Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 77
Cập nhật lúc: 2024-10-31 06:12:04
Lượt xem: 68
Kha Mỹ Ngu ngẫm lại trùm phản diện làm bảo mẫu, khuôn mặt tủi thân mà phục vụ mình, cái cảm giác này mới tuyệt vời làm sao!
Tần Nguyên Cửu sao cũng được gật đầu: “Được rồi, chỉ là một trò chơi mà thôi, em ra sức như vậy làm gì?”
Cô hừ hừ hai tiếng, lấy vở và bút ra, thẳng tay xé vài trang giấy rồi cẩn thận cắt thành hai mươi bảy mảnh nhỏ, cô cắn đầu bút rồi viết ra tất cả những điều cô muốn trùm phản diện làm lúc sinh thời lên giấy.
Cái gì mà dùng hai tay lau sàn nhà bằng xi măng trong một tuần liền, giúp người kia mát xa toàn thân một tuần, bưng trà rót nước phục vụ trong một tuần, làm chân chạy vặt một tuần, nấu cơm giặt quần áo trong một tuần, buổi sáng chạy bộ một vòng quanh thôn và hô lớn “Điên vì em, cuồng vì em, anh vì em mà đ.â.m đầu vào tường”, vân vân.
Sau khi viết xong, cô vo viên hết mấy tờ giấy lại để chắc chắn rằng từ bên ngoài sẽ không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì được viết bên trong.
Mọi thứ đã sẵn sàng, hai người khoanh chân ngồi lên giường.
“Để em chia bài.” Kha Mỹ Ngu tùy tiện xào bài sau đó cứ thế chia cho mỗi người từng lá một.
Chờ khi chia bài xong, Tần Nguyên Cửu cầm bài được chia trong tay, chỉ nhìn thoáng qua rồi xếp lại.
Kha Mỹ Ngu mắc chứng ám ảnh cưỡng chế, sắp xếp quân bài theo thứ tự từ nhỏ đến lớn, nhìn thấy bản thân không có quân ba nhỏ nhất thì nhịn không được nhếch môi cười.
“Bắt đầu nào!”
Hai người đồng thời rút ra một lá bài rồi mở ra.
Kha Mỹ Ngu nghĩ đến việc đánh ra những quân bài nhỏ của mình trước, đến cuối cùng chỉ còn toàn những quân bài lớn chẳng phải nghiễm nhiên cô sẽ thắng sao?
Một lá bốn, một lá năm…
“Cảm ơn nha.” Tần Nguyên Cửu mỉm cười đẩy mấy quả bóng giấy đến trước mặt cô.
Kha Mỹ Ngu đã đoán trước được mình sẽ thua nhưng không nghĩ rằng bài của hai người chỉ kém có một số!
Cô ngẫu nhiên cầm lấy một tờ giấy rồi mở ra đọc: Buổi sáng chạy bộ một vòng quanh thôn và hô lớn “Anh si mê vì em, anh phát cuồng vì em, anh vì em mà đ.â.m đầu vào tường”!
Tự vác đá đập vào chân mình quá lắm cũng chỉ đến thế thôi phải không?
“Tốt lắm, tiếp tục đi.” Tần Nguyên Cửu hài lòng gật đầu.
Kha Mỹ Ngu đánh ra một lá mười, đối phương là một lá Q…
Cô lại chặn bằng một lá Q, người kia lại đánh một lá K…
Cô không nhịn được ném ra một lá A cơ, thế mà Tần Nguyên Cửu lại ra một lá ba!
“Anh không gian lận đấy chứ?” Kha Mỹ Ngu không khỏi hoài nghi.
“Anh giống người sẽ gian lận lắm sao?” Tần Nguyên Cửu cười nhạo một tiếng: “Anh chỉ là giỏi tính nhẩm chút thôi, lại có thể đoán được suy nghĩ của người khác nên chỉ nhờ vào may mắn mà thắng được em thôi.”
“Bé ngốc Kha, phải biết rằng đầu óc thông minh có thể chiến thắng tất cả, đáng tin hơn nhiều so với việc trông cậy vào vận may.”
Kha Mỹ Ngu không tin nên kéo tay anh nhìn đi nhìn lại, còn tiện thể cọ giá trị hòa bình.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô không nhìn ra nguyên nhân, chỉ có thể nghi ngờ tiếp tục ra bài, kết quả là cô thua tới thảm hại,ngoại trừ lá ba và bốn ra thì không có lần nào có thể thắng được. Tất nhiên là cô cũng thầu gần hết các hình phạt!
Thật ra bọn họ chỉ đang g.i.ế.c thời gian, cũng không cần nghiêm túc quá: thật sự là Tần Nguyên Cửu không nhìn nổi cô vui vẻ tự đào hố chôn mình, không nhịn được mở miệng nói.
“Nghiêm túc chứ?”
“Sao lại không nghiêm túc cho được?”
Đổi một góc độ khác mà suy nghĩ thì chẳng phải đây cũng là cách để cọ giá trị hòa bình sao, Kha Mỹ Ngu cắn răng nói.
Hơn nữa trông cô giống người quỵt nợ lắm sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-77.html.]
Cô đẩy bộ bài và bóng giấy về phía anh, giận đùng đùng vén chăn chui vào trong: “Anh cứ đợi đấy, em nhất định sẽ thắng anh!”
Kha Mỹ Ngu cảm thấy vận may của bản thân không tồi nhưng cô không quản lý tốt được vẻ mặt của mình, khiến cho trùm phản diện đọc được tin tức.
Sau này cô sẽ ở trong không gian luyện tay nhiều hơn, tranh thủ có thể mặt không cảm xúc giống như anh, để xem đến khi đó thì thực lực với vận khí cái nào lợi hại hơn.
Có trùm phản diện ở bên cạnh, Kha Mỹ Ngu không dám đi vào không gian vậy nên cô ôm chăn nằm ngủ say bên mép giường.
Tần Nguyên Cửu bất đắc dĩ thu dọn giường đệm gọn gàng, mới vừa nằm xuống không tới hai phút mà cô gái nào đó đã bám dính lên chẳng khác nào bạch tuộc!
Anh nhẹ nhàng nhéo má cô, dịu dàng đặt một nụ hôn lên trán, cắn nhẹ vào tai cô…
Có một người đàn ông ở bên cạnh, Kha Mỹ Ngu cũng rất tin tưởng anh, ngay cả sự cảnh giác cũng lười biếng đề phòng.
Vậy nên đợi tới khi cô tỉnh lại, sờ lỗ tai, cánh môi, gương mặt, nhịn không được phàn nàn với Tần Nguyên Cửu: “Đã vào cuối thu rồi mà sao muỗi vẫn còn ngang ngược như vậy nhỉ?”
“Lại còn chuyên môn chọn chỗ thế kia để hút m.á.u chứ, vừa ngứa vừa sưng lại hơi đau!”
Tần Nguyên Cửu mặt không đổi sắc gật đầu hùa theo, lúc sờ lên mái tóc bị mình làm loạn, cô gái nhỏ ngủ đến bất tỉnh nhân sự, trên mặt cũng hiện lên mấy dấu vết nhỏ: “Đúng vậy.”
Bữa sáng có bánh rán, bánh bao nhỏ và cháo nếp, hai bát dưa chua và hai quả trứng rán.
Vừa ăn xong cơm thì có tiếng gõ cửa.
Kha Mỹ Ngu lau miệng, dùng thần thức nhìn ra bên ngoài, hóa ra là cục trưởng Cố và hai thanh niên trẻ tuổi ở cửa.
Tần Nguyên Cửu mở cửa, kinh ngạc hô lên: “Cục trưởng Cố, sao ông lại tới đây?”
Cục trưởng Cố nhẹ thở dài, vẻ mặt buồn rầu: “Vốn dĩ tôi cũng không muốn đến làm phiền đồng chí Tiểu Tần đâu, chỉ có điều tối hôm qua đã xảy ra một vụ án rất nghiêm trọng.”
“Chúng tôi vừa trở về từ hiện trường, thật sự không tìm được manh mối gì, chỉ có thể đến nhờ vả đồng chí Tiểu Tần đến giúp đỡ.”
Tần Nguyên Cửu hơi mím môi dưới: “Ông chờ tôi một lát, tôi thu dọn chút rồi tới ngay.”
Nói xong anh quay vào trong nhà lấy áo khoác mặc vào.
Kha Mỹ Ngu cũng nhanh chóng khoác một chiếc áo len bên ngoài áo sơ mi: “Anh Cửu ơi, em cũng muốn đi!”
“Không phải em phải đi dạy đồng chí Hàng đan áo len sao?” Anh nhanh nhẹn thay giày và cầm túi xách.
“Ngoan nào, hầu hết các đồng chí thăm dò hiện trường và hỗ trợ điều tra đều là nam đồng chí, em đi sẽ không tiện. Anh bảo đảm lúc về sẽ kể hết tất cả mọi chuyện, được không em?”
Cô do dự một chút rồi chỉ có thể gật đầu.
Đợi mấy người kia đi rồi, Kha Mỹ Ngu chọn cho Hàng Vũ Đồng mấy cách đan vừa đẹp vừa đơn giản, đồng thời còn trang bị cho cô ấy vài bức tranh kiểu H để cô ấy dùng máy in in ra.
Hàng Vũ Đồng nhìn tranh mà cứ như nhìn thấy kho báu, vui sướng đến mức muốn bắt đầu đan len ngay bây giờ luôn.
“Không phải em đang vội đi sao Ngu Bảo Nhi? Hai hôm nay trước tiên chị sẽ đan cho em một chiếc áo màu hoa hồng, làn da em trắng, mặc màu sắc này nhất định rất xinh đẹp.”
Kha Mỹ Ngu gật đầu liên tục: “Em đang chờ mỗi mấy câu nói này của chị Vũ Đồng thôi đó.”
Mấy ngày hôm nay hai người kết bạn với nhau xách túi bắt xe buýt đi lang thang khắp nơi không có mục đích, chủ yếu là đi nhìn hợp tác xã cung ứng tiếp thị phía nam thành phố và tiệm cơm quốc doanh.
Mỗi ngày Tần Nguyên Cửu đi sớm về khuya, tuy rằng hai vợ chồng son không thấy mặt nhau nhưng mỗi lần Kha Mỹ Ngu thức dậy đều thấy giá trị hòa bình đang ở trong trạng thái giới hạn cao nhất!
Nhưng ngoại trừ ngày đầu tiên cô bị bọn muỗi coi thành món ngon thì cơ thể cô cũng không có gì khác thường cả.
Mỗi lần cô nghĩ muốn bắt người lại thì luôn không nhịn được ngủ quên trước…
Bọn họ cứ như vậy ở huyện thành năm ngày rồi mới dẫn theo hai ông bà dưới tầm mắt luôn dõi nhìn theo của hai vợ chồng nhà họ Tống và Hàng Vũ Đồng đi nhờ xe của cục cảnh sát trở về nhà.
Lúc trên xe, Kha Mỹ Ngu thẳng thắn làm thỏa thuận với hai ông bà: “Ông Tiết, bà Triệu, hai tháng này cháu sẽ giúp hai người chữa trị tốt thân thể. Hai ông bà phải nghiêm khắc tuân theo yêu cầu ăn uống và nghỉ ngơi của cháu.”
“Cũng giống như hai ông bà nói, quan hệ của chúng ta cũng không xa cách đến vậy, nói chuyện tiền bạc thì quá tầm thường vậy nên bọn cháu sẽ đổi sang cách khác.”