Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 328
Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:03:00
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5AewPLDZTt
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước lợi ích quốc gia và lợi ích cá nhân, bất cứ lúc nào Tô Trà cũng đều sẽ không do dự mà chọn cái phía trước.
Nói Tô Trà cứng nhắc hay gì đó cũng được, bởi sự giáo dục mà Tô Trà được tiếp nhận chính là nuôi dưỡng tấm lòng yêu nước ngay từ khi còn nhỏ.
Suy nghĩ của Tô Trà về lòng yêu nước khi còn nhỏ rất đơn thuần, khi đó cô vẫn còn trẻ con, tất cả những gì cô nghĩ chỉ là cố gắng học hành, mai sau khi lớn lên, tôi sẽ cống hiến cho đất nước.
Sau này, cô thực sự đã vào được viện nghiên cứu, nhưng chưa kịp cống hiến cho đất nước thì đã đến cái độ tuổi này rồi.
Thường nghe người xưa nói, chiến đấu trực diện rất khó khăn, cuộc sống quá gian khổ, chỉ có hai trong số những người lao động khỏe mạnh của thôn làng đi lính mới có thể trở về, hoặc không ai trong số họ có thể trở lại.
Tại sao họ không quay về?
Vì nghĩa lớn của dân tộc, vì đồng bào ở phía sau.
Trên chiến trường, từ trước đến nay họ không bao giờ lùi bước.
Nhờ vậy mới có thời đại ngày nay.
Tất cả những gì mà Tô Trà muốn làm và có thể làm là đóng góp một phần công sức của mình làm cho đất nước trở nên hùng mạnh hơn.
Triệu Linh Lung hỏi cô sẽ lựa chọn thế nào, nhưng thực ra, lựa chọn của Tô Trà luôn chỉ có một.
Không bao giờ phản bội!
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Tô Trà, trong lòng Triệu Linh Lung có chút hỗn loạn.
Đã có lúc cô ta cũng nghĩ đến việc cống hiến cho quê nhà.
Hoặc có thể lựa chọn của mỗi người không giống nhau, cô ta là Triệu Linh Lung chứ không phải Tô Trà.
“Tôi mệt rồi.” Đột nhiên Triệu Linh Lung lên tiếng.
Khi Tô Trà nghe được Triệu Linh Lung mở lời thì cô đã xoay người dứt khoát rời đi.
Ngay khi Tô Trà quay đi, đột nhiên Triệu Linh Lung yêu cầu được gặp lãnh đạo của đơn vị.
Không ai biết trong đầu Triệu Linh Lung đang nghĩ gì, cô ta đã giữ im lặng trong suốt quá trình thẩm vấn, nhưng sau khi gặp lại Tô Trà thì nói chuyện.
Có lẽ là sự phát giác của lương tâm, hoặc cũng có thể là điều gì khác...
Vấn đề này không ai sáng tỏ, cũng chẳng còn cơ hội tìm hiểu rõ ràng.
Bởi vì, sau khi Triệu Linh Lung khai báo, ngay đêm đó cô ta đã tự sát.
Đâm vào tường mà chết, người phụ nữ này quá tàn nhẫn với chính mình, khi được phát hiện thì m.á.u đã loang ra khắp sàn, đỏ rực trông vô cùng khiếp sợ...
Nghe tin Triệu Linh Lung tự sát, trong lòng Tô Trà có một nỗi buồn khó tả.
Thật ra đôi khi đời người vốn không thể có hai sự lựa chọn, chỉ cần một bước lầm lỡ, sẽ không thể quay đầu.
Sự việc kinh hoàng về Triệu Linh Lung đã qua đi nhưng mọi thứ vẫn chưa dừng lại ở đó, căn cứ vào thông tin mà Triệu Linh Lung khai báo thì sự việc vẫn đang được tiếp tục điều tra.
Theo lời kể của Triệu Linh Lung, nhiều thế lực đã biết danh tính của Tô trà, ý định của thế lực đứng đằng sau Triệu Linh Lung không phải là lôi kéo mà là diệt trừ.
Diệt trừ Tô trà để bảo vệ lợi ích ban đầu của bọn chúng, đồng thời kìm hãm sự phát triển kinh tế và sản xuất vũ khí của đất nước.
Giữa các quốc gia, nhìn đối thủ đang từng bước từng bước mạnh lên, phản xạ chính là đàn áp, khống chế và trà đạp.
Nhưng sau đó sự thay đổi của Triệu Linh Lung đã gây ra không ít ảnh hưởng đến các thế lực phía sau, một vài kẻ tai mắt được bọn chúng cài cắm đều đã bị lôi ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-328.html.]
Đây hẳn là nỗ lực nhiều năm trời của bọn chúng, chỉ vì một Triệu Linh Lung vô dụng mà bị bại lộ như thế, thực sự đã khiến chúng tức đến hộc m.á.u ra ngoài.
.
Chưa dừng lại ở đó, Cốc Ích hành động cũng rất nhanh, ông ta đã nộp đơn xin các vấn đề liên quan đến bản quyền sáng chế con chip.
Mặc dù các thế lực khắp nơi vô cùng ghen tị, nhưng họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Cốc Ích đứng ra nộp đơn rồi thuận lợi được thông qua.
Có câu, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.
Điều này cũng không hẳn, ít nhiều cũng sẽ có xung đột giữa vùng biên giới của các quốc gia mà vũ khí lại chính là thứ mấu chốt.
Chiến đấu không chỉ về mặt vũ khí mà phải biết rằng khi chiến tranh nổ ra, một nước nào đó kiếm được rất nhiều tiền chỉ dựa vào việc buôn bán chúng.
Một chiếc máy bay bao nhiêu tiền, máy bay chiến đấu bao nhiêu tiền?
Lại nói máy bay chiến đấu không người lái kỹ thuật mới bao nhiêu tiền?
Các thế lực khắp nơi tranh giành cướp giật để mua một chiếc máy bay không người lái, đương nhiên không dùng cho việc chiến đấu mà là dùng cho mục đích nghiên cứu, muốn tìm hiểu hết kỹ thuật bên trong.
Thế nhưng máy bay không người lái có thể bán sao?
Nhất định không được rồi, bảo vật quý giá này không thể đưa ra ngoài được, không phải đồ ngu thì không làm.
Bộ ngoại giao bên kia từ chối nên có người bắt đầu có chủ ý với Bành Trường Phong.
Vì thế Tô Trà nhận được cuộc điện thoại của Bành Trường Phong.
"Tô Trà, tôi nói cho em nghe, thông tin của em được bên tôi bảo mật nhưng không ai dám đảm bảo thân phận của em không bị bại lộ, người xưa có câu, không có bức tường nào trên đời này mà gió không lọt qua được. Dạo này em ra ngoài nhớ mang theo người, những thế lực kia như chó điên vậy, bắt được ai thuộc tổ dự án cũng muốn cắn một cái, tôi nghĩ chuyện em tham gia tổ dự án không giấu được đâu."
Lời Bành Trường Phong nói rất có lý, Tô Trà là người sống sờ sờ vào trong tổ dự án, nếu thật sự muốn điều tra kỹ thì ít nhiều gì cũng có thể tra ra một số dấu vết còn sót lại.
Bây giờ bọn họ cố gắng giữ bí mật về thân phận Tô Trà, chẳng may bị người khác điều tra ra thì cứ sống c.h.ế.t không nhận là được.
Người cứ việc điều tra đi, phủ nhận là việc của chúng tôi.
Đánh lừa dư luận bằng lời đã nói ra, tin hay không nằm ở bọn họ rồi.
Tô Trà nghe Bành Trường Phong liên tục dặn dò qua điện thoại, câu nào cũng đồng ý.
Dù sao bên cô đang rảnh rỗi, ngoại trừ hai cuộc họp cô phải tham gia ra thì cũng không có chuyện cần phải ra ngoài, dự án thông tin liên lạc bên viện Nghiên cứu Khoa học gần như tạm ổn, nghiên cứu phát minh ra điện thoại đã xong, chỉ còn chờ tháp viễn thông nữa thôi.
Phỏng chừng tầm vài tháng nữa, trạm cơ sở thông tin liên lạc ở thành phố Bắc Kinh có thể hoàn thành.
Thế hệ sau gọi thời đại này là "kẻ cuồng cơ sở hạ tầng" cũng không phải nói ngoa.
Sức lực của con người thật vĩ đại.
Khi những trạm cơ sở thông tin liên lạc được thành lập trên mỗi ngọn núi ở thành phố Bắc Kinh, rất dễ hấp dẫn sự chú ý của mọi người, tháp sắt cao lớn như vậy làm ai cũng thấy rất lợi hại.
Khi Bành Trường Phong nghe tin từ Tô Trà xong, ông ấy ngồi trong văn phòng sửng sốt chốc lát.
Xem ra cô học trò này của ông ấy không chịu ngồi yên một chỗ mà.
Giống với thầy của cô, sinh ra để liều mạng làm việc.
Thật ra không phải do cô thích liều mạng làm việc, công việc chỗ trạm cơ sở thông tin liên lạc sắp kết thúc nên Tô Trà không thể ngồi không.
.