Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 344
Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:03:41
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ở phía trước không xa có một chiếc xe chặn giữa đường lớn, trước xe còn có cậu bé nhỏ tuổi m.á.u me khắp người nằm trên đất, thoạt trông rất đáng thương.
Bên cạnh là đôi nam nữ đang lôi kéo nhau, người phụ nữ ăn mặc giản dị nắm lấy cổ áo người đàn ông gào thét tức giận, còn người đàn ông kia hơi ngỡ ngàng luống cuống.
Người đàn ông trông khoảng bốn mươi tuổi xảy ra chuyện như vậy trong lòng hoảng sợ cũng phải.
"Anh đừng hòng trốn, anh đụng vào người ta rồi, lái xe kiểu gì vậy, con mắt để trưng hả? Một người lớn như vậy mà anh nhìn không thấy hả?" Người phụ nữ kích động đến mức nước bọt phun hết lên người đàn ông, nếu không phải không cao bằng thì chắc có thể phun đầy mặt.
"Cô đừng kích động, tôi không có chạy trốn, chúng ta có gì từ từ nói, giờ trước tiên phải đưa người đến bệnh viện phải không?" Người đàn ông thương lượng.
Nhưng người phụ nữ không đồng ý, cho rằng người đàn ông muốn bỏ trốn nên cô cứ giữ người lại không buông.
Khi hai người đang tranh chấp thì cảnh sát và cấp cứu đã tới nơi, sau khi cậu bé được đưa lên xe cứu thương thì người phụ nữ và người đàn ông kia cũng đến bệnh viện.
Vụ việc tai nạn giao thông tạm thời được giải quyết, chuyện tiếp theo cứ để tiếp theo xử lý.
Tô Trà ngồi trong xe trông thấy một người quen cũng lên xe cứu thương chung.
Phó Kiều Kiều cảm nhận được ánh mắt của Tô Trà, thuận miệng hỏi: "Cô nhìn gì đấy?"
"Không có gì, tôi mới thấy bạn học thôi." Tô Trà trả lời.
Đúng vậy, trong tai nạn giao thông phía trước, Tô Trà nhìn thấy Mộc Lan trong đám đông, ấn tượng sâu đậm nhất về Mộc Lan là cô ấy nói muốn làm nữ phi công.
Lúc nãy, Mộc Lan đứng trong đám đông không nói chuyện, trên người cô ấy toàn là máu, còn lên xe cứu thương đến bệnh viện thì hẳn có mối quan hệ với nạn nhân.
Vô tình gặp người quen trên đường, Tô Trà cũng không có để trong lòng.
Khó có được một ngày đi chơi, Tô Trà và Phó Kiều Kiều cùng nhau ăn gần hết hàng quà vặt trên thành phố Bắc Kinh, đừng nhìn chỉ là hai cô gái nhỏ nhưng sức ăn kinh người.
Ngay cả Trương Huy cũng nhịn không được nghĩ rằng hai cô bé này có dạ dày không đáy.
Chắc chắn không phải là dạ dày không đáy rồi, Phó Kiều Kiều còn đỡ, từ bé đã ăn được nhưng Tô Trà thì khác, thân hình nhỏ nhắn ấy ăn nhiều thì nửa đêm sẽ bị đau bụng.
Tô Trà bị cơn đau làm thức giấc, bật dậy chạy vào nhà vệ sinh, cô đi được hai lần không nhịn được phải vào bệnh viện.
Hơn nửa đêm, cả nhà cùng cô đi, Trương Huy lái xe đằng trước cũng nghiêm túc hẳn.
Vất vả lắm mới tới bệnh viện, bác sĩ kiểm tra là do ăn quá nhiều đồ lặt vặt nên bụng không chịu nổi, truyền hai chai nước theo dõi.
Vì trong thời điểm ăn tết nên trong bệnh viện không có nhiều người, y tá tốt bụng đưa Tô Trà vào phòng trống truyền nước.
Nghe Tô Trà không có vấn đề gì lớn, Trương Huy mới gọi điện cho lãnh đạo.
Lãnh đạo nghe nửa đêm Tô Trà bị đưa vào bệnh viện, suýt nữa bị dọa sợ chạy tới nhưng khi nghe nói không có việc gì lớn, chỉ là cô gái nhỏ tham ăn nên đau bụng làm vẻ mặt lãnh đạo dở khóc dở cười.
Cũng phải, suýt nữa đã quên mất Tô Trà cũng chỉ là thiếu nữ mới hai mươi tuổi, cũng sẽ thích ăn uống.
Tô Trà đáng thương phải nằm bệnh viện truyền nước, hoàn toàn không hay biết Trương Huy đã gọi điện báo cáo chuyện cô tham ăn đến chỗ lãnh đạo rồi.
.
Chưa hết đâu, ngày hôm sau chuyện Tô Trà tham ăn vào viện còn bị nhiều người biết hơn, chẳng hạn như Bành Trường Phong, chẳng hạn như Cốc Ích, chẳng hạn như Chương Hạc Chi.
Phó Kiều Kiều nghe tin cũng chạy tới ngay lập tức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-344.html.]
Phó Kiều Kiều áy náy nhìn thấy người bạn đáng thương nằm trong phòng bệnh.
Phó Kiều Kiều bày tỏ: Cô ấy quên mất bạn thân không có dạ dày làm bằng sắt giống mình.
"Cô không sao chứ? Lúc sáng tôi vừa nghe tin đã chạy đến đây ngay."
Nghe Phó Kiều Kiều nói, Tô Trà nghệt mặt.
Nghe thấy tin? Nghe thấy tin gì cơ?
Dường như nhìn ra Tô Trà hoang mang, Phó Kiều Kiều tốt bụng chủ động giải thích: "Buổi sáng tôi nghe Trầm Trang nói, Trầm Trang nghe dì Lương Tố nói, dì Lương nghe mẹ cô nói."
Tô Trà mở to mắt, đã hiểu, tin truyền đi nhiều thật.
"Anh cả Trầm Trang chắc lát nữa sẽ đến thăm cô, rốt cuộc cô bị sao vậy, nghiêm trọng lắm sao?"
"Không nghiêm trọng lắm, nếu cô tới muộn chút chắc mọi người phải về nhà rồi." Ban đầu theo lời bác sĩ, sau khi Tô Trà truyền nước xong là không sao nữa, có thể về nhà rồi nhưng lãnh đạo nghe Trương Huy báo cáo thì lo lắng vô cùng, bắt Tô Trà ở lại bệnh viện thêm một ngày nữa.
Lúc này, Vương Tú Mi, Tô Thắng Dân và Tô Bảo đều bị Tô Trà đuổi về nhà nghỉ ngơi, tối hôm qua bọn họ trông cô cả đêm không ngủ.
Hơn nữa, trong bệnh viện có bác sĩ y tá, còn có Trương Huy, cô có thể xảy ra chuyện gì được.
"Cô dọa tôi rồi, lần sau cô đừng ăn như vậy nữa." Phó Kiều Kiều vẫn còn lo sợ.
Thế nhưng, chuyện khiến Phó Kiều Kiều cảm thấy sợ hãi trong lòng còn ở phía sau.
Cô ấy thấy viện trưởng viện Nghiên cứu Khoa học đến thăm bệnh, tiếp đó là ông Bành, tiếp nữa là vị lãnh đạo nào đó, còn có giáo sư Chương viện Nghiên cứu Khoa học, giáo sư La...
Từng người chạy tới đây, Phó Kiều Kiều bên cạnh không dám thở mạnh, nhất là nhìn thấy các vị lớn hỏi han ân cần Tô Trà làm cô ấy sợ họ biết được do mình đưa người ra ngoài ăn đến mức đau bụng, sẽ không bị mọi người đánh c.h.ế.t chứ?
Hu hu hu, cô ấy không cố ý mà.
Mãi đến khi các vị lớn rời đi, Phó Kiều Kiều mới ôm n.g.ự.c thở phào nhẹ nhõm.
Bạn mình vẫn bình tĩnh đối diện với nhiều vị lớn như vậy, Phó Kiều Kiều muốn giơ ngón cái khen ngợi một câu, thật lợi hại!
Thật ra Tô Trà không có bình tĩnh như ngoài mặt, trong lòng cô luống cuống và xấu hổ vô cùng.
Thử hỏi xem, vì tham ăn mà nhập viện còn được các vị lớn hỏi thăm chu đáo là loại cảm giác như thế nào.
Điều này có nghĩa là gì, có nghĩa là cô đã "xây dựng" nên hình tượng "tham ăn" trong suy nghĩ của các vị lớn rồi.
Mệt quá, mệt quá đi, thân hình nhỏ nhắn từ từ trượt xuống, hoàn toàn nằm trên giường bệnh.
Tô Trà nhìn lên trần nhà, bày tỏ: Hãy để cô tự kỷ một lúc đi!
Ở bệnh viện một ngày, gặp qua n người đến thăm bệnh, vừa đến giờ Tô Trà đã trốn về nhà ngay lập tức.
Phó Kiều Kiều bầu bạn với Tô Trà ở bệnh viện cả ngày, sau khi đưa cô về tới nhà mới yên tâm.
Về tới nhà, Phó Kiều Kiều vừa vào cửa thì bà cụ Khâu Hinh Di đi tới.
Chuyện của Tô Trà bà cụ cũng có nghe qua, nhất là khi biết do Phó Kiều Kiều dẫn người ta ra ngoài ăn đến mức đau bụng, bà cụ cũng rất bất đắc dĩ.
.