Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 61
Cập nhật lúc: 2025-03-30 14:41:18
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5AewPLDZTt
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mẹ không lo cho con thì ai lo đây, còn đừng có tiết kiệm, đừng nhìn toàn bộ số tiền trong nhà đều do bà nội con quản, chứ trên thực tế, cha mẹ con có chút tiền tiết kiệm đó, vẫn đủ để nuôi con gái." Vương Tú Mi nhanh chóng để lộ kho vàng nhỏ của bản thân, mặt mày bà vui vẻ cong lên.
Có thể giấu một kho vàng dưới mí mắt của bà nội Tô, bà quá giỏi ấy chứ.
Nhìn thấy mẹ già nhà mình như thế, Tô Trà bị bà chọc cười phì thành tiếng.
Hai người đi thẳng vào bệnh viện, đi đến sảnh lớn của bệnh viện, ngay khi hai người đang đi về phía cầu thang thì đột nhiên nghe thấy phía sau truyền đến một âm thanh quen thuộc.
"Tô Trà?...”
"Ôi, Tô Trà, đúng là cháu rồi. Vừa nãy dì còn tưởng dì nhìn nhầm rồi cơ. Sao cháu lại đến bệnh viện vào lúc này thế? Còn nữa, vị này là..."
Lương Tố vừa nói, tầm mắt vừa không tiếng động đánh giá Vương Tú Mi đang đứng bên cạnh Tô Trà.
Tô Trà cũng không ngờ rằng cô sẽ gặp Lương Tố ở chỗ này. Hơn nữa giờ phút này, thấy Lương Tố khoác trên mình chiếc áo blouse trắng, cô lập tức biết ngay là Lương Tố đang đi làm.
Trước đó Tô Trà cũng không hề biết rằng Lương Tố là bác sĩ, bây giờ lại trùng hợp gặp được bà ấy ở đây, có thể nói là vô cùng có duyên phận.
"Dì Lương ạ, đây là mẹ cháu. Hôm nay cháu thím sinh em bé, đã đưa đến bệnh viện từ đêm qua rồi ạ. Giờ này đúng lúc cháu được nghỉ trưa, cho nên đến thăm thím cháu một lát. Dì làm việc ở đây ạ? Chúng ta có thể gặp nhau ở đây đúng là trùng hợp quá ạ." Tô Trà cười nói.
"Ha ha, đúng là trùng hợp thật. Cháu và mẹ cháu giống nhau quá." Lương Tố thuận miệng khách sáo một câu.
Nhưng mà chỉ một câu này, đã khiến cho ấn tượng của Vương Tú Mi với bà ấy tăng vọt lên, bà tiến lên chủ động tiếp lời Lương Tố.
"Chào cô, tôi là mẹ của Tô Trà. Tôi tên là Vương Tú Mi, cô cứ gọi tôi là Tú Mi là được. Dáng dấp con gái tôi từ nhỏ đã giống tôi rồi, đều xinh đẹp cả. Ha ha ha."
Tuy thái độ của Vương Tú Mi có đôi khi hơi thân thiết và nhiệt tình quá mức, nhưng lại không hề khiến người ta cảm thấy khó chịu.
Lúc này, Lương Tố cũng không cảm thấy thái độ của Vương Tú Mi như thế có gì không ổn.
Nhìn thấy Vương Tú Mi đang cười ngây ngô, Lương Tố còn cảm thấy con người Vương Tú Mi hàm hậu, chất phác.
Cũng may Tô Trà không biết suy nghĩ này của Lương Tố, nếu không cô chắc chắn sẽ phản bác ngay.
Cái tính từ như hàm hậu chất phác này, căn bản không thể dùng để hình dung mẹ cô được.
Thật sự, thật sự là một hiểu lầm vô cùng lớn đó.
Lương Tố là phó viện trưởng của bệnh viên này, mấy năm trước mới được điều chuyển đến đây. Trước đó, khi còn ở Bắc Kinh, Lương Tố cũng là chủ nhiệm của bệnh viện ở bên kia, nếu không phải vì cha Trầm phải điều chuyển công tác, bà ấy khăn gói theo chồng, thì bà ấy cũng sẽ không đến nơi này.
Lương Tố làm phó viện trưởng ở bệnh viện này, với năng lực của bà ấy, có vài người cảm thấy bà ấy chịu thiệt.
Nếu đã gặp nhau rồi, ba người bèn cùng nhau lên lầu. Lương Tố cũng đi theo họ đến gặp Lưu Mĩ Lan.
Lưu Mĩ Lan được sắp xếp nằm trên hành lang, nhìn thấy Tô Trà, Vương Tú Mi và một người phụ nữ xa lạ đến thăm mình, Lưu Mĩ Lan có chút sửng sốt.
Không chỉ Lưu Mĩ Lan, ngay cả bà nội Tô và Tô Thắng Lợi cũng ngẩn ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-61.html.]
Bà nội Tô sửng sốt là vì chưa từng gặp Lương Tố, mà Tô Thắng Lợi sửng sốt và vì hoàn toàn ngược lại, chú ta đã từng gặp Lương Tố rồi.
Lần trước khi tới khu nhà dành cho nhân viên chính phủ đó, chú ta nhớ rõ người phụ nữ trước mặt này đứng chung với Tô Trà.
Dù sao Lương Tố cũng không quen những người khác, cho nên bà ấy chỉ chào hỏi hai ba câu rồi chuẩn bị rời đi ngay.
Thế nhưng ngay khi Lương Tố chuẩn bị rời đi, một y tá bỗng đi ngang qua, đúng lúc nhìn thấy Lương Tố đứng đó thì lập tức cất tiếng chào hỏi:
"Phó viện trưởng Lương, không biết cô đến khoa của chúng em có chuyện gì không ạ?"
"Không có chuyện gì đâu. Người nhà của bạn tôi ở đây, cho nên tôi thuận đường đến thăm một lát ấy mà." Lương Tố mỉm cười đáp lời y tá.
"Người nhà của bạn cô nằm ở giường số bao nhiêu thế ạ?" Y tá cẩn thận cất tiếng hỏi, đồng thời trong lòng còn có chút tính toán nhỏ.
"Ồ, chính là cái giường nằm trên hành lang kia kìa, nếu mọi người có giường trống thì phiền mọi người thu xếp cho họ một chút nhé, còn nếu không thì thôi vậy."
Lương Tố cất tiếng nói, bà ấy cũng chỉ thuận miệng nói như thế thôi, vì bệnh viện có quy định của bệnh viện, nếu có thể thu xếp thì tốt, mà không thể sắp xếp thì chỉ đành thôi.
Lương Tố không phải người thích lợi dụng hay lôi kéo quan hệ, thế nhưng bà ấy vẫn biết, con người sống với nhau nên có qua có lại.
"Có có có ạ. Đúng lúc chiều nay có một sản phụ xuất viện về nhà, sau khi thu dọn xong, em sẽ sắp xếp cho giường số 33 vào phòng bệnh ngay ạ." Giường số 33 trong miệng của y tá kia chính là giường của Lưu Mĩ Lan.
"Vậy được, đành phiền em nhé."
"Không phiền, không phiền đâu ạ. Vậy phó viện trưởng Lương, chuyện này chút nữa em sẽ thu xếp tốt."
"Ôi, cứ vậy đi, tôi phải đi rồi. Cảm ơn em nhé." Lương Tố cũng không nhiều lời nữa, sau khi nói xong thì bà ấy lập tức rời đi.
Mà bên kia, người nhà họ Tô trợn tròn mắt.
Này, người kia, người kia, chính là phó viện trưởng cơ à?
Người quyền cao chức trọng nhất mà họ gặp qua thì cũng mới chỉ có cán bộ trong thôn thôi. Thế nhưng Tô Trà lại quen biết một phó viện trưởng của bệnh viện ở trấn trên á?
Hơn nữa, hôm qua chính y tá kia còn nói không có phòng bệnh, thế mà hôm nay đã có thể thu xếp luôn rồi á?
Tô Thắng Lợi là người đầu tiên hoàn hồn lại, chú ta nói với Tô Trà: "Trà Trà, mẹ của bạn học cháu là phó viện trưởng của bệnh viện này à?"
"Ách, trước đó cháu cũng không biết." Tô Trà mơ màng đáp.
Chuyện này thì cô không biết thật.
Mặc kệ Tô Trà có biết hay không, thì dù sao lúc này ánh mắt tất cả mọi người nhìn Tô Trà cũng không còn giống như trước kia nữa. Ngay cả bà mẹ già của cô - Vương Tú Mi cũng không nhịn được mà kinh ngạc tròn mắt.
Ôi chao, con gái của bà đúng là lợi hại mà, ngay cả người như phó viện trưởng bệnh viện mà con bé cũng quen biết.
Tô Trà không đợi ở bệnh viện lâu, cô ở lại một lát rồi lập tức về trường học luôn.