Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 316

Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:02:36
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2Ve9ZZ4P78

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điều quan trọng là… lần trước sau khi Tô Trà đề nghị Cốc Ích điều tra Triệu Linh Lung thì cô ta đã bị điều đến một nhóm dự án khác.

Thử hỏi xem đột nhiên bị chuyển từ dự án trọng điểm sang dự án phụ không quan trọng, ai có thể im lặng chịu đi chứ?

Triệu Linh Lung đã tìm viện trưởng Cốc hỏi về vấn đề này, Cốc ích nói dự án phụ ấy cần Triệu Linh Lung hơn, những thành viên trong dự án ban đầu có thể tự xử lý dự án.

Lời giải thích qua loa lấy lệ như thế mà Triệu Linh Lung chấp nhận ngay.

Chính vì Triệu Linh Lung đã làm quá tốt và cư xử quá bình thường mới khiến cho Tô Trà càng thêm nghi ngờ.

Sự tức giận khi bị chuyển dự án, rồi cả sự chấp nhận sau đó, tất cả đều thoả đáng.

Tô Trà rất muốn khen Triệu Linh Lung một câu… quả là người co được giãn được!

“Đồng chí Tô chuẩn bị đi về sao?” Triệu Linh Lung nhìn Tô Trà, cười hỏi.

“Ừ.” Tô Trà chỉ đáp một chữ.

Thái độ của Tô Trà rõ rất lạnh lùng nhưng trên mặt vẫn mang theo ý cười, không lộ ra một chút nội tâm nào khiến người ta nhìn không ra đây là một thiếu nữ mười chín tuổi.

Tô Trà cau mày trong lòng, dù sao cô cũng đã sống hai đời, nếu người ta liếc mắt một cái đã nhìn ra tâm tư của cô vậy thì cô sống cũng quá lãng phí.

“Vậy tôi đến phòng thí nghiệm đây, đồng chí Tô đi thong thả nhé.” Triệu Linh Lung bình tĩnh nói, như thế cô ta không bị ảnh hưởng chút nào bởi thái độ của Tô Trà.

Tiếng bước chân một lần nữa vang lên, Tô Trà chậm rãi quay đầu lại, nhìn bóng lưng Triệu Linh Lung.

Triệu Linh Lung đang quay lưng về phía hai người Tô Trà, lại cảm nhận được một ánh mắt đang nhìn chằm chằm mình, không cần quay đầu cô ta cũng biết đó là ánh mắt của Tô Trà.

Cô ta vẫn thong thả đi về phía trước, mãi đến chỗ rẽ mới biến mất trong tầm mắt Tô Trà.

Thấy người đi rồi, Tô Trà khẽ cười một tiếng, trong mắt hiện lên tia vui sướng.

Trương Huy đứng bên cạnh nghe thấy tiếng cười của Tô Trà, nhỏ giọng hỏi: “Tô Trà, người này… có vấn đề gì sao?”

“Suỵt!” Tô Trà liếc nhìn về hướng Triệu Linh Lung vừa rời đi, sau đó nói: “Đi thôi, trở về nào.”

Nghe Tô Trà nói vậy, Trương Huy không hỏi lại chủ đề vừa rồi, nhìn Tô Trà đi trước rồi cũng cất bước theo sau.

Ngoài cửa sổ chỉ một màu tối đen, hôm nay ánh trăng cũng trốn tránh không hiện ra.

Trên hành lang vẫn văng vẳng tiếng bước chân dần đi xa.

Đến bãi đậu xe, Trương Huy đợi Tô Trà ngồi vào ghế phía sau rồi mới lên ngồi ở ghế lái đằng trước.

Động cơ xe được khởi động, xe từ từ lăn bánh,

Sau khi xe ra khỏi cổng viện nghiên cứu, Tô Trà dựa lưng vào ghế bắt đầu nghĩ lại mọi chuyện trong đầu.

Triệu Linh Lung…

Chậc, dù cô ta có trốn sâu đến đâu thì cũng sắp không nhịn được được nữa rồi,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-316.html.]

Nếu cô ta có thể nhịn, hôm nay Tô Trà sẽ không bắt gặp Triệu Linh Lung. Vốn dĩ nên như trước đây, bọn họ không có bất kỳ điểm gì chung mới đúng.

Không có cơ hội gặp mặt, mới không có cơ hội hoài nghi, không có cơ hội gặp mắt, cô ta mới có thể ẩn nấp sâu hơn.

Tiếc rằng Triệu Linh Lung nhịn không được nữa rồi.

Vậy nên Tô Trà cân nhắc xem mình cho nên cho đối phương một cơ hội không.

Để cô ta sốt ruột chút mới càng dễ lộ ra sơ hở, mới càng dễ… chó cùng rứt giậu!

Lúc Tô Trà về đến nhà đã là nửa đêm, Vương Tú Mi ở trong phòng nghe thấy tiếng động bên ngoài bèn vội vàng đứng dậy, khoác áo khoác lên người.

.

“Hơn nửa đêm rồi em đi đâu vậy?” Tô Thắng Dân trở mình, mơ mơ màng màng nhìn ra Vương Tú Mi, hỏi một câu.

“Hình như con gái về rồi, em đi ra ngoài xem thử.” Vương Tú Mi trả lời.

“Ồ, vậy thì đừng nói với con gái chuyện buổi tối chúng ta vừa nói.”

“Yên tâm đi, chuyện chúng ta nói có thể làm phiền con gái, anh ngủ phần anh đi, em đi ra ngoài xem con bé thử.” Vương Tú Mi ném lại một câu như vậy, rồi mở cửa đi ra ngoài.

Tô Thắng Dân và Vương Tú Mi vừa nói rằng không nói cho Tô Trà biết việc họ bắt đầu kinh doanh riêng gần đây.

Số tiền tiết kiệm trước đây của hai vợ chồng cộng với số tiền mà con gái cho cộng lại cũng lên tới khoảng ba mươi vạn, đây là một con số trên trời với những gia đình khác, nhưng vẫn không đủ để Tô Thắng Dân xây dựng một đội vận chuyển.

Đầu tiên, thuê tài xế tốn tiền, mua xe cũng tốn tiền, cái nào cũng đắt, Tô Thắng Dân thậm chí còn không nghĩ đến việc sử dụng xe mới, số tiền đó thật sự không đủ, chỉ tiếc không thể lấy ra một xu để tiêu.

Trong khoảng thời gian này, Tô Thắng Dân chạy đôn chạy đáo khắp nơi để tìm người, tìm quan hệ, xe thì không sao, nhưng thiếu tiền là một vấn đề lớn.

Có điều, Tô Thắng Dân có đầu óc linh hoạt, khi ra ngoài xã giao với người ta, nghe thấy mọi người nói về các khoản vay trợ cấp, nói trắng ra chính là dùng tài sản hiện có của mình làm tài sản thế chấp để vay tiền nhà nước.

Sau đó hoàn lại tiền gốc và một chút tiền lãi, đây là chính sách của quốc gia để khuyến khích mọi người tự kinh doanh riêng.

Tuy nhiên, hầu hết mọi người đều không dám vay tiền ngân hàng, trả được thì không sao, không trả được thì lãi mẹ chồng lãi con.

Hơn nữa, việc vay tiền này cũng không phải nói vay là vay được liền, đầu tiên người vay phải đám ứng một số yêu cầu, thứ nhất phải là công dân của quốc gia mình.

Tiếp theo, thứ hai, người vay phải đủ mười tám tuổi và không thể vượt quá bốn lăm tuổi, như vậy là để đảm bảo người ta có đầy đủ năng lực trả nợ nhất định, và thứ ba là phải có một số tài sản làm tài sản thế chấp.

Sau đó là mục đích vay vốn của người đi vay, nếu muốn bắt đầu kinh doanh hoặc đầu tư, phải xem xét dự án này có khả thi hay không, có đem lại lợi ích cho sự phát triển kinh tế và xã hội hay không.

Hơn nữa, người vay phải có người đứng ra bảo lãnh, nếu không có người bảo lãnh thì không thể tự ý đi vay tiền.

Tô Thắng Dân đã hỏi rõ tình huống của bản thân, ông phù hợp với tất cả các điều kiện, vấn đề ở chỗ để tiến hành việc cho vay này, người đi vay phải có hộ khẩu ở địa phương, nếu không có hộ khẩu địa phương, phải quay lại Văn phòng Hộ tịch để hoàn tất thủ tục đăng kí vay.

Tô Thắng Dân và Vương Tú Mi cũng đã bàn bạc chuyện này rồi, bọn họ vẫn còn một ngôi nhà ở thành phố C, ông cũng có giữ cổ phần công ty của đội vận chuyển, nếu dùng những thứ này để vay tiền thì chắc là không sao.

Hai vợ chồng sẽ không nói với Tô Trà chuyện vay tiền này, dù gì Tô Trà cũng là con gái, bọn họ mới là người lớn trong nhà, không thể chuyện gì cũng làm phiền con gái được, người lớn mà như vậy thì cũng quá xấu hổ rồi.

Hơn nữa, con gái đã đưa tiền rồi, bọn họ làm bố mẹ như nào lại còn không biết xấu hổ ngửa tay xin thêm, bọn họ không cần mặt mũi hay sao?

.

Loading...