Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 283
Cập nhật lúc: 2025-04-02 23:22:38
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2Ve9ZZ4P78
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tiểu Minh, nhà cậu có ti vi màu à?”
“Chị tớ gửi về, chị tớ tốt với tớ lắm, nhất định là vì thương tớ nên mới gửi về.”
“Cậu không biết đâu trong nhà chị tớ tốt với tớ nhất, sau này chị ấy già rồi tớ sẽ nuôi chị ấy.”
“Ha ha ha, chị tớ tốt thế đấy hâm mộ không.”
“Cậu bị ngốc à, cha mẹ cậu giờ chỉ có thể sinh cho cậu em trai em gái thôi, làm sao mà sinh chị gái được!”
“Ti vi màu nhà tớ là hiệu “Yêu nước” đấy, nhìn xịn lắm nhé, đợi khi nào lắp xong tớ sẽ cho cậu sang nhà tớ xem ti vi!”
“Tiểu Thạch Đầu, cậu không được đi, lần trước cậu nói xấu tớ, không cho cậu sang nhà tớ xem ti vi!”
Tô Bảo khoe khoang cả một buổi sáng mới hớn hở về nhà, Vương Tú Mi ở trong bếp nấu cơm trưa, Tô Bảo lấy cái ghế đẩu nhỏ ngồi trong sân trông cái ti vi màu, nhỡ đâu có ai đến trộm mất, nó phải ngồi trông mới được
Đến giờ cơm trưa, Vương Tú Mi và Tô Bảo cùng ngồi trong sân cầm ăn.
Đi từ thị trấn lên thành phố cũng phải mất hơn một giờ, Tô Thắng Dân cả đi cả về mất bốn năm tiếng đồng hồ.
Ba giờ chiều, Tô Thắng Dân cuối cùng cũng gọi được người về.
Tô Thắng Dân không hề lười biếng, người này rất khó thuê về, người này cứ khăng khăng rằng ông không mua ti vi màu trong trung tâm thương mại, Tô Thắng Dân nhất định muốn chọc ông ta, nên không chịu theo ông về.
Sau đó Tô Thắng Dân phải nói hết nước hết cái mãi mới khiến người ta tin nhà ông thật sự có ti vi màu, hơn nữa phải đưa tiền trước người ta mới chịu đến.
Vừa vào cửa, người thợ đến lắp ti vi nhìn thấy chiếc ti vi màu to trong sân cũng sững sờ một lúc, kinh ngạc nhìn gia đình này.
Ông ta còn tưởng Tô Thắng Dân đùa, dù sao thì trong thành phố chỉ có mỗi bách hóa của ông ta có bán ti vi màu, mà không phải hôm nào cũng có người đến mua.
Người đàn ông đã nhận tiền rồi nên không nói hai lời liền bắt tay vào việc, bận rộn kéo dây, mất gần một giờ đồng hồ mới lắp xong, lắp xong rồi mở thử thấy không có vấn đề gì rồi mới rời đi.
Người đàn ông lắp xong thì rời đi, trong nhà chỉ còn lại ba người nhà họ Tô, ba người nhìn những thước phim màu trên ti vi, thấy vô cùng lạ lẫm.
Cái này tốt hơn xem ti vi đen trắng nhiều, hình ảnh trông cũng sắc nét hơn, âm thanh cũng to hơn, còn không tự nhiên bị mất tín hiệu phải chỉnh đi chỉnh lại.
Thích thú với cái ti vi mới xong, Vương Tú Mi đứng dậy gọi điện cho con gái, nhưng không có ai bắt máy, Vương Tú Mi suy nghĩ chắc là con gái không ở nhà, đang đi làm rồi.
Lúc ăn cơm tối, Tô Thắng Dân và Vương Tú Mi còn nhắc đến chuyện này, rõ ràng con gái đã đưa hết tiền cho họ rồi, sao vẫn còn tiền mua ti vi màu?
Họ cũng không biết tại sao, điện thoại gọi thì không có ai bắt máy, có hỏi cũng không có ai trả lời.
Không hiểu sao Tô Thắng Dân cảm thấy từ khi bọn họ quyết định đối tốt với con gái, con gái lại trở nên không khiến họ phải bận tâm phiền lòng chút nào.
Lúc đầu ông muốn mua nhà cho con gái trong thành phố, kết quả là con gái thi đỗ đại học trên Bắc Kinh, căn nhà mua trong thành phố cũng không dùng đến.
Sau đó ông chuẩn bị mua nhà cho con gái trên Bắc Kinh, kết quả là con gái lại được cấp nhà, còn có cả xe, ông muốn con gái cuộc sống tốt, con gái lại đưa tiền tiết kiệm cho ông, ông định cố gắng kiếm tiền để sau này trả cho con gái, cuối cùng con gái lại gửi ti vi về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-283.html.]
Ông có cảm giác chỉ cần nằm nhà dựa vào con gái là cái gì cũng có.
Cái này gọi là gì nhỉ, dùng năm chữ để miêu tả đó chính là ngồi mát ăn bát vàng.
Bắc Kinh.
Tô Trà không biết tình hình ở quê, cô vừa ở ngoài về, ti vi là Trầm Trang cho cô, nói đây là phúc lợi của cổ đông, cô cả ngày từ sáng đến tối làm gì có thời gian ở nhà xem ti vi, nên mới dứt khoát gửi phần phúc lợi của cổ đông này về hiếu kính cha mẹ.
Ti vi hiệu “Yêu nước” này vừa ra mắt đã cạnh tranh thị trường với những thương hiệu khác, những thương hiệu đầu tiên chịu ảnh hưởng đó chính là các hãng ti vi nhập khẩu nước ngoài, sau đó bất kể là ti vi đen trắng hay ti vi màu đều không cạnh tranh được với hiệu “Yêu nước”.
Người dân đều rất yêu nước, chỉ cần nhìn vào cách họ mua ti vi thôi là có thể thấy được điều này.
Nói theo cách của người tiêu dùng thì là người Trung phải dùng hàng Trung, hơn nữa, thương hiệu quốc nội của chúng ta còn tốt hơn loại nhập khẩu từ nước ngoài, chúng ta sao phải đi cống tiền cho người nước ngoài chứ, làm giàu cho nước mình chẳng tốt hơn sao?
Mà mấy thương hiệu nước ngoài cũng đã hơi nóng mắt, họ vốn muốn kiếm được một khoản lớn, cuối cùng lại phải chịu lỗ phí vận chuyển,
Không biết các bên khác nghe được thông tin chip ti vi “Yêu nước” là do họ tự nghiên cứu chế tạo ra ở đâu.
Chuyện kiếm tiền tạm gác lại trước đã, phải biết cân nhắc nặng nhẹ, nếu chỉ là chuyện tiền nong còn tính được, nhưng vấn đề hiện tại là họ làm thế nào mà làm được con chip?
Trừ phi là ăn cắp công nghệ của bọn họ?
Đây là thứ duy nhất mà họ có thể nghĩ ra.
Công nghệ tạo ra con chip đánh dấu sự phát triển của cả một quốc gia, công nghệ chip phát triển có nghĩa là đất nước mà họ coi thường đang bắt đầu phát triển, thậm chí nền kinh tế cũng phát triển với tốc độ chóng mặt.
Đầu tiên là công nghệ chế tạo máy bay không người lái, sau đó là công nghệ chip, sau đó sẽ còn là gì nữa?
Đến một ngày nào đó khi họ mở mắt ra lại nghe đất nước này đã phát minh ra gì đó, sau đó từng bước vượt qua các nước phát triển như bọn họ?
Vừa nghĩ đến đây, các bên này đã không ngồi yên được nữa.
Nhất định phải tạo áp lực, dù với bất kỳ lý do nào cũng không thể để nó tiếp tục phát triển, nếu không bên chịu thiệt chính là đất nước bọn họ.
Bước đầu tiên để gây áp lực, đó chính là Bộ Ngoại giao nhận được một bức thư khiếu nại từ một nước khác.
Mỗi câu trong bức thư đều chỉ trích họ là kẻ trộm, tố cáo họ đã ăn trộm công nghệ của đối phương, yêu cầu họ phải xin lỗi đối phương và lập tức dừng việc nghiên cứu và phát triển, vô số lời lên án không căn cứ như đây là hành vi ăn cắp đáng xấu hổ, đáng bị lên án.
Bộ Ngoại giao nhìn thấy bức thư thì chỉ thấy nực cười, đúng là một trò đùa lố bịch.
Ôi thế giới rộng lớn như vậy chỉ có quốc gia của các người mới có công nghệ này, còn không cho người khác nghiên cứu phát triển công nghệ con chip à?
Đúng là buồn cười, bọn họ ăn ngay nói thật, sao phải sợ mấy câu chỉ trích lố bịch của mấy người chứ.
Hơn nữa, mấy người nói ăn cắp là ăn cắp à? Vậy bao nhiêu di tích cổ vật của họ bị lưu lạc đến quốc gia của mấy người thì sao, sao mấy người không trả lại, những di tích cổ vật này sao lại bị lưu lạc mấy người chẳng nhẽ còn không rõ sao?
Chỉ cho quan đốt nhà lửa, không cho dân thắp đèn à, đừng có chơi chiêu này với bọn họ!
Hơn nữa bọn họ cũng không ăn cắp công nghệ.