Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 444
Cập nhật lúc: 2024-11-02 21:54:06
Lượt xem: 17
Nếu trước đây mọi người nhìn thấy viện dưỡng lão đều có cảm giác muốn rời khỏi viện dưỡng lão, trong lòng kêu gào muốn ở đó thật lâu không dời đi.
Đây không phải là một ngày nghỉ hưu nhàn nhã, rõ ràng là một cuộc đua của các vị thần!
Đám con cháu rưng rưng nước mắt, bọn họ cũng muốn sống ở đây, ăn ngon mặc đẹp, vui chơi, có bạn có bè, thỉnh thoảng tham gia một số hoạt động nào đó...
Để có thể sống sung túc như ông bà mấy chục năm nữa, họ phải làm việc chăm chỉ và kiếm tiền.
Với môi trường và dịch vụ tiện nghi như vậy, nếu tự túc ở viện dưỡng lão thì chi phí đương nhiên sẽ cao hơn.
Viện dưỡng lão chẳng khác nào một nhà trẻ tư nhân.
Dẫu vậy, mọi người vẫn căng thẳng, do dự, nếu không có cô thì tàn dư của tư tưởng phong kiến vẫn ngoan cố không muốn bị dẹp bỏ.
Hiện tại tiếng nói của Kha Mỹ Ngu đang bắt đầu làm lung lay mọi người.
“Tôi hiểu được sự lo lắng của các ông bà. Bây giờ là xã hội mới, thời đại mới, gió xuân đã bắt đầu thổi qua, suy nghĩ của chúng ta không thể lạc hậu mãi được.
Đúng vậy, viện dưỡng lão trước kia của chúng ta chủ yếu là nơi thu nhận và giúp đỡ người già cơ nhỡ không nơi nương tựa. Nhưng giờ thì sao, viện dưỡng lão hiện tại khác xa với viện dưỡng lão trước kia.
Chúng ta không thể tuân theo các quy củ mà không biết cách thay đổi chúng. Tất cả các ông bà đều đã thấy viện dưỡng lão trông như thế nào mà, sao chúng ta phải chịu khổ? Nếu con cái ông bà gửi ông bà đến đây và trả các chi phí, không cần các ông bà phục dịch trong nhà, đây mới là sự hiếu thuận thực sự.
Nếu các ông bà vẫn chưa hiểu thì tôi sẽ nói bằng cách khác. Hiện tại sức khoẻ của ông bà vần tốt và có thể tự chăm sóc bản thân. Khi còn ở nông thôn, để tránh mâu thuẫn gia đình, mọi người có xu hướng ra ở riêng, ngay cả người già cũng muốn tách ra một mình vì không thiên vị, cũng như không muốn nhìn sắc mặt của con cháu.
Chỉ cần các ông bà hiểu được thì sao phải sợ người khác nói ra nói vào? Đây là các ông bà cởi mở, dám thử những thứ mới mẻ, ở nước ngoài, cha mẹ sẽ nuôi dạy con cái họ đến năm mười tám tuổi, qua mười tám tuổi họ sẽ không quản các con mình nữa. Những người cao tuổi nên tranh thủ mình vẫn còn khoẻ, vào viện dưỡng lão.
Nếu bọn trẻ có thể vào mẫu giáo, được thầy cô vừa chăm sóc, vừa dạy kiến thức. Tại sao người già lại không thể?
Người ta đều nói già trẻ lớn bé, bất kể là ai cũng cần sự quan tâm, yêu thương của gia đình, thế nên dù nhà trẻ hay viện dưỡng lão thì cả hai đều tốt như nhau.
Chúng tôi không chỉ chăm sóc người già mà còn làm phong phú thêm thế giới tâm hồn của họ…”
Kha Mỹ Ngu lấy hết ví dụ này đến ví dụ khác, múc hết bát canh gà này đến bán canh gà khác.
“Có ai không thương con cái chứ, thanh niên trên có già dưới có trẻ thật sự là một gánh nặng, các ông bà là bậc cha mẹ không nên quá cố chấp, nhất định sẽ sẵn sàng giảm bớt gánh nặng cho con cái…
Hiện tại vấn đề nhà ở còn túng thiếu…
Ở viện dưỡng lão mỗi tháng đều có kế hoạch đi du lịch…”
Cô phải vận dụng hết công năng, dùng tới cả chiêu lợi dụng, cám dỗ, thế nhưng ngay cả sự kiện khai trương đại hạ giá cũng đã nói ra.
Tất cả mọi điều cô làm đều nắm bắt được tâm lý của mọi người, có thể nói rào chắn của mọi người đã bị đánh vỡ, ai ai cũng bị Kha Mỹ Ngu đánh vào điểm yếu.
Dĩ nhiên, đây không phải một hội nghị bình thường, ngoài ra các nhà báo phóng viên từ kinh đô và các vùng lân cận đến dự thính, còn có đài truyền hình về phát trực tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-444.html.]
Kha Mỹ Ngu không tốn nhiều công sức, cô chỉ nhắc đến những từ viện dưỡng lão, từ thiện… dường như cô đã suôn sẻ bắt được nhịp, mọi điều cô mong muốn đều trở thành sự thật.
Viện dưỡng lão Kiện Lạc đã trở nên nổi tiếng đến mức đài truyền hình đặc biệt dành một khung giờ vàng để phát sóng bộ phim tài liệu được biên tập kỹ càng. Từ TV, khán giả nhìn thấy viện dưỡng lão yên tĩnh như khuôn viên trường đại học, nhìn thấy những trang thiết bị hỗ trợ đầy đủ và tiên tiến của thời đại này, rồi nhìn vào những dịch vụ hạng nhất, biểu ngữ do người lãnh đạo trình bày và bài phát biểu ban đầu của Kha Mỹ Ngu.
Mọi người dần dần không còn phản đối việc gửi người già vào viện dưỡng lão nữa, với điều kiện viện dưỡng lão đó là viện dưỡng lão Kha Mỹ Ngu điều hành!
Chẳng bao lâu sau, nhóm người già đầu tiên đã chuyển đến, các khu ký túc xá phúc lợi công cộng và ích lợi dần chật ních.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người không khỏi cảm thán:
“Tôi tưởng ai cũng nghèo giống tôi, hoá ra là do tôi hẹp hòi, Hạ Hoa lớn như vậy, thời đại nào cũng không thiếu những gia tộc giàu có!”
Nhìn người cao tuổi phải trả tiền ở trong viện dưỡng lão với mức giá gần bằng lương của người học việc trong một tháng, khiến không ít người chùn bước.
Dù vậy, vẫn có không ít người lén lút cầu xin ông bà ngoại, ông bà nội, vì muốn đưa ông bà ồn ào trong nhà vào đó.
Ai bảo ông cụ Triệu cầm đầu bắt cóc một nửa số cụ già trong bốn viện, bọn họ đều đến đây hưởng phúc như Phật tổ, vả lại để đám con cháu nhà họ Triệu hầu hạ.
Lúc này ông đã quay mặt đi, không muốn gây rắc rối cho mình bằng cách giả vờ ốm.
Ông cụ có lương hưu riêng và viện dưỡng lão của cháu gái nên không sợ không tìm được ai chăm sóc.
Biết bọn họ tới đây, những ông bà còn lại nghe nói tất nhiên sẽ muốn đến. Nếu bọn họ có quan hệ tốt với mọi người trong bốn đại viện thì con cháu tự nhiên sẽ có được rất nhiều lợi ích.
Tuy nhiên, số lượng phòng trong viện dưỡng lão chỉ có bấy nhiêu, mà Kha Mỹ Ngu lại không có ý định mở thêm viện dưỡng lão!
Mọi người ra sức thuyết phục, tự mình cũng bắt chước, phiền toái chạy qua chạy lại mấy chuyến, dụ ông bà nhà mình đi chơi.
Nhưng có ai không nhắm đến lợi nhuận?
Lợi dụng sự nổi tiếng của viện dưỡng lão Kiện Lạc, những người còn lại hành động nhẹ nhàng nhanh chóng, đúng theo con đường cũ của cô: thảo luận về địa điểm và điều kiện với tổ chức, sau đó tuyển dụng nhân công, quy hoạch lại và xây dựng địa điểm…
Từng viện dưỡng lão được xây dựng như gió xuân vừa thổi qua, hoa lá nở rộ, vạn vật xanh tươi, đến lúc người ta nhận ra thì các viện dưỡng lão mọc lên như măng.
Sau khi chiếm lĩnh thị trường ở kinh đô, lại tiếp tục mở rộng ra các khu vực xung quanh và từ từ lan rộng ra mọi miền đất nước.
Mọi người trong ngành này đều đang phát triển mạnh mẽ, họ muốn cạnh tranh với viện dưỡng lão Kiện Lạc, Kha Mỹ Ngu thấy viện dưỡng lão của mình đã đi vào nề nếp nên mỗi tuần thường đến kiểm tra một hai lần, dò xét các hạng mục, đánh giá sự phục vụ của nhân viên, lại cân nhắc về cuộc sống muôn màu muôn vẻ của người cao tuổi.
Kể từ lần trước Kha Mỹ Ngu mời một số thành viên chủ chốt họp mặt để bàn việc kêu gọi tài trợ, mọi người bỗng nhiên được mở mang đầu óc, làm gì cũng muốn tụ lại một chỗ để thảo luận.
Ban đầu một vấn đề khó khăn khiến mọi người không thể tìm ra điểm xuất phát, nhưng sau khi từ từ thảo luận, họ tìm thấy đột phá, tư duy đột nhiên được khai mở, đủ loại ý tưởng tràn ra.
Kha Mỹ Ngu chỉ cần chọn một ý kiến là được.
Mặc dù công ty của Ứng Yến chủ yếu phát triển phần mềm nhưng cũng phát triển một số mặt hàng nhỏ như thiết bị liên lạc, thiết bị camera và video, đài radio…
Theo anh, nhiều thứ được tìm ra nhờ suy luận, khi nghiên cứu một thứ gì đó, sẽ có nhiều ý tưởng mới lạ đi kèm với nó. Việc anh làm là biến những ý tưởng không liên quan gì đến việc nghiên cứu thành vật phẩm thực tế, giống như nhiều trò chơi trực tuyến nói, vật đi kèm!