Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 225
Cập nhật lúc: 2024-11-01 05:57:17
Lượt xem: 32
Nói đến đây cô ấy mới phát hiện ra cả ba người kia đều nhìn mình.
Mặt cô ấy đỏ rực, lắp bắp giải thích: “Tôi, tôi nhàn không có gì làm nên mới đếm, thực, thực ra ai tôi cũng đếm cả! Bình thường tôi lên cầu thang cũng đếm nên quen rồi...”
Kha Mỹ Ngu cười, tỏ vẻ em hiểu mà: “Chị Vũ Đồng, không sao cả, chị chỉ đếm cho anh hai em cũng không sao.
Haiz, em thực sự phát sầu với anh hai em. Chị thấy dáng vẻ hồ đồ của anh ấy kìa, tự mình chạy được bao nhiêu vòng rồi mà còn không biết đếm, nếu như không cưới một cô vợ thông minh về trông nhà, không biết anh ấy sẽ sống hỗn loạn thế nào nữa.”
Vừa nhắc tới vợ, mặt Kha Nguyên Hạ đột nhiên đỏ lên, anh ấy ấp úng cúi đầu: “Anh, anh còn năm vòng nữa chưa chạy...”
Nói xong, anh ấy co giò chạy ra xa, không còn chút mệt mỏi khi phải chạy mười chín vòng chút nào.
Hàng Vũ Đồng xấu hổ đánh Kha Mỹ Ngu: “Nhóc xấu xa, em nói gì thế hả!”
Lúc này vẻ mặt Kha Mỹ Ngu rất nghiêm túc, cô kéo Hàng Vũ Đồng đến ngồi lên bãi cỏ: “Chị Vũ Đồng, chị nghĩ thế nào?”
“Cái gì, nghĩ cái gì cơ?” Hàng Vũ Đồng hiểu cô đang nói gì nhưng cô ấy ngại ngùng liếc nhìn Kha Nguyên Hạ ngốc nghếch chạy không biết ngừng kia, cô ấy đau lòng, vừa tức vừa buồn cười, ngồi bứt cỏ không biết làm sao cho đúng.
“Thì là chị cảm thấy anh hai em thế nào?” Kha Mỹ Ngu vẫn hỏi thẳng thắn như trước.
“Khá tốt mà.” Hàng Vũ Đồng nghĩ cũng không dám nói.
“Tốt là tốt thế nào chứ? Chị Vũ Đồng, chị đừng quanh co với em, chị cảm thấy anh trai em là đối tượng đáng để gửi gắm cả đời không?”
“Chị không hiểu anh ấy.” Hàng Vũ Đồng tiếp tục hành hạ cỏ xanh: “Cả đời rất dài, chị cũng không biết nữa.”
“Hay là hai người hẹn hò đi? Nếu như cảm thấy đối phương thích hợp thì nói với người lớn trong nhà, tiến thêm bước nữa?” Kha Mỹ Ngu khẽ cười: “Em cũng không phải bà Vương bán dưa vừa bán vừa tự khen, các phương diện khác, anh hai em đều có thể đảm đương được nhưng anh ấy có hợp với chị hay không thì phải xem xét thêm.”
Hàng Vũ Đồng cúi đầu, túm cỏ nửa ngày, một góc cỏ to như bàn tay đã trụi lủi, cô ấy thì thầm hỏi: “Để anh hai em dừng lại trước đã, chạy nhiều mất nước không tốt đâu, hơn nữa ngày mai mọi người phải đi học.”
“Hửm?”
“Cái đó, Ngu Bảo Nhi, ý của anh hai em thế nào?”
Kha Mỹ Ngu cười vẫy tay với anh hai, Kha Nguyên Hạ tiếp tục chạy không nhanh không chậm thêm mười mấy giây nữa rồi mới giảm tốc độ rồi bước qua.
“Anh hai, hỏi anh một chuyện nhé.” Kha Mỹ Ngu đưa bình nước với khăn lông cho anh ấy.
Kha Nguyên Hạ uống từng ngụm nhỏ, lau sạch mồ hôi rồi gật đầu, giọng nói vì vận động quá sức mà khàn khàn, trầm trầm.
Trong đêm tối, sức hút của người đàn ông tăng lên ba phần.
“Anh cảm thấy đồng chí Hàng Vũ Đồng thế nào, nếu như cô ấy là đối tượng xem mắt của anh, anh có cảm nghĩ gì?”
Kha Nguyên Hạ sửng sốt, sau đó quay đầu qua, phun nước trong miệng ra.
Anh ấy ho sù sụ một lúc, khi Hàng Vũ Đồng thẹn thùng muốn giận, anh ấy lập tức đứng thẳng người, gật đầu nói: “Đồng chí Hàng Vũ Đồng, xin chào, tôi là đồng chí Kha Nguyên Hạ, năm nay hai mươi ba tuổi, đang học ở...”
Ôi chao, đừng thấy bình thường anh hai ngốc nghếch, lúc này anh ấy còn thông minh hơn anh cả nhiều, anh ấy lập tức giới thiệu bản thân, đến cả chuyện riêng tư như tiền riêng của mình có bao nhiêu anh ấy cũng nói ra hết.
Kha Mỹ Ngu và Lý Quyên Mai không còn mặt mũi nghe tiếp.
Hàng Vũ Đồng cúi đầu ngày càng thấp, cô ấy khẽ nói: “Được rồi, đồng chí Kha Nguyên Hạ, không cần nói tiếp đâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-225.html.]
Kha Nguyên Hạ hơi chán nản, tay nắm mép quần: “Đồng chí Hàng Vũ Đồng, tôi còn rất nhiều chuyện chưa nói xong. Cô nghe tiếp có lẽ sẽ cảm thấy thực ra tôi cũng không tệ.
Tôi biết bây giờ tôi còn là sinh viên, mỗi tháng được phát có mười mấy đồng nhưng tôi nghe nói tham gia vào các cuộc thi sẽ có thêm tiền thưởng.”
“Hơn nữa tôi sẽ cố gắng thể hiện, tranh thủ sau hai năm nữa được phân cho công việc tốt, chắc chắn tôi có thể nuôi được gia đình.
Hơn nữa Kha Nguyên Hạ tôi cưới vợ rồi thì sẽ nâng niu, chiều chuộng vợ, cả đời này mãi luôn chung thủy.”
Hàng Vũ Đồng nghe những lời khẩn thiết của anh thì không nhịn được cười khúc khích: “Mẹ tôi nói, nếu lời của đàn ông mà đáng tin thì heo mẹ cũng biết leo cây. Cả đời dài như thế, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Tôi có thể viết giấy cam kết, nếu như tôi làm sai, cô có thể lấy giấy cam kết ra, trực tiếp để tôi bị mất việc, cả đời này nghèo rớt mồng tơi!”
Lúc này Hàng Vũ Đồng không căng thẳng nữa, cô ấy nghĩ rồi nói: “Anh có cảm giác gì với tôi? Nếu như hôm nay Ngu Bảo Nhi giới thiệu nữ đồng chí khác cho anh, anh cũng sẽ, cũng sẽ lập tức đồng ý sao?”
Kha Nguyên Hạ không nhịn được cao giọng: “Sao có thể chứ!”
Thấy cô gái trước mắt bị dọa, anh lập tức hạ giọng: “Kha Nguyên Hạ tôi không thông minh lắm nhưng tôi có yêu cầu nhất định về vợ mình, suy cho cùng cũng phải bầu bạn cả đời.
Dù sao thì, dù sao thì lần đầu tiên nhìn thấy cô, tôi, tôi đã cảm thấy cô là cô gái tốt rồi...”
Hai người đều hơi xấu hổ.
Trên đường quay về, cơ bản là Hàng Vũ Đồng hỏi gì Kha Nguyên Hạ trả lời nấy.
“Chị dâu cả, anh hai em sẽ không bán hết nhà chúng ta ra ngoài đâu nhỉ?” Kha Mỹ Ngu chua xót hỏi.
Cuối cùng cô cũng được trải nghiệm cảm giác con trai lớn không cần mẹ rồi, phì phì, là n.g.ự.c to... cũng không phải, là cục u...
Cô không nhịn được nghĩ lỡ như chị dâu hai không phải người thấu tình đạt lý, không hay tính toán như Hàng Vũ Đồng, mà là con yêu tinh nhỏ xấu xa nào đó, liệu anh hai ngốc nhà mình có thành nhị sư huynh, vác giáo công kích người trong nhà không?
“Nhóc hay ghen, quỷ láu cá.” Lý Quyên Mai cười chí đầu cô: “Chị cảm thấy trong nhà mình, nói đến ai nhìn thấu các anh trai em nhất thì người đó chính là em đấy.
Năm anh trai em mặc dù tính cách khác nhau nhưng họ đều là người có chính kiến, không nói ba anh nhỏ của em, chỉ xét anh cả với anh hai em thôi. Hai người họ có thể hiểu rõ mình muốn làm gì, làm thế nào để cân bằng mối quan hệ giữa vợ với người trong nhà.
Chúng ta tùy chuyện mà nói, nếu lúc này anh hai em lo lắng về em nhiều thêm một chút, trong lòng Vũ Đồng sẽ có băn khoăn. Mặc dù cô ấy không muốn cùng mẹ chồng, chị dâu, em chồng có mâu thuẫn nhưng thái độ của đối tượng cũng sẽ quyết định thái độ của nửa còn lại.
Phụ nữ luôn muốn đàn ông đứng về phe mình.”
Kha Mỹ Ngu vội gật đầu, cô kéo cánh tay Lý Quyên Mai, cười hì hì: “Chị dâu cả cũng là cô gái hiểu biết.
Mấy anh trai của em bị mấy cuốn sách Hậu Hắc Học, binh pháp, tâm lý tàn phá rồi, trong lòng quỷ quyệt lắm, chị dâu cả đừng bị vẻ ngoài chín chắn của anh cả em lừa bịp đấy nhé.”
Lý Quyên Mai cười: “Chị biết mà, nhưng phụ nữ không cần thể hiện ra mình quá thông minh trước mặt đàn ông, phải để họ biết mình được cần đến.”
“Cao minh.” Kha Mỹ Ngu cảm thấy mình nhặt được báu vật rồi, những triết lý này, ở đời sau cũng đủ để trở thành lời răn dạy những cô gái nên ghi nhớ.
Đưa người về ký túc xong, Kha Mỹ Ngu hào hứng chạy đến chỗ Kha Nguyên Hạ: “Anh ơi, bọn anh nói gì thế?”
Kha Nguyên Hạ còn ngờ nghệch: “Không nói gì, trẻ con không hiểu đâu.”
“Ha.” Kha Mỹ Ngu trợn mắt: “Anh dùng em xong thì ném bỏ sao, có ai đối xử với em gái như anh không?”
Kha Nguyên Hạ vỗ đầu cô, cười rồi nghiêm túc nói: “Cảm ơn Ngu Bảo Nhi nha, đồng chí Hàng Vũ Đồng là cô gái tốt, anh sẽ cố hết sức tranh thủ. Nếu như bọn anh có thể thành vợ chồng hợp pháp, anh nhất định sẽ đối xử tốt với cô ấy.”
“Anh hai, nhớ những lời anh nói đấy.” Kha Mỹ Ngu cũng cười: “Thực ra anh biết bản thân chạy bao nhiêu vòng đúng không?”