Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-03-30 14:41:20
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qVxCAveml

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiều hôm đó, Lưu Mĩ Lan đã được sắp xếp cho vào phòng bệnh.

Cũng trùng hợp là, sau khi Lưu Mĩ Lan được sắp xếp vào phòng bệnh không bao lâu, thì bác sĩ đến kiểm tra, sau đó đưa người vào phòng sinh luôn.

Lưu Mĩ Lan nằm trong phòng sinh hai tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng sinh xong.

Đứa bé nặng hai cân chín, là một đứa bé trai.

Lưu Mi Lan sinh con, bà nội Tô ở lại chăm sóc, còn Vương Tú Mi thì nhận nhiệm vụ quay về nhà báo tin cho mọi người biết.

Chạng vạng hôm đó, Vương Tú Mi về đến nhà.

Sau khi cả gia đình biết in Lưu Mĩ Lan đã sinh xong thì đều thở phào nhẹ nhõm. Phải biết rằng, phụ nữ sinh con chẳng khác nào dạo qua quỷ môn quan, không dễ dàng gì.

Sau khi dùng hai ba câu kể chuyện Lưu Mĩ Lan sinh con xong, Vương Tú Mi lại bắt đầu kiêu ngạo hếch cằm, kể cho người trong nhà nghe chuyện Tô Trà quen biết phó viện trưởng Lương của bệnh viện trấn trên.

"Ôi chao, mọi người không biết đâu. Tôi và Tô Trà vừa đến bệnh viện thì có người gọi lại, chính là phó viện trưởng Lương kia. Thoạt nhìn đã biết khí chất của người ta không giống như người bình thường chúng ta rồi, ha ha, chuyện ngay sau đó đã chứng minh mắt nhìn người của tôi vô cùng chính xác. Người ta là phó viện trưởng đó."

"Hơn nữa, ít nhiều cũng nhờ có phó viện trưởng Lương người ta, nếu không sau khi sinh con xong, đoán chừng Mĩ Lan còn phải nằm trên hành lang bệnh viện kia kìa. Cũng may có Tô Trà nhà này quen biết phó viện trưởng Lương, nếu không, chuyện tốt như thế nào đến lượt nhà chúng ta?"

"Tô Trà nhà tôi và con trai của phó viện trưởng Lương là bạn học, hơn nữa, nhìn thái độ của phó viện trưởng Lương, có thể thấy người ta vô cùng yêu thích Trà Trà nhà tôi."

Nghe Vương Tú Mi khoe khoang như thế, tất cả mọi người trong nhà họ Tô đều cảm thấy như bị tẩy não, từ đáy lòng họ đều bất giác cho rằng Tô Trà vô cùng lợi hại.

Đợi Vương Tú Mi kể chuyện này xong, mọi người ai về phòng nấy.

Thế nhưng không hiểu sao sau khi Vương Quyên vào phòng lại lấp tức đỏ mắt rưng rưng, rơi nước mắt trước mặt Tô Thắng Hoa và Tô Diệp.

Nhìn thấy Vương Quyên như thế, người có tính tình thành thật như Vương Thắng Hoa cũng không hiểu bà ta bị làm sao, chỉ gượng gạo hỏi một câu: "Em khóc cái gì? Đang êm đang đẹp, em làm sao thế?"

"Không, em chỉ đang khổ sở trong lòng thôi. Anh nói xem, chú ba cũng sinh được con trai rồi, nhà chú hai cũng có con trai, thế nhưng chi lớn chúng ta không có con trai. Chờ mẹ về, có phải sẽ châm chọc em không?"

"Em đừng nghĩ nhiều, tính cách của mẹ anh tế nào, chẳng lẽ em còn không biết à? Tuy mẹ nói năng chua ngoa nhưng mà tâm như đậu hũ vậy, nhiều năm qua, mẹ có bao giờ châm chọc nhà chúng ta không có con trai đâu. Hơn nữa, sao cứ phải lấn cấn chuyện có sinh được con trai hay không thế, nhà thằng hai và thằng ba đều có con trai rồi, nhà họ Tô chúng ta cũng đâu phải tuyệt hậu." Tô Thắng Hoa mồm mép vụng về, không biết nói chuyện. Ông ta chỉ có thể an ủi hai câu như thế.

Tô Diệp ngồi bên cạnh, thấy mẹ lau nước mắt, trong lòng chị ta cũng có chút khổ sở.

Thật ra bà nội Tô vẫn có chút ý kiến đối với chuyện Vương Quyên không thể sinh được con trai, thời dại này vốn trọng nam khinh nữ mà, thân là một người mẹ, làm gì có ai không hi vọng con trai mình có người kế thừa hương hỏa cơ chứ.

Thế nhưng cho dù bà nội Tô có ý kiến thế nào đi nữa, nhưng bà cụ cũng không nói ra ngoài miệng. Chẳng qua trong lòng Vương Quyên tự suy nghĩ nhiều, rồi tự tạo áp lực cho mình thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-62.html.]

Người ta đều có con trai rồi, chỉ có mình bà ta sinh ra hai đứa con gái, sống lưng của Vương Quyên không thể thẳng được, cho nên trong lòng bà ta uất ức.

Sao mà đến cả hai vợ chồng nhà chú hai cũng có con trai, thế nhưng Vương Quyên bà ta lại không có mệnh tốt như thế cơ chứ?

Thời gian trôi qua từng ngày một, cuối cùng Lưu Mĩ Lan cũng xuất viện. Bên phía Tô Trà, vòng loại của cuộc thi Olympic toán học cũng sắp diễn ra rồi.

Lần này Tống Minh nhìn trúng hai người là Tô Trà và Trầm Nghiễm, hơn nữa Tống Minh phát hiện ra, trình độ của các thí sinh dự thi năm nay còn mạnh hơn năm trước rất nhiều.

Từ khi lớp học có thêm Tô Trà gia nhập, bầu không khí học tập cũng không còn như trước nữa.

Mọi người càng cố gắng vươn lên, nếu có bài nào không biết làm thì sẽ đến hỏi Tô Trà hoặc Trầm Nghiễm, mà hai người Tô Trà và Trầm Nghiễm cũng sẽ giúp đỡ giảng giải, tất nhiên trình độ phải tăng lên đáng kể rồi.

Hôm nay, sau khi tiết tự học chấm dứt, Tô Trà và Trầm Nghiễm cùng nhau rời khỏi tòa nhà tổng hợp. Hai người vừa đi, vừa thảo luận đề toán mà thầy giáo vừa giảng khi nãy.

Khi đi qua sân thể dục, có không ít học sinh đều không nhịn được mà nhìn về phía hai người. Dù sao thì Tô Trà và Trầm Nghiễm cũng là hai học sinh có diện mạo ưa nhìn nhất cái trường này, hơn nữa lại còn đều là học sinh giỏi, hiện tại lại đi cùng nhau, sao có thể không thu hút sự chú ý cho được?

Ở góc bên kia, Tô Vận và bạn cô ta đang đi với nhau, khi nhìn thấy Tô Trà và Trầm Nghiễm, cô ta cũng không nhịn được mà nhìn qua phía hai người kia.

Người bạn nhận ra tầm mắt của Tô Vận, cũng nhìn theo. Khi nhìn thấy cặp thiếu nam, thiếu nữ kia, người bạn nọ không nhịn được mà cảm thán: "Đúng là xứng đôi thật đó."

Nghe thấy những lời của người bạn này, trong đầu Tô Vận đột nhiên xẹt qua một ý đồ, ánh mắt cô ta thay đổi, nhìn về phía Tô Trà và Trầm Nghiễm rời đi.

Sáng hôm sau, trong trường học đột nhiên bắt đầu xuất hiện tin đồn Tô Trà và Trầm Nghiễm yêu sớm.

Khi tin đồn này truyền ra, chẳng có mấy người tin cả. Thế nhưng khi tần suất tin đồn xuất hiện ngày một nhiều, người này truyền cho người kia, người kia lại truyền cho người kia nữa, mọi người cũng dần dần tin tưởng.

Hơn thế nữa, điều nghiêm trọng nhất là bên phía hiệu trưởng cũng nhận được thư tố cáo nặc danh, nội dung của thư tố cáo cũng là Tô Trà và Trầm Nghiễm yêu sớm.

Lần này, toàn bộ trường học đều nổ tung rồi.

Chẳng lẽ Tô Trà và Trầm Nghiễm yêu sớm thật?

Ôi chao, nghĩ kĩ một chút thì có thể thấy chuyện này cũng đâu phải không thể. Ngày nào hai người cũng cùng nhau học ở tòa nhà tổng hợp, thi thoảng đi đến căn tin cũng có thể nhìn thấy hai người đang ngồi cùng nhau, đây không phải yêu sớm thì là gì?

Lời đồn này một đồn muời, mười truyền trăm. Chẳng mấy chốc, tin đồn đã truyền đến tai đương sự. Cả hai người chỉ cảm thấy chuyện này vô cùng vớ vẩn.

Cô và Trầm Nghiễm à. Sao có thể?

Cậu ta và Tô Trà à? Đùa cái gì thế?

Loading...