh đồng tri, lúc nào y có thể trốn thì y luôn trốn tránh, nếu không thì y sẽ không phản ứng, lười so đo với Trịnh đồng trị,
Khi Trịnh đồng tri quản lý hậu cần và đầu bếp doanh, ông ta luôn chú ý đến đồ ăn trong phòng bếp nhỏ, chỉ quan tâm đến việc võ tướng ăn có ngon hay không, khoảng thời gian trước đó ông ta luôn cố chấp muốn tiến hành yến tiệc chúc mừng.
Lân đó Hạ Vân Sâm và ông ta cãi nhau vô cùng ầm ï, nhưng sau khi sự việc qua đi, mối quan hệ ngoài mặt vẫn không có trở ngại nào cả.
Song từ sau khi đầu bếp doanh bán đồ ăn, Trịnh đồng tri ngày nào cũng tìm Hạ Vân Sâm làm ầm ï cả lên, thật sự khiến cho người ta mệt mỏi chẳng muốn đối phó nữa. Trịnh đồng tri run rẩy, nghiêm mặt, không nói ra thành lời.
Ông ta cảm giác rằng Hạ Vân Sâm đã trưởng thành, không còn là tên nhóc dễ bắt nạt hai năm trước nữa, trên người của đối phương dân có bóng dáng của Hạ lão tướng quân và cha, anh đã qua đời.
Hạ Vân Sâm thở dài một hơi, ổn định lại tinh thân: "Việc này trước tiên cứ để vậy đi, chú Trịnh, mời chú trở về."
"Ngài vẫn cứ kiên trì làm bậy như vậy đúng không?" Giọng nói của Trịnh đồng tri trở nên chói tai, tức giận hồng hộc.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-100.html.]
Lúc này Tiêu Thừa vén rèm cửa ra, lớn tiếng nói: "Đại nhân! Ăn cơm thôi! Ôi, tôi không biết đồng tri đại nhân lại ở đây, ngài có muốn ăn cơm cùng không, thuộc hạ sẽ chuẩn bị thêm một phần."
"Không ăn!" Sắc mặt của Trịnh đồng tri xanh mét, phất tay áo bỏ đi.
Tiết Thừa khinh thường trừng mắt, liếc mắt nhìn bóng dáng của Trịnh đồng trị, đặt đồ ăn lên trên bàn, nói: "Đại nhân, mau đến ăn cơm này, đừng chấp nhặt với ông ta.'
Hạ Vân Sâm ngừng suy nghĩ, nhìn thoáng qua cái bàn: "Đồ ăn hôm nay là..."
Lúc này Hạ Vân Sâm mới rửa tay xong, vứt bỏ mọi suy nghĩ linh tinh, ngồi xuống chuyên tâm ăn cơm, y thật sự đã đói bụng từ lâu rồi.
Buổi chiều ngày kế tiếp, vừa nghỉ trưa xong, mọi người trong phòng bếp lớn lại lù bù công việc.
Hôm nay phải mở quầy, Giang Đình chuẩn bị bán trà sữa và đậu hũ theo miếng.
Trước tiên, xay nhuyễn, xay xong thì chắt hết nước, đun sôi rồi trộn với nước thạch cao, cuối cùng múc tào phớ cho vào hộp đựng rồi dùng một tảng đá đè mạnh lên, ép cả một buổi chiều, nước cơ bản đã được vắt ra hết, đậu hũ Nhật thiết bản đã hình thành.
Khi mặt trời lặn vê phía Tây, nhiều binh lính đã tập trung bên ngoài đầu bếp doanh, sau khi lấy đồ ăn xong, bọn họ cũng không ở trong doanh địa ăn mà bưng bát đứng ngoài đầu bếp doanh ăn, nói nói cười cười, dường như ăn cơm như vậy thì càng ngon hơn.
Mấy người Giang Đình bày đồ ăn ra ngoài quầy hàng, đặt vài cái nồi lên rồi đốt lửa, đầu tiên họ dùng bàn chải tre quét dầu lên đáy nồi, sau đó cắt đậu hũ thành từng miếng rồi để vào nồi.
Đậu hũ vừa chạm vào đáy nôi sẽ phát ra tiếng xèo xèo, váng dầu li ti b.ắ.n tóe lên, hương thơm quyến rũ lay động giữa bầu trời đêm.
Giang Đình không cần thớt để cắt đậu hũ, cô đặt đậu hũ vào lòng bàn tay và khéo léo cắt ngang cắt dọc bằng con d.a.o ngắn của mình, người bên ngoài còn chưa thấy rõ chuyện gì đã xảy ra thì từng miếng đậu hũ đã được sắp xếp xuống.