Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 230

Cập nhật lúc: 2024-11-01 05:57:26
Lượt xem: 33

“Ừ, ban đầu tính thế nhưng sau này anh phát hiện ra nội dung trong sách không sâu, cơ bản thì anh lật sách vài lần là có thể làm được đề rồi, năm ngoái anh tham gia thi vào cấp ba, thành trạng nguyên của tỉnh. Lúc thi tốt nghiệp cấp ba, anh cũng đứng đầu kỳ thi liên trường, vì thế chỉ tham gia thi đại học thử xem sao thôi.”

Đả kích người quá mà, tại sao lại bảo lật sách vài lần?

Kể cả có đầu óc nhìn qua là không quên như hiện giờ, cô cũng không thể nào hoàn thành hình tượng thiên tài như thế, cô còn phải dựa vào thiết bị gian lận là trùm phản diện đấy.

“Vậy em chúc anh thi đại học giành được điểm số cao trước.” Cô nói từ tận đáy lòng.

“Hay là hôn một nụ hôn may mắn?” Ứng Yến nhướn mày, tràn đầy mong đợi.

Kha Mỹ Ngu mím môi cười: “Lúc này anh cực kỳ giống đại lão, nhóc con mới tí tuổi đầu, không thể nghĩ tới mấy thứ tốt đẹp sao?”

Nói thì nói vậy nhưng cô vẫn thoải mái nhoài qua hôn lên má anh.

Nhưng lúc cô sắp lại gần, Ứng Yến đột nhiên quay đầu đi, hai người mặt chạm mặt.

Kha Mỹ Ngu ngẩn ra, Ứng Yến lại có vẻ thỏa mãn, bất động vô cùng ngây thơ.

Vẫn là Kha Mỹ Ngu không nhịn được chống trán vào trán anh rồi cười khẽ: “Không ngờ tới anh còn có một mặt như này, nếu ở thời tận thế, chỉ vài phút thôi anh đã hóa thân thành dã thú.”

Ứng Yến đen mặt, nghiến răng: “Xem ra phải để em thất vọng rồi, lần sau gặp mặt, anh sẽ làm như em muốn...”

Kha Mỹ Ngu cắn anh một miếng, thành công nhìn thấy gương mặt hung dữ của đứa trẻ đỏ lên, nhất thời cô cảm thấy chơi rất vui nên lại cắn thêm miếng nữa: “Ứng Yến, sinh nhật vui vẻ! Mặc dù vừa rồi lúc chơi đu quay em quên nói nhưng bây giờ chúng ta cũng được coi như là ở bên trên thành phố rồi, lúc này em chúc phúc anh cũng không muộn, phải không?”

Trong lòng Ứng Yến mềm nhũn, nhẹ nhàng hôn trán cô, cảm nhận được cô gái sắp biến mất, anh cười: “Đừng lo cho anh, nhân viên công tác đến rồi.”

Kha Mỹ Ngu trợn mắt, không nhịn được chớp mắt, nghĩ tới dáng vẻ đơn thuần ngây thơ của đại lão lúc còn trẻ, cô người ngốc nghếch.

“Mơ thấy gì thế?” Tần Nguyên Cửu tay chống đầu, không biết đã nhìn cô bao lâu rồi.

Kha Mỹ Ngu ngậm miệng, vội lắc đầu, dù cho thần kinh cô thô cô cũng biết trước mặt người được khen thưởng này, có một số lời không thể nói ra.

“Mơ thấy đồ ăn ngon lắm.” Cô cười ứng phó: “Còn được ngồi đu quay nữa.”

Ý cười của Tần Nguyên Cửu càng sâu thêm: “Nghe nói chuyện trong mơ luôn khó mà tưởng tượng được, em không bị kẹt trên không hoặc là bị rơi xuống đấy chứ?”

Kha Mỹ Ngu hung hăng: “Sao anh biết, lúc em ngồi tàu lượn siêu tốc, thần kinh vốn đã căng thẳng muốn chết, kết quả em lại bị kẹt ở chỗ cao nhất, đầu còn lộn ngược xuống, em hoài nghi có phải anh ngủ xong đè lên em không?”

Tần Nguyên Cửu lập tức đè cô dưới thân, không nói lời nào mà cắn cô, hôn cho cô gái nhỏ mơ màng rồi mới khàn giọng: “Hôn rồi ác mộng sẽ bay đi, đừng sợ...”

“Anh xem em như trẻ con sao?” Kha Mỹ Ngu đỏ mặt đẩy anh ra: “Sắp phải chạy bộ rồi, đến muộn em không có thời gian ăn cơm đâu!”

Lúc này cô còn nhớ đến ăn, Tần Nguyên Cửu bất đắc dĩ bật cười, anh nghiêng người, thong dong nói: “Thực ra nếu nói là đè thì cũng là em đè anh. Anh cũng mơ thấy ác mộng, mơ thấy lúc nhỏ bị trói tay trói chân, rồi bị nhốt trên thùng xe hàng với em và không ít đứa trẻ khác.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-230.html.]

Trong đầu Kha Mỹ Ngu lập tức nhớ tới một giấc mộng, sau đó cô lắc đầu, qua loa thơm má anh, nhặt quần áo nhảy xuống giường đi tắm rửa.

Tần Nguyên Cửu lau má, thở dài, đường tình của bản thân chắc trở thật, thế mà còn hẹn hò tận ba lần với cùng một cô gái...

Trải qua một tuần chuẩn bị, Kha Mỹ Ngu chính thức nhận phát thanh buổi sáng vào thứ hai, tư, sáu của đài phát thanh trường.

Cô có cửa hàng hệ thống gian lận, có thể nắm bắt nhanh và chính xác tin tức quan trọng trong và ngoài nước, cũng có thể cung cấp dự báo thời tiết cụ thể từng giờ, lại thêm một vài tiết mục nhỏ đầy ngụ ý mà người thời này có thể hiểu được, sau đó bắt đầu phát thanh ngoại ngữ đơn giản hàng ngày.

Thay đổi nhỏ như thế đã khiến cô nhanh chóng trở thành phát thanh viên được chào đón nhất trường!

Dù cho trong thời gian thưởng thức âm nhạc ở giữa, cô cũng phát những bài hát nước ngoài tương đối đơn giản, vì muốn đạt đến hiệu quả nghe quen tai, một tuần cô đều phát đi phát lại một bài.

Hơn nữa cô còn phát huy kỹ xảo phối âm, tự mình ghi âm các kịch bản ngoại ngữ kinh điển, sau đó chia đoạn, mỗi ngày phát vài phút để giáo viên học sinh toàn trường được bầu không khí ngoại ngữ bao phủ.

Tối hôm sau, cô xách radio, cùng Tần Nguyên Cửu, mấy anh trai chị dâu tới góc ngoại ngữ.

Băng tiếng nước ngoài vào thời này cực kỳ khan hiếm, chỉ trong tay giáo viên mới có cuộn băng bám sát bài học, những bạn học khác muốn nghe thì đều phải tới văn phòng ghi lại trong hoàn cảnh đầy tạp âm. Hơn nữa sinh viên nhà có điều kiện không nhiều lắm.

Kha Mỹ Ngu và Tần Nguyên Cửu tới học viện âm nhạc, một người đánh đàn phối nhạc, một người ghi lại băng tiếng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đợi lúc họ tới, trong ngoài hành lang đá toàn là người, thấy họ, có người hô lên: “Bạn học Kha, bạn học Tần đến rồi.”

Mọi người đều hồ hởi nhường đường.

Trong số họ có người cầm theo đèn dầu, có người mang nến, có người cầm đèn pin, ba bốn người dùng một cái đèn để chiếu sáng, họ còn mang cả bút và vở, điều này cho thấy mọi người đều vô cùng nghiêm túc, trịnh trọng.

Kha Mỹ Ngu bị họ làm cảm động, cô cầm loa tổ trưởng đưa tới, đi lên đứng ở trên tảng đá cạnh hành lang đá, cười rồi nói thẳng: “Rất cảm ơn mọi người có thể nhiệt tình, tích cực tham gia vào góc ngoại ngữ của chúng tôi, tôi là Kha Mỹ Ngu, thành viên tổ hai của hiệp hội ngoại ngữ.

Rất vui vì ngày tháng sau này có thể ở đây dẫn dắt các bạn học tập bộ môn ngoại ngữ này.”

Cô lấy cuốn sách dày cộp trong tay ra, đây là một vài tác phẩm nổi tiếng được cô lấy ra từ kho sách điện tử trong hệ thống rồi chỉnh sửa lại, nội dung tích cực, dễ hiểu, gắn liền với cuộc sống thường ngày, vô cùng thích hợp để mọi người học tập. Đương nhiên bên trong còn có không ít bài văn được điểm tuyệt đối, những tản văn hay.

Cô in nội dung ra, tốn một ít điểm hòa bình để làm nó cũ đi, sau đó lặng lẽ nhét vào thư viện, ghi chép thông tin sách.

Kha Mỹ Ngu giơ cuốn sách lên: “Đây là tài liệu tôi tìm rất lâu trong thư viện mới thấy nó ở tận cùng trong giá sách bỏ đi. Bên trong là những đoạn văn nhỏ, có cả đoạn trích của tác phẩm nổi tiếng, có đoạn văn tức cảnh sinh tình, câu chữ đẹp và dễ hiểu, nội dung cũng không tệ, thích hợp cho mọi người học tập và nâng cao trình độ.

Bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày học, mọi người phải học và đọc thuộc một bài. Một tuần học ba bài, tôi tin rằng khi mọi người gặm xong cuốn sách này, từ vựng tích lũy của mọi người sẽ có bước nhảy vọt!

Vì phối hợp với việc học của mọi người, tôi còn cố ý ghi âm lại nội dung học, nhạc được phối trong đó đều do anh nhà tôi làm.”

Mọi người không nhịn được ra sức vỗ tay.

“Tôi sẽ chép lại bài văn cần học rồi sao chép ra làm mười phần, lúc về mọi người có thể đăng ký, mang về chép lại rồi truyền cho nhau đọc. Sau đó trả bản gốc lại, hết một học kỳ thì mang đóng thành sách, làm tài liệu học tập cho góc ngoại ngữ của chúng ta, đồng thời để lại cho khóa sau. Đương nhiên cũng hoan nghênh mọi người làm phong phú thêm tài liệu học tập của chúng ta.”

Nói xong, cô đưa tài liệu lần này cho tổ trưởng để anh ấy mang đi phát.

Loading...