Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 338

Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:03:29
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6AXRsZiZ2P

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không đúng, công nhân đã bắt gặp người muốn trộm heo rất nhiều lần nhưng khi phát hiện ra thì đối phương lập tức bỏ chạy.

Buổi tối hôm qua không biết kẻ trộm heo làm như thế nào, không một động tĩnh đã trộm heo đi mất.

Mất một con heo không bắt được người, chuyện này cũng cho qua.

Nhưng không, khi chạng vạng có người ở trong thôn cách vách tới.

Người ta đến đây bắt Vương Tú Mi phải g.i.ế.c và chôn toàn bộ heo trong trại nuôi heo, nói bên trong trại nuôi heo của Vương Tú Mi có heo bệnh, bên bọn họ có người ăn xong thì bị bệnh.

Lúc trước khi Vương Tú Mi mua đất đặt mua trại nuôi heo thì hai thôn đã tranh chấp bởi vì chuyện này, chẳng qua là Vương Tú Mi không coi trọng miếng đất ở thôn cách vách.

Nghe nói người đàn ông ăn phải heo bệnh còn đang nằm trên mặt đất rên rỉ “ối da, ây da".

Mà người đàn ông này cũng chính là kẻ trộm heo, sau khi trộm heo thì g.i.ế.c để làm thịt, kết quả buổi chiều ăn xong thì bắt đầu đau bụng, sau khi đau bụng thì bảo người trong thôn khiêng đến trại nuôi heo.

Vương Tú Mi nghe thấy đối phương nói chuyện này, cũng bị sự vô sỉ của đối phương làm cho tức đến phì cười.

Một kẻ trộm heo, g.i.ế.c heo, ăn thịt, khó chịu, còn dám đến đây đòi bồi thường, ăn không của người ta còn nói heo trong trại nuôi heo đều là heo bệnh?

Quả thật là buồn cười!

Vương Tú Mi còn cảm thấy là đối phương làm chuyện trái với lương tâm, đến cả ông trời cũng không nhịn nổi nữa rồi.

Heo trong trại nuôi heo của Vương Tú Mi đều được nuôi dưỡng chính quy, hoàn cảnh vệ sinh cũng được xử lý chuyên môn, còn nữa nếu heo không khoẻ còn được đút thuốc, thế thì heo của bà có thể có vấn đề gì chứ?

"Họ Vương, cô nói xem chuyện này phải xử lý thế nào, người đã đau thành thế này rồi, cô cần phải bồi thường bằng tiền, heo bên trong trại nuôi heo cũng không thể nuôi được nữa, tất cả đều là heo bệnh, cô nuôi lớn rồi bán đi không sợ hại nhiều người hơn ư?"

Người phụ nữ nói chuyện và người đàn ông nằm trên mặt đất rên to "ây da" là hai vợ chồng.

Hai vợ chồng đã thương lượng từ trước, trước tiên là tới đòi tiền rồi đến bệnh viện, làm như vậy là vì phòng ngừa họ Vương quỵt nợ.

"Oẹ!" Vương Tú Mi nôn một tiếng, bà nói thẳng: "Tôi nghe cô nói mới là lạ, heo của tôi tuyệt đối không có vấn đề, các người trộm heo của tôi còn dám tới bồi thường, tôi nói cho các người biết, tôi đã báo công an rồi, đồng chí công an sẽ tới đây nhanh thôi. Đồng chí công an tới sẽ bắt đám người trộm heo các người, trộm đồ người ta còn dám nói lý, tôi chưa từng gặp người nào không biết xấu hổ như vậy."

"Heo của tôi chắc chắn không có vấn đề, không chừng là do người đàn ông của cô làm chuyện trái với lương tâm, ông trời không thể nhìn được nữa, nếu không tại sao cô ăn thịt thì lại không đau, còn ông ta ăn thì lại đau?"

"Tôi nói cho cô biết, đừng nghĩ tôi dễ lừa, Vương Tú Mi tôi không phải kẻ ngu, nếu có chuyện gì thì đợi đồng chí công an tới rồi nói."

Vương Tú Mi xổ một tràng, nếu là mấy năm trước có lẽ còn có thể dọa được bà nhưng bây giờ Vương Tú Mi cũng không phải là người phụ nữ nông thôn không biết gì.

Có chuyện à, vậy thì để đồng chí công an xử lý, phải xử lý thế nào sẽ do pháp luật quốc gia định đoạt.

Nhìn thấy Vương Tú Mi nắm chắc như vậy, hai vợ chồng trộm heo đã có phần nóng nảy.

.

Công an tới còn có thể làm thế nào, không thèm quay đầu đã mang người đi rồi, ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.

Nghĩ vậy, người phụ nữ dứt khoát làm hoặc là không làm, nếu làm thì phải trực tiếp đánh Vương Tú Mi.

Vương Tú Mi là ai, lúc trước là bá chủ thôn Thanh Sơn, chiêu nào bà cũng dùng rồi, đánh nhau cũng không ngoại lệ.

Sau đó chờ người bên cạnh định thần lại, Vương Tú Mi đã cưỡi trên người người phụ nữ, vả bốp bốp bốp vào mặt người phụ nữ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-338.html.]

Người hai bên có chút ngẩn ngơ, lúc này bọn họ nên lao vào giúp, hay nên can ngăn?

Nhưng nhìn thấy khí thế của Vương Tú Mi, có chút không dám lên giúp đỡ, cũng không dám can ngăn.

"Thì sao nào, còn dám ra tay với bà, đúng là tự rước lấy nhục, xem hôm nay bà đây thu phục mày thế nào!"

"Á à, còn dám đánh trả lại, dám nhéo tao, xem tao có bóp c.h.ế.t mày không!"

"Ây da, g.i.ế.c người rồi, cứu mạng!"

"Không c.h.ế.t được, chỉ bóp một cái mà có thể g.i.ế.c người được, đừng buồn cười như vậy chứ?"

Sau đó, sau khi xuống xe, đám người Tô Trà lập tức nhìn thấy được dáng vẻ uy phong lẫm liệt của đồng chí Vương Tú Mi.

Có một chiếc xe tới, những người đó đương nhiên cũng thấy được.

Trong thôn bỗng có một chiếc xe hơi nhỏ lái tới, mọi người lập tức cảm thấy rất tò mò.

Người này là ai?

"Mẹ." Tô Trà nhìn đồng chí Vương Tú Mi vẫn còn "chiến đấu" ở cách đó không xa , dở khóc dở cười gọi một tiếng.

Nghe thấy từ này, người hai thôn đã hiểu rõ.

Khá lắm, cô gái nhỏ này thế mà là người trong nhà của Vương Tú Mi.

Chậc, có thể ngồi xe hơi, vậy có thể là người thường ư?

Tô Trà gọi như vậy, Vương Tú Mi cũng nghe thấy giọng nói của con gái, bà quay đầu nhìn lại, sau đó bà bình tĩnh trèo xuống người của người phụ nữ, bà phủi bụi đất dính trên quần áo và sửa cổ áo lại, lúc này mới đi qua chỗ con gái.

"Con gái à, con đến rồi à, vừa rồi mẹ suýt đã bị người ta bắt nạt , con nhìn này, một đám nhiều người như vậy còn cầm theo nông cụ, ai cũng muốn đánh mẹ." Vương Tú Mi lớn giọng nói rồi chỉ vào những người ở thôn cách vách đang cầm nông cụ.

Những người bị chỉ bày ra vẻ mặt ngơ ngác, sau đó bọn họ không hẹn mà cùng làm ra một động tác theo tính phản xạ, đó là giấu nông cụ trong tay đi.

Nói đùa à, nhân vật lớn như vậy, bọn họ không đắc tội nổi!

Hơn nữa, vừa rồi bọn họ cũng không làm gì cả.

Nghe thấy mẹ mách tội như vậy, khóe miệng Tô Trà cũng run rẩy.

Mẹ à, vừa rồi mẹ khiêm tốn không làm bậy, chỉ trèo lên người người ta đã là đỡ lắm rồi, Tô Trà tỏ vẻ bản thân tin lời mẹ nói.

"Mẹ, không phải con đã nói rồi à, có việc thì cứ tìm đồng chí công an để xử lý." Lỡ như nhiều người tới đánh như vậy, đồng chí Vương Tú Mi có thể chịu nổi sao?

Gặp chuyện thì không được kích động, gọi điện thoại kiếm đồng chí công an xử lý là được.

"Con gái, mẹ biết ai là trộm rồi, mẹ vừa gọi điện báo công an, chắc là đồng chí ấy sắp tới rồi." Vương Tú Mi lập tức cười ha ha đáp lại.

Những người vây quanh cũng muốn làm chứng cho Vương Tú Mi, bà thật sự báo công an, nếu không báo công an thì vừa rồi người phụ nữ kia cũng sẽ không vượt tường đánh nhau với Vương Tú Mi.

Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới, đồng chí công an đã tới rồi.

Khi đồng chí công an tới, thấy hai người nằm trên mặt đất, lại nghe quần chúng bên cạnh nói về tình huống, đồng chí công an cũng không biết nên nói thế nào.

.

Loading...