Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 306

Cập nhật lúc: 2025-04-02 23:24:17
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6AXRsZiZ2P

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ha ha ha, không thể chắc được." Lương Tố cũng mỉm cười hớn hở đáp lại.

Tô Trà tỏ vẻ: Thím ấy làm cơm cho cô ba lần, nhất định là người tốt.

Trong lòng thầm chúc phúc cho thím ấy.

Muốn sao được vậy, tình yêu thuận lợi, sự nghiệp thành công.

Nói trắng ra là muốn gì có đó!

Trong lễ hội mùa xuân, ga xe lửa người đến người đi...

Tô Thắng Dân lôi kéo Tô Bảo chen lấn trong đám người, ngẩng đầu nhìn về phía ga tàu bên kia, bên cạnh bọn họ đâu đâu cũng đông nghịt người đến đón, ai cũng trông mòn mỏi con mắt.

Cuối cùng một đoàn người xuất hiện, Tô Thắng Dân tập trung nhìn qua thì đầu tiên nhìn thấy Trầm Nghiễm đi phía trước, sau đó là Lương Tố và Tô Trà đi theo phía sau, đi sau cùng chính là Thẩm Kỳ Quang và Trương Huy, mấy người đàn ông đều mang theo không ít hành lý, đoàn người đang tiến ra bên ngoài.

“Trà Trà, Trầm Nghiễm, bên này bên này!” Tô Thắng Dân ra sức vẫy tay ra hiệu cho bọn họ nhìn sang bên này, đồng thời chen lên phía trước, mà mấy người Tô Trà cũng nhìn thấy Tô Thắng Dân, bọn họ vội vàng đi về phía ông.

Tô Thắng Dân đi lên vài bước đưa tay muốn cầm giúp hành lý thì Trầm Nghiễm tránh đi, cười nói: “Chú không cần giúp cháu, chỗ này cũng không có bao nhiều đồ, cháu có thể cầm được.”

“Đúng đúng đúng, chỗ tôi cũng không cần hỗ trợ, đều là đồ của mình, Thắng Dân nếu không ông giúp Trương Huy cầm chút đồ đi, tất cả đều là quà tết đặc sản địa phương Tô Trà nhà ông mang về cho mọi người đấy.” Thẩm Kỳ Quang cũng vội vàng nói theo một câu.

Tô Thắng Dân nghe hai cha con họ Thẩm nói xong, cũng không khách khí, sau đó ông duỗi tay cầm lấy một số đồ từ trong tay của Trương Huy.

“Mấy ngày trước gọi điện thoại thì biết được mọi người đi cùng với Trà Trà về đây, lần này đi qua Bắc Kinh thế nào? Người trong nhà khỏe cả chứ?” Tô Thắng Dân vừa đi vừa nói chuyện với Thẩm Kỳ Quang ở bên cạnh, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ.

Tô Bảo bên cạnh đã sớm chạy đến đi bên cạnh Tô Trà, cậu nhắm mắt theo đuôi chị gái mình.

Tô Trà nhìn cái đuôi nhỏ bên cạnh đã cao lên không ít, cô cười duỗi tay xoa đầu Tô Bảo.

Đoàn người đi ra đến bên ngoài, nhà họ Trầm đã có người lái xe tới đón, Tô Thắng Dân thì đạp xe đạp đến đây, hai chiếc xe đạp, lúc đi là ông một chiếc, Tô Bảo một chiếc. Bây giờ đi về là vừa vặn, ông chở con gái còn Trương Huy chở Tô Bảo vừa khéo luôn.

“Vậy chúng tôi đi đây, có thời gian đến nhà ăn cơm!” Tô Thắng Dân ngồi trên xe đạp vẫy tay với người nhà họ Trầm, Tô Trà ngồi ở yên sau xe đạp cũng vẫy tay theo ông.

Xe đạp bắt đầu lăn bánh về phía trước, Tô Thắng Dân vừa đạp gió đạp xe vừa nói chuyện với Tô Trà, ông hỏi thăm tình hình gần đây của Tô Trà, cô có ăn được ngủ được không, công việc có mệt mỏi quá không, sau đó chủ đề dần dần chuyển sang bảo cô trở về nhà phải nghỉ ngơi cho thật tốt.

Vương Tú Mi ở nhà đã chuẩn bị rất nhiều món mà cô thích ăn, lát nữa về đến nhà thì được ăn ngon rồi.

Chỉ có thể nói về nhà quả nhiên là thoải mái tự do, chỉ trong chớp mắt đã về nhà được hai ngày, Tô Trà ngoài lúc ăn ra thì chính là ở nhà đọc sách, cũng không ra ngoài, cô cảm thấy bản thân đã béo lên rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-306.html.]

Nhà họ Tô bây giờ đã thay đổi không ít, trong phòng khách để nhiều quạt điện tivi, sô pha đã đổi sang loại mới, nghe nói lợi nhuận đến từ đội vận chuyển của Tô Thắng Dân gần đây cũng không tồi.

Càng không nói đến trang trại lợn của Vương Tú Mi, trước đó trang trại đã đẩy đi được một lô lợn to béo, Vương Tú Mi vào sổ sách không ít tiền, năm nay cả nhà có thể đón năm mới tốt đẹp.

.

Tuy nhiên ở phía bên kia, Bắc Kinh bắt đầu không yên ổn.

Viện nghiên cứu, sáng sớm tinh mơ Cốc Ích đã nhận được điện thoại, nói là có tin tức từ tay trong, tầm ngắm của một số thế lực đang nghiêng về thành phố C, hơn nữa không chỉ là thế lực của một bên.

Thậm chí không chỉ là thành phố C, mấy địa phương khác cũng có hành động, có vẻ là sắp đến cuối năm, thế lực nào đó đã bắt đầu sục sôi lên rồi.

Lúc nhận được điện thoại này, trong lòng Cốc Ít giật thót, điều đầu tiên ông ta nghi ngờ là có phải thông tin về thân phận của Tô Trà bị tiết lộ hay không, nếu không làm sao một số thế lực ngầm có thể nghiêng về thành phố C.

Cho dù các thế lực của nơi khác cũng đẩy mạnh hành động nhưng giác quan thứ sáu của Cốc Ích nói cho ông ta biết chuyện này có liên quan đến Tô Trà.

Lãnh đạo cấp trên gọi điện thoại đến cũng có suy đoán tương tự, trong điện thoại cũng hỏi thăm tình hình của Tô Trà, biết được bên cạnh Tô Trà cũng có đủ người bảo vệ, lãnh đạo mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, bất quá Tô Trà một ngày chưa trở lại, ông ta không cách nào hoàn toàn thả lỏng.

Thành phố C cách Bắc Kinh khoảng cách cũng không ngắn, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, bọn họ cũng không thể đối phó ngay lập tức.

Cho nên, dựa theo ý tứ của cấp trên, đó chính là nhanh chóng thông báo cho đơn vị ở thành phố C, phải luôn chú ý đến động tĩnh của thành phố C, đặc biệt là nhân viên từ bên ngoài đến yêu cầu tiến hành kiểm tra, một khi phát hiện bất thường, phải báo cáo và có biện pháp xử lý thích hợp.

Cốc Ích vô cùng tán thành ý kiến của lãnh đạo, sau khi kết thúc cuộc điện thoại, Cốc Ích đi tìm Chương Hạc Chi để thương lượng chuyện này.

Chương Hạc Chi tính tình tương đối trầm ổn, sau khi nghe xong chuyện này lập tức phân tích tình huống cho Cốc Ích.

“Viện trưởng Cốc, ông đừng nóng vội, đây không phải là mới nhận được thông tin sao, theo thông tin mà ông vừa nói, đối phương rất có thể đang suy tính ở phương diện nào đó, chắc là cũng chưa xác định được thân phận của Tô Trà có thể họ mới chỉ đang dò xét, chúng ta nên giữ bình tĩnh không thể rối loạn trận tuyến khiến cho đối phương thông qua phản ứng của chúng ta mà suy đoán được ra bất kỳ thông tin về Tô Trà.”

“Đúng đúng đúng, ông nói có lý nhưng mà trong lòng tôi không thể yên tâm được, ông nói xem sắp Tết rồi, những người đó còn làm ầm ĩ cái gì, hơn nữa đối phương làm sao lại suy đoán ra được thông tin của Tô Trà, lại có thể xếp Tô Trà vào danh sách trong phạm vi điều tra của bọn họ? Gần đây Tô Trà căn bản không đến viện nghiên cứu khoa học, đều có thể suy đoán ra, đây là mũi chó à! Nghe được đánh tiếng thì đi đến thành phố C.”

“Ha ha ha.” Chương Hạc Chi nghe thấy Cốc Ích miêu tả, ông ta nhịn không được cười ra tiếng, đồng ý nói: “Đoán chừng đúng là như vậy, chuyện này ông đã báo cho Tô Trà biết chưa?”

“Vậy tôi nhất định phải thông báo rồi, chuyện lớn như vậy, tôi không thể nào không nhắc nhở Tô Trà tự bảo vệ bản thân thật tốt? Mấy người bên cạnh Tô Trà tôi cũng không bỏ sót một ai, tất cả đều thông báo đúng lúc.”

“Vậy là tốt rồi, chúng ta ở cách khá xa, chờ tin tức đi.”

Hai người thảo luận xong việc, Cốc Ích rời khỏi văn phòng của Chương Hạc Chi, trên đường trở về gặp giáo sư Vương và Triệu Linh lung.

Hai bên nói qua vài câu, giáo sư Vương còn khen Triệu Linh Lung vài câu, Triệu Linh Lung ở bên cạnh hơi mỉm cười xấu hổ.

.

Loading...