Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 343

Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:03:39
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2Ve9ZZ4P78

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn thấy con gái đi về phía phòng sách, Tô Thắng Dân đứng lên muốn nói gì đó nhưng vừa mới mở miệng, Vương Tú Mi ở bên cạnh tay mắt lanh lẹ cầm một quả táo lên nhét vào miệng Tô Thắng Dân.

Cho đến khi Tô Trà vào phòng, Tô Thắng Dân mới cắn quả táo trong miệng, vẻ mặt ngơ ngác quay đầu nhìn về phía vợ mình.

Vợ à, ý em là sao vậy?

"Anh đừng quấy rầy công việc của con gái." Vương Tú Mi nhìn qua, nói những lời lẽ rất chính đáng.

Nhưng rõ ràng là con gái đang có biến!

"Chuyện của con gái anh đừng chen vào!" Vương Tú Mi nói xong thì nhìn thấy Tô Thắng Dân còn muốn nói gì đó, lập tức bà nội tiếp: "Sao nào, con gái không thể có người yêu à? Chúng ta không thể ở bên cạnh con gái cả đời, chuyện này trong lòng con gái hiểu rất rõ."

Tô Thắng Dân muốn nói tiếp, suy nghĩ một chút lại không nghĩ nói.

Tựa như Vương Tú Mi nói, chuyện của con gái chính mình trong lòng bà biết rất rõ, cho dù là học tập, công việc hay là yêu đương, khẳng định là Tô Trà đã có tính toán.

Được, tuy rằng trong lòng Tô Thắng Dân không thoải mái nhưng khi nghĩ thông suốt rồi thì cũng thấy không sao.

Muốn yêu đương cũng được, còn không yêu đương thì chẳng lẽ Tô Thắng Dân không nuôi nổi con của mình?

Tô Bảo nhìn thấy cha của mình bị trấn áp, lập tức ý nghĩ về việc chị gái của cậu bé có khả năng sẽ yêu đương biến mất, cậu bé im lặng không nói.

Trong nhà có chuyện lớn là do chị cậu bé định đoạt, còn việc nhỏ do mẹ cậu bé định đoạt, còn cậu bé và cha chỉ tham gia thôi.

Lúc trước sau khi chia nhà thì chọn chủ, bây giờ Tô Bảo ngẫm lại luôn cảm thấy ba người bọn họ đã bị chị cậu bé lừa…

"Trà Trà, Trà Trà, ở đây! Ở đây nè!"

Vừa xuống xe đã nghe thấy Phó Kiều Kiều lớn tiếng gọi, Tô Trà ngẩng đầu lên nhìn thấy cô ấy dốc sức vẫy tay cách đó không xa.

Tô Trà bước chân đi tới, mới tới gần thì Phó Kiều Kiều đã ôm chầm lấy bả vai cô làm ra dáng vẻ anh em tốt kéo người đi.

"Ôi trời, Trà Trà bận thật đấy, hai tháng không được gặp cô làm tôi nhớ cô lắm. Hôm nay cô ra đây, tôi còn tưởng tết đến cô vẫn còn bận rộn công việc cơ, đúng rồi, tết năm nay tôi cũng không về nhà, hôm qua ông bà tôi còn nhắc tới chuyện này." Phó Kiều Kiều vừa gặp bạn thân đã nói như máy hát, lải nhải bên tai cô không ngừng.

Bình thường Phó Kiều Kiều không có bạn bè nào nhưng anh em tốt thì có không ít, bạn nữ hợp cạ với cô ấy chỉ có mỗi Tô Trà.

Trong trụ sở lớn có mấy cô gái là thiên chi kiêu nữ toàn nói xấu sau lưng, Phó Kiều Kiều không thích chơi với họ.

"Phải rồi, tôi nói về anh trai tôi, cô không để ý chứ?" Phó Kiều Kiều đột nhiên nhớ lại chuyện anh trai mình thích Tô Trà đã bị lộ như chọc thủng giấy cửa sổ, sợ nói đến anh trai làm cô không thoải mái.

Phó Kiều Kiều lén lút nhìn sang Tô Trà thì thấy cô lắc đầu.

"Không sao, cô cứ thoải mái đi." Tô Trà mỉm cười trả lời.

Quả thật không có gì phải để tâm cả, ban đầu có lẽ Tô Trà không có ý gì và tính sẽ dần kéo xa khoảng cách với Phó Hành Khanh, thế nhưng nhờ cuộc điện thoại đêm khuya hôm trước, Tô Trà thầm nhận ra bản thân không phải không để ý tới, vậy nên cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên đi.

Hơn nữa Phó Hành Khanh còn là anh trai Phó Kiều Kiều, không thể bắt cô ấy không được nói về anh trai với cô được chứ?

.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-343.html.]

Thấy Tô Trà lắc đầu, Phó Kiều Kiều thở phào nhẹ nhõm, cười hì hì nói tiếp: "Trà Trà, tôi biết cô tốt nhất, cực kỳ hào phóng luôn, ha ha ha, thật ra anh tôi tốt lắm, vẻ ngoài cũng đẹp trai, còn có giàu lòng nhân ái, tuy rằng anh ít nói nhưng biết dỗ dành người khác, quan trọng nhất là nấu ăn rất ngon."

Ừm, Tô Trà vô thức gật đầu.

Đối với chuyện bếp núc của Phó Hành Khanh thì không còn gì nghi ngờ nữa, Tô Trà từng ăn qua mấy bữa có quyền lên tiếng.

Tay nghề Phó Hành Khanh so với đại sư phụ còn lợi hại hơn.

Người ăn cơm, hồn ăn cơm, Tô Trà và Phó Kiều Kiều cùng nhau thảo luận xoay quanh chủ bếp núc của Phó Hành Khanh.

Hai người vừa nói vừa đi về phía trước, đến cửa sân nhỏ thì dừng lại.

Hôm nay, Phó Kiều Kiều hẹn Tô Trà đến xem nhà, cô ấy khoảng hai mươi tuổi rồi nên dự định dọn ra ngoài ở, gia đình đối với chuyện này cũng đồng ý, dù sao từ nhỏ Phó Kiều Kiều đã theo ý của ông cụ, khả năng tự lập không cần phải quan tâm.

Hơn nữa, chuyện nhà cửa cũng không cần bận tâm, khu nhà nhỏ này là của hồi môn của bà nội Phó Kiều Kiều lúc trước, bởi vì là của hồi môn nên không cho thuê, dù sao tiền trong nhà không thiếu, bà cụ sợ cho thuê sẽ làm hư nhà cửa.

Đúng lúc Phó Kiều Kiều muốn dọn ra ngoài ở, nhà trống này được dịp cho cô ấy.

Đối với nhà họ Phó không có chuyện con gái gả chồng như bát nước đổ đi, bà cụ cũng đã nói là nhà đó làm của hồi môn cho Phó Kiều Kiều sau này, con trai trẻ nhỏ trong nhà không ai được giành.

Thật ra Phó Kiều Kiều không nghĩ nhiều về chuyện của hồi môn gì đấy, dù sao cô ấy không có người yêu nên không cần phải lo xa đến vậy.

Phó Kiều Kiều mở cửa, đưa Tô Trà vào trong, cô ấy vừa đi vừa nói: "Cô xem nhà cửa thế nào, Trà Trà, lát nữa cô có muốn chuyển tới ở chung với tôi không? Hai ta là bạn bè, đã vậy nhà còn rất lớn, cho cô chọn phòng trước đấy."

"Đừng, thôi được rồi, chỗ ở của tôi rất tốt." Tô Trà cười từ chối.

Nơi ở của cô được sắp xếp rất tốt, hơn nữa lúc nào cô cũng bận rộn nên thời gian ở nhà không nhiều lắm.

Phó Kiều Kiều nghe Tô Trà từ chối cũng không để ý, không tim không phổi kéo cô dạo quanh nhà hai vòng, nhà ở rất lớn, có ba vách, một phòng khách và hai sân, trước nhà là một khoảng sân nhỏ, sau nhà cũng có khoảng sân nhỏ, ngôi nhà được thiết kế theo phong cách cổ điển, trông khá hoành tráng.

"Nhà cửa đã xem xong, lát nữa tôi sẽ gọi người đến dọn dẹp, trước khai giảng sẽ chuyển tới đây." Phó Kiều Kiều nói.

Xem xong nhà, Phó Kiều Kiều tiếp tục kéo Tô Trà ra ngoài ăn cơm.

Trương Huy lái xe ở phía trước, Phó Kiều Kiều và Tô Trà ngồi phía sau tám chuyện lát đi đâu ăn cơm, chỗ nào có món gì ngon.

Nghe hai cô gái trò chuyện chủ đề đi ăn gì, Trương Huy mới nhận ra Tô Trà như là một cô gái bình thường.

Nhớ tới câu nói đùa của lãnh đạo, Trương Huy nhịn không được run rẩy, giật b.ắ.n mình.

Dùng vẻ mặt vô tội nhất, làm việc tàn nhẫn nhất đều là Tô Trà.

Hai cô gái còn đang trò chuyện đằng sau thì đột nhiên xe dừng lại.

Khi xe dừng, Phó Kiều Kiều và Tô Trà cũng dừng nói chuyện cùng nhìn về phía trước.

Chỉ thấy có không ít người vây quanh, mơ hồ nghe thấy tiếng người nói "đụng trúng người", "chảy máu" các kiểu.

.

Loading...