Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 108

Cập nhật lúc: 2024-10-31 06:16:32
Lượt xem: 56

Phần quan trọng nhất chính là công thức nấu ăn, em gái bảo bọn họ đọc thuộc lòng rất nhiều, tuy không khoa trương như Mãn Hán toàn tịch nhưng cũng đủ một tháng ba bữa đồ ăn không giống nhau.

Bọn họ không phải là đầu bếp, họ chỉ biết nấu một số món ăn gia đình hay ăn, đồng thời nắm vững các cách nấu cơ bản, có thể suy từ một ra ba nên không có gì khó.

“Chị dâu tương lai thật có phúc,” Kha Mỹ Ngu cảm thán một câu. “Anh à, rốt cuộc anh muốn tìm cho em một chị dâu như thế nào? Mặc dù anh muốn tốt nghiệp rồi tìm việc làm trước, nhưng hãy nghĩ xem lúc đó anh bao nhiêu tuổi, hay anh có ý định trâu già gặm cỏ non?”

Kha Nguyên Đại tức giận đến nghẹn họng nói: “Anh của em vẫn còn rất trẻ, trong quân đội có rất nhiều người hai mươi bảy hai mươi tám mới cưới vợ. Anh tốt nghiệp xong cũng hơn hai mươi lăm thôi mà.”

“Anh à, anh thật là không có lý tưởng gì, chúng mình không thể nhìn thẳng về phía trước sao?” Kha Mỹ Ngu nhíu mày, nói: “Anh này, em biết anh có ước mơ trở thành anh hùng, nhưng chờ anh tốt nghiệp rồi nhập ngũ, sau đó lãnh đạo để mắt tới, cậu thanh niên này rất được, có thể bắt về làm rể, anh nghĩ anh có thể từ chối được chắc?”

“Nếu từ chối, có lẽ con đường trong quân đội của anh còn chưa bắt đầu đã phải kết thúc, vậy nên, vì hạnh phúc của chính bản thân, anh phải mau chóng hoàn thành hôn nhân đại sự đi thôi!”

Lời Kha Mỹ Ngu nói làm tay cầm muôi của Kha Nguyên Đại run lên.

“Gì thế? Bây giờ đâu phải cổ đại, sao còn có bảng hạ bắt tế được? Anh cũng đâu phải mối ngon mối lành gì?” Tim Kha Nguyên Đại vẫn đang run rẩy.

“Sao lại không? Con cháu quân nhân đều dũng mãnh, nhà chúng ta ở nông thôn, có lẽ người ta sẽ chê bai. Em không muốn đến nhà anh cả chơi mà còn bị chị dâu coi thường đâu.” Kha Mỹ Ngu nói với giọng điệu vô cùng đáng thương.

“Nhà chúng ta không trộm không cướp, người khác dựa vào đâu mà lại coi thường nhà chúng ta? Coi thường người khác như vậy thì phẩm hạnh tốt đến đâu được?” Kha Nguyên Đại cũng nhăn mày.

Thật ra em gái nói không sai, quân đội là nơi tràn ngập nhiệt huyết, nhưng ở đó ngoài đơn thuần muốn báo đáp cho tổ quốc ra thì còn xen lẫn rất nhiều đạo lý đối nhân xử thế, nếu không xử lý tốt, bị cưỡng chế ra quân vẫn còn nhẹ, chưa biết chừng còn bị xử phạt nữa.

Hạt giống tân binh tốt nhất định sẽ trở thành đối tượng mà cấp trên tranh đoạt.

Kha Nguyên Đại tự thấy bản thân cũng không có tham vọng gì, chỉ cần có thể yên ổn ở trong quân đội cả đời, cống hiến nhiệt huyết, bảo vệ quốc gia là anh ấy đã thấy thỏa mãn rồi.

Vậy nên anh ấy không thể để lại nhược điểm trong tay người khác được, chuyện hôn nhân đại sự phải giải quyết ngay trong vòng hai năm!

“Được rồi, em không cần phải lo lắng việc này, để lúc khác anh bảo mẹ thu xếp giúp anh.” Kha Nguyên Đại bất đắc dĩ gật đầu thỏa hiệp.

“Anh, anh thấy chị Mai Tử thế nào?” Kha Mỹ Ngu thừa thắng xông lên, hỏi: “Chị ấy có xinh không, tính cách có tốt không, lúc cười lên có phải rất đẹp hay không, mắt cong cong như trăng non ấy?”

Kha Nguyên Đại sửng sốt, sau đó lập tức có biểu cảm mà một người con trai đang đi xem mắt nên có, anh ấy ấp úng một lúc: “Con bé này, đừng nói linh tinh làm, hỏng thanh danh nữ đồng chí nhà người ta bây giờ.”

“Điều kiện của gia đình cô ấy rất tốt, làm sao mà ưng người nhà quê như anh được?”

Kha Mỹ Ngu mím môi cười, sao cả hai người họ đều nghĩ là mình không xứng với đối phương thế này?

“Anh đừng tự coi thường bản thân thế, kết hôn là chuyện của hai người, sau này anh có năng lực nuôi sống vợ con là được. Chúng ta cũng không trông ngóng gì ở gia đình nhà gái, anh chỉ cần nói cho em biết, anh có thích chị Mai Tử không?”

Kha Nguyên Đại xoay người cầm cái muôi xào rau thật mạnh tay, khuôn mặt xinh xắn tươi cười của cô ấy hiện lên trong trí óc Kha Nguyên Đại, anh ấy không nhịn được mà gật đầu, nhanh nhẹn thừa nhận: “Thích.”

“Thích đến mức có thể hứa sẽ cho chị ấy hạnh phúc cả đời? Không rời không bỏ, gắn bó đỡ đần nhau suốt cả cuộc đời?”

Mọi người đều nói lời hứa của đàn ông chẳng có tác dụng gì, nhưng Kha Mỹ Ngu biết, anh cả của cô là người rất biết giữ lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-108.html.]

Kha Nguyên Đại tiếp tục xào rau: “Đương nhiên, cưới vợ về nhà là để yêu thương. Một người chỉ sống một đời, trân trọng mỗi ngày được sống còn không kịp, làm sao phải làm chuyện ngu xuẩn như từ mình lừa mình?

Nếu anh có thể cưới… cưới cô ấy, anh chắc chắn sẽ đối tốt với cô ấy cả đời!”

Kha Mỹ Ngu tấm tắc nói: “Trước đấy còn bảo chưa muốn có vợ, giờ lại bắt đầu nhớ mong…”

Cô còn chưa nói hết câu mà đã ngửi thấy mùi khét trong không khí, cô tức giận: “Kha Nguyên Đại, anh làm cháy thịt kho của em!”

Tần Nguyên Cửu đi vào, vỗ bả vai cô, ôm lấy Kha Mỹ Ngu đang muốn xông lên cứu giúp nồi thịt kho tàu của mình, anh cười nói: “Vu Nhi, em tha cho anh cả một lần đi, thông cảm cho tâm trạng hưng phấn không kiềm chế được vì muốn tìm người yêu của anh ấy.”

Kha Mỹ Ngu sửng sốt, sau đó miễn cưỡng mà xua xua tay. Cô quay đầu lại tìm kiếm rồi nói với Lý Quyên Mai cũng đang đỏ hết cả mặt: “Chị Mai Tử, chị thấy chưa?

Anh cả em nhìn như không quan tâm chuyện kết hôn, nhưng thật ra anh ấy mong ngóng lắm rồi đấy!

Em mới nhắc đến chị hai câu mà anh ấy đã trơ mắt làm hỏng nguyên nửa cân thịt rồi!”

Nhắc đến việc này, Kha Mỹ Ngu liền đau lòng không chịu được.

Cô nhớ thương thịt ba chỉ suốt một ngày, chỉ đợi đến lúc nhìn thấy bát thịt kho tàu trên mâm cơm tối.

Lý Quyên Mai cũng là người nhanh nhẹn, dù gì hai người cũng đều có ý với nhau, các phương diện khác cũng xứng đôi, vậy nên cô ấy lấy hết can đảm, nói: “Đồng chí Kha Nguyên Đại, hạnh phúc của việc dựng vợ gả chồng là do chính mình tạo nên.

Em là người khá truyền thống, em hy vọng chuyện hôn nhân của mình có thể được người nhà nhất trí đồng ý. Vậy nên, nếu anh có thể thuyết phục cha mẹ em thì em sẽ làm người yêu anh!”

Cái muôi trong tay Kha Nguyên Đại lập tức va cái “bộp” vào thành nồi, sau đó anh ấy bình tĩnh mà cầm muôi lên, trịnh trọng gật đầu: “Đồng chí Tiểu Lý, em yên tâm, anh sẽ nỗ lực để nhận được sự đồng ý và chúc phúc của hai bên gia đình!

Trong bếp lắm khói dầu, em và em gái anh cứ ra ngoài nói chuyện đi, đồ ăn sắp xong rồi đây.”

Lý Quyên Mai không nhịn nổi mà lại nhìn anh ấy một cái rồi mới kéo Kha Mỹ Ngu chạy ra ngoài.

Tần Nguyên Cửu khoanh tay đứng dựa vào cửa nhìn dáng vẻ cố gắng tỏ ra như thường của Kha Nguyên Đại, suy nghĩ của anh bay xa, ai mà chưa từng trải qua giai đoạn này đâu?

Ngay cả chính anh – người không gì không làm được trong mắt người khác - cũng từng thỏa sức tưởng tượng về cuộc sống hôn nhân trong tương tai, cùng với mong muốn có thể yêu và ở bên cạnh một cô gái cả đời, chỉ là từ đầu đến cuối cô gái đó vẫn luôn chỉ là một người duy nhất mà thôi.

Tay nghề của Kha Nguyên Đại được cả nhà khen ngợi ngoại trừ Kha Mỹ Ngu đang tiếc cho nửa cân thịt kho tàu, cô hung tợn mà ăn hai cái bánh màn thầu để giảm bớt nỗi đau trong lòng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trời đã tối đen, gió bắc “vù vù” thổi qua ngõ nhỏ làm thời tiết càng lạnh hơn.

Sau khi ăn cơm xong, Kha Nguyên Đại lại chui vào bếp mân mê một lúc rồi mới xách theo một cái bọc nhỏ thắt một chiếc nơ bướm vụng về đi ra: “Em gái, chúng ta đi đưa đồng chí Tiểu Lý về nhà đi?”

Anh ấy cũng biết phải tránh hiềm nghi rồi.

Kha Mỹ Ngu “ơi” một tiếng, cô tìm hai cái áo khoác quân đội ra, để bản thân và Lý Quyên Mai mặc kín mít rồi mới chạy ra ngoài.

Kha Nguyên Đại và Tần Nguyên Cửu đều đã đẩy xe chờ sẵn ở trong sân.

“Ấy, anh Cửu cũng đi à?” Kha Mỹ Ngu nghiêng đầu, kinh ngạc hỏi.

Tần Nguyên Cửu nhướng mày: “Tiêu cơm sau khi ăn ấy mà.”

Loading...