Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-03-30 23:31:34
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KjPjAvqLj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy Tô Thắng Dân tiến vào đội vận chuyển, có không ít người đã đỏ mắt ghen tị, cũng tìm cách để tiến vào.

Việc này, trong lòng Tô Thắng Dân hiểu rất rõ.

"Yên tâm, trong lòng anh vẫn luôn tự hiểu rõ mà." Tô Thắng Dân vỗ n.g.ự.c cam đoan.

"Đối với anh thì em yên tâm mà. Được rồi, chúng ta vào phòng bếp thôi, em nấu nước nóng cho anh tắm rửa một chút."

"Được rồi. Vợ ơi, tối nay chúng ta hầm thịt ăn nhé?" Tô Thắng Dân nằm lên giường.

"Hầm thịt cũng được thôi, thế nhưng anh đừng có nằm nữa, đi nhóm lửa cho em đi. Đừng có để chút nữa em đun sôi nước rồi thì anh lại lăn ra ngủ mất." Vương Tú Mi nói xong còn kéo Tô Thắng Dân dậy.

"Ôi chao, anh vừa mới về mà, em để anh nằm nghỉ một lát."

"Tắm rửa xong rồi lại ngủ. Chẳng lẽ anh không ngửi thấy cái mùi hôi hám trên người anh à, anh nằm thêm chút nữa, giường lại bị ám mùi, em lại mất con thu dọn giường chiếu nữa."

"Này, Vương Tú Mi, em quá đáng vừa thôi nhá."

"Anh đừng nói lời vô nghĩa nữa, đi thôi."

Vương Tú Mi vừa mới lườm một cái, Tô Thắng Dân đã lập tức thành thật ngay, ngoan ngoãn đi theo sau lưng ra đến phòng bếp.

Lần về nhà này Tô Thắng Dân cũng chỉ nghỉ ngơi ở nhà có nửa ngày, ngay sáng hôm sau, ông đã quay về đội vận chuyển rồi.

Cùng ngày hôm đó, các tài xế của đội vận chuyển đánh xe đi lấy hàng, Tô Thắng Dân chú ý tới Lý Tân Kiến lén giấu vào người một thứ gì đó.

Ông nhìn không rõ cho lắm, thế nhưng hình như đó là... một con dao.

------

Thời gian từng ngày trôi qua, vòng đấu bán kết chuẩn bị bắt đầu.

Bởi vì địa điểm thi đấu bán kết không phải thành phố của họ, cho nên Tương Kì phải dẫn chín học sinh đến thành phố C để thi.

Ngồi xe từ thành phố của họ đến thành phố C đã mất tận ba tiếng đi đường rồi, thế nhưng họ còn phải đến sớm một chút để quen chỗ, vì thế đành phải đến đó trước hai ngày.

Trải qua một thời gian rèn luyện và trau dồi, cả chín học sinh đều có tiến bộ rất lớn.

Chủ yếu là do bầu không khí học tập tốt, một Tô Trà, một Trầm Nghiễm cộng thêm một Cận Tùng, ba người họ thường hay thảo luận với nhau, những bạn học khác thấy vậy cũng gia nhập vào.

Trao đổi qua lại như thế, sao mà không tiến bộ cho được.

Người ta vẫn luôn bảo đấy thôi, vùi đầu tự mình học tập không tốt bằng trao đổi và thảo luận với những người bạn khác.

Nếu có đề bài nào không biết làm, thì mọi người cùng nhau thảo luận, mấy cái đầu cùng suy nghĩ thì đề khó đến đâu cũng sẽ chậm rãi được giải ra mà thôi.

Lúc này đây, người khiến Tương Kì yên tâm nhất chính là Cận Tùng và Tô Trà. Sự phát huy của hai người vô cùng ổn định, vượt qua vòng đấu bán kết chắc không có vấn đề gì.

Trầm Nghiễm cẩn thận thêm một chút, thì có lẽ cũng sẽ vượt qua được vòng đấu bán kết này thôi.

Về phần những người khác, phải xem hôm nay họ phát huy thế nào.

Đoàn người đến thành phố C vào lúc ba giờ chiều, khách sạn mà họ ở cũng là khách sạn mà các bạn học đã từng dự thi Olympic toán học tương đối quen thuộc, bởi vì thi Olympic mấy năm gần đây, chỗ dừng chân của họ dường như đều là ở khách sạn này.

Lúc Tương Kì dẫn đoàn người tiến vào, còn có thể nhìn thấy không ít các học sinh mặc đồng phục của trường hác.

Lần này trong số chín người dự thi của đoàn Tô Trà, trùng hợp là có bốn nữ, năm nam, thêm thầy Tương Kì nữa, thì vừa lúc thuê năm phòng.

Tô Trà và một bạn nữ ở một phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-93.html.]

Chiều hôm đó, Tương Kì dẫn họ đi tham quan địa điểm thi. Tuy rằng không được vào trường thi, thế nhưng cũng phải đưa đi để biết trước, tránh cho ngày mai không tìm được địa điểm thi.

Vì phòng ngừa những tình huống ngoài ý muốn, khi đưa người về đến khách sạn, Tương Kì còn cố ý dặn dò bọn họ không được tùy tiện ăn linh tinh, cũng không được đi linh tinh, cứ ở trong phòng mà nghỉ ngơi là được rồi.

Tinh thần phải tốt, thì ngay mai mới có thể dốc toàn lực để đối phó với cuộc thi.

Thế nhưng phiền cái là tất cả mọi người đều căng thẳng, cuộc thi sắp diễn ra rồi, sao mà họ ngủ cho được.

Làm đề, làm đề, phải làm đề thôi.

Ôi chao, hình như đề vừa rồi làm sai rồi hay sao ấy nhỉ?

Những người khác thì giành giật từng giây, ngay cả Trầm Nghiễm cũng có chút căng thẳng.

Trong đám người đó, bỗng nổi bật lên một người lạc loài, đó chính là Tô Trà.

Mấy học sinh khác thì làm bài, làm bài, điên cuồng làm bài. Còn Tô Trà thì sao?

Người ta đã sớm chui vào ổ chăn, ngủ mất rồi... Tức giận quá đi mất!

Tô Trà tắm rửa sạch sẽ, cả người thư thái chui vào ổ chăn.

Ôi, thoải mái quá đi mất.

"Kí chủ, cô nhìn xem người ta cố gắng như thế nào đi kìa? Cô có nghĩ đến việc làm thêm hai bộ đề nữa không?" Hệ thống gọi kí chủ đang ngủ như cá c.h.ế.t nhà nó, cất tiếng thăm dò.

"Hôm nay tôi cho phép bản thân nghỉ ngơi." Tô Trà miễn cưỡng đáp lời.

Cô không hề quên chuyện, đời trước chỉ chăm chú làm việc không để ý đến sức khỏe, mới khiến bản thân vẫn còn trẻ mà mạng nhỏ cũng không còn.

Cho nên, đời này, cô phải cẩn thận yêu quý cái mạng nhỏ của mình.

"Kí chủ, làm đề là đang kiếm tiền đấy? Vậy mà cô vẫn không chịu làm ư?"

"Ừm, không làm." Tô Trà đã bắt đầu mệt rã rời ra rồi, cô than thở: "Đương nhiên, nếu cậu tăng giá gấp đôi, tôi có thể cân nhắc một chút."

Ừm, chỉ cần người ta trả tiền đúng chỗ, Tô Trà cảm thấy cô vẫn có thể gắng gượng một chút.

Chẳng qua, Tô Trà nguyện ý gắng gượng, còn hệ thống lại không.

Tăng gấp đôi, là một tờ bài thi giá mười đồng ý hả?

Có cái rắm ấy kí chủ ạ.

Hệ thống không hé răng nói gì nữa, nó chỉ là một hệ thống mà thôi, nó làm gì có quyền quyết định chuyện tiền nong.

Sáng hôm sau, Tương Kì bảo chín học sinh tập hợp, sau đó nhìn thấy người nào người nấy ngáp lấy ngáp để, đôi mắt còn thâm quầng.

Tương Kì cảm thấy có chút bất đắc dĩ, mấy đứa bé này, cả đám không biết nghe lời.

Cũng may bây giờ vẫn còn sớm, chút nữa lên xe có thể để chúng nhắm mắt dưỡng thần.

Đột nhiên Tô Trà ngáp lớn một cái.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Tô Trà, trong lòng cuối cùng cũng cảm thấy có chút cân bằng. Hóa ra Tô Trà cũng thức đêm giống họ.

Thế nhưng, chỉ có bạn nữ sống cùng phòng với Tô Trà kia biết sự thật.

Tô Trà người ta nào có thức đêm, người ta đi ngủ sớm từ đời nào rồi có được không?

Loading...