Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 81
Cập nhật lúc: 2025-03-30 23:30:08
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6AXRsZiZ2P
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ôi chao, nhìn thái độ này của lão Trầm nhà bà ấy, thì bản thảo kia thật sự do Tô Trà viết ư?
Lương Tố cũng đã đọc qua bản thảo đó rồi, Tô Trà tuổi còn nhỏ, thế nhưng lại có năng lực viết ra những lời văn như thế, thực sự là khiến người ta càng thêm yêu thích.
Thức ăn đã được nấu chín hết cả rồi, nhìn thấy Tô Trà bắt đầu dọn đồ ăn lên, Tô Trà vội vàng đứng dậy đi qua giúp đỡ. Ngay cả cha Trầm và Trầm Nghiễm cũng không nhàn rồi, mà giúp đỡ lấy chén bát, rồi xới cơm ra.
Bữa cơm này, cả khách và chủ đều ăn đến vui vẻ. Đợi đến khi Tô Trà phải về, Lương Tố còn có chút luyến tiếc không nỡ thả cô đi.
Nếu cô mà là con gái bà ấy thì tốt quá đi mất.
-----
Lần này bên trường Trung học phổ thông số một kia có năm học sinh được lọt vào vòng đấu bán kết, cộng thêm hai học sinh của trường Trung học phổ thông bên này nữa, thì toàn thành phố chỉ có bảy học sinh lọt vào vòng đấu bán kết.
Cho nên đại diện của trường trung học phổ thông số một nhanh chóng chạy đến tìm trường trung học phổ thông số hai.
Trong văn phòng, Tống Minh nhìn giáo viên do trường trung học phổ thông số một cử tới, quả thực thầy ấy đang bị sự vô liêm sỉ của đối phương dọa sợ ngây người.
Dựa vào đâu mà nói trường trung học phổ thông số hai bọn họ không có giáo viên giỏi, không thể dẫn dắt và phụ đạo học sinh thi vòng bán kết?
Dựa vào đâu mà yêu cầu họ phải để hai em học sinh sang trường trung học phổ thông số một cùng học với năm em học sinh khác? Lại còn học tận hai tháng?
Nếu làm vậy, thì không phải có món hời nào ngon, trường trung học phổ thông số một các người cũng chiếm hết à?
Nếu điều qua đó, thì hai em học sinh này có khác gì học sinh của trường trung học phổ thông số một đâu, đến lúc đó, người cầm giải thưởng, người được nhận vinh dự cũng là trường trung học phổ thông số một, có liên quan gì đến trường trung học phổ thông số hai đâu.
Trời đang sáng trưng thế này, thế mà trường trung học phổ thông số một lại mơ mộng hão huyền gì thế?
"Thấy Tống, thầy nghĩ sao về những điều tôi vừa nói? Nếu bên các anh không có ý kiến gì, tôi có thể lập tức đưa Tô Trà và Trầm Nghiễm về trường trung học phổ thông số một của chúng tôi ngay."
Tống Minh: À!
"Tôi cảm thấy ý kiến của thầy không tốt lắm. Tôi thừa nhận, trường trung học phổ thông số hai của chúng tôi kém trường trung học phổ thông số một của các người, thế nhưng tôi không có cách nào đồng ý với những gì mà thầy vừa nói."
"Không đồng ý? Vì sao chứ? Thầy Tống, thầy nên suy nghĩ cho các em học sinh, các thầy chỉ có hai học sinh, thầy không thể mở riêng cho hai em ấy một lớp huấn luyện được đúng không? Cho dù học một kèm một, anh cũng phải suy nghĩ thay các em học sinh chứ?" Giáo viên của trường trung học phổ thông số một hít sâu một hơi rồi lại tiếp tục nói: "Thầy Tống, tôi nói cho thầy biết vậy. Trường chúng tôi cố ý mời thầy Tương đến giúp đỡ dạy đám trẻ, chắc thầy có nghe danh của thầy Tương Kì rồi đúng không, thầy ấy khác... với chúng ta. Thầy hiểu ý tôi mà?"
Tương Kì - người có thiên phú toán học vô cùng cao, trong lĩnh vực nghiên cứu toán học này, ông ta đã giành được nhiều thành tựu to lớn.
Nếu không phải Tương Kì đã lớn tuổi rồi, phải chuẩn bị nghỉ hưu về nhà dưỡng lão, nếu như không phải trùng hợp như thế, thì trường trung học phổ thông số một làm gì có cửa mà mời được Tương Kì về dạy.
Trong giây phút khi nghe thấy cái tên Tương Kì, Tống Minh khẽ im lặng chốc lát. Có thể đến dự tiết học do thầy Tương giảng, cơ hội này vô cùng khó có được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-81.html.]
Nói trắng ra thì thầy ấy là một giáo viên, thầy ấy nên suy nghĩ thay cho học sinh của mình.
Thế nhưng, nếu cứ điều hai học sinh kia đi một cách dễ dàng như thế, thì trong lòng Tống Minh lại vô cùng khó chịu, nghẹn khuất.
Giáo viên trường trung học phổ thông số một cũng biết không thể ép người ta nóng nảy được, sau khi ông ta khuyên bảo hai câu thì định rời đi.
Trước khi đi, ông ta vẫn không quên dặn Tống Minh hãy cẩn thận suy nghĩ những đề nghị của ông ta.
Mấy hôm sau, trải qua mấy ngày suy nghĩ thì cuối cùng Tống Minh cũng đồng ý với yêu cầu của trường trung học phổ thông số một bên kia.
Thầy ấy suy nghĩ cho lợi ích của Tô Trà và Trầm Nghiễm, nếu có thể đến dự tiết học do thầy Tương giảng bài, thì nhất định phải tận dụng thời cơ, cơ hội không có lần thứ hai.
Hơn nữa, chỉ để hai em ấy qua đó hai tháng mà thôi, chứ cũng đâu phải để Tô Trà và Trầm Nghiễm chuyển trường đâu.
Chỉ cần chưa chuyển trường, họ vẫn là học sinh của trường trung học phổ thông số hai.
Nếu đã đưa ra quyết định rồi, Tống Minh bèn lập tức gọi Tô Trà và Trầm Nghiễm đến nói chuyện này.
Mấy hôm sau, trải qua mấy ngày suy nghĩ thì cuối cùng Tống Minh cũng đồng ý với yêu cầu của trường trung học phổ thông số một bên kia.
Thầy ấy suy nghĩ cho lợi ích của Tô Trà và Trầm Nghiễm, nếu có thể đến dự tiết học do thầy Tương giảng bài, thì nhất định phải tận dụng thời cơ, cơ hội không có lần thứ hai.
Hơn nữa, chỉ để hai em ấy qua đó hai tháng mà thôi, chứ cũng đâu phải để Tô Trà và Trầm Nghiễm chuyển trường đâu.
Chỉ cần chưa chuyển trường, họ vẫn là học sinh của trường trung học phổ thông số hai.
Nếu đã đưa ra quyết định rồi, Tống Minh bèn lập tức gọi Tô Trà và Trầm Nghiễm đến nói chuyện này.
Khi nhận được tin mình sẽ phải đến trường trung học phổ thông số một để luyện thi Olympic toán học, cả Tô Trà và Trầm Nghiễm đều có chút kinh ngạc.
Thế nhưng họ cũng hiểu lòng tốt của Tống Minh, thầy ấy làm thế cũng là vì muốn tốt cho họ mà thôi.
Chuyện đó cứ được quyết định như thế. Sau khi trường trung học phổ thông số hai và trường trung học phổ thông số một đàm phán trong hòa bình, trường trung học phổ thông số một sẽ cho Tô Trà và Trầm Nghiễm một số đãi ngộ.
Hai người đến trường trung học phổ thông số một, được ăn ở miễn phí, hơn nữa họ còn được sắp xếp vào lớp 11-1 của trường trung học phổ thông số một nữa.
Muốn đào được người thì phải hỏi thăm rõ ràng tình huống của người ta.
Trường trung học phổ thông số một cũng không ngốc, hai em học sinh xuất sắc như Trầm Nghiễm và Tô Trà, tất nhiên phải được sắp xếp vào lớp giỏi nhất trường bọn họ rồi.
Thứ bảy, Tô Trà về nhà.
"Con gái, con vừa nói gì cơ? Con phải đến trường trung học phổ thông số một học á?" Chuyện gì xảy ra thế này?