Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 273

Cập nhật lúc: 2025-04-02 23:21:23
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6AXRsZiZ2P

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi nghe Tô Trà giải thích xong, Bành Trường Phong cũng có phần tin tưởng.

"Được, Khu Minh, cậu đi thông báo cho mọi người biết chúng ta sẽ mở một cuộc họp, để mọi người thảo luận lại vấn đề." Nếu không có vấn đề, thì cứ làm theo bản thiết kế mới.

Không nói đến việc thành công không, nhưng Bành Trường Phong cho rằng xác suất thành công còn cao hơn cả xác suất thất bại.

Sau khi Khu Minh nghe Bành Trường Phong nói, cậu ta chạy đi gọi mọi người mở họp ngay lập tức.

Sau mười phút, tất cả mọi người đều đã đến phòng họp.

Thời gian gần đây mọi người làm việc mệt như một con chó, cũng không có thời gian để trau chuốt bản thân, lúc này trong phòng họp ngoài Tô Trà có chút tinh thần, những người khác không có quầng thâm mắt thì quần áo cũng nhăn nhúm, còn có người tăng ca suốt đêm không ngủ đang ngáp một cái thật lớn.

Nhìn tất cả mọi người đã ngồi xuống, Bành Trường Phong mới lấy bản thiết kế của Tô Trà ra, sau đó bắt đầu thảo luận.

Nhìn thấy hai bản thiết kế có sự khác nhau rõ ràng, trong đầu những người có thể tham gia hạng mục này đều phải rất thông minh cho nên vừa nhìn là đã biết chỗ khác nhau của hai bản thiết kế này.

Thì ra vấn đề của bản thiết kế là nằm ở đây, bây giờ bản thiết kế mới càng hợp lý, thì đương nhiên phải dùng bản thiết kế mới rồi, đây là điều không cần nghĩ cũng biết.

Đặc biệt là sau khi mọi người biết bản thiết kế mới là do Tô Trà nghĩ ra, lập tức ồn ào khen ngợi Tô Trà.

"Tô Trà, cô giỏi quá, quả thật là đầu óc của người trẻ tuổi rất thông minh."

"Đúng vậy, vừa nghỉ phép xong là đã giải quyết được vấn đề trước mắt của chúng ta, lần sau nếu không có việc thì cứ cho phép cô ấy nghỉ ngơi ở nhà, sau đó chúng ta chỉ cần chờ tin tức tốt từ cô ấy."

"Ha ha ha, cậu đúng là tưởng bở, bóc lột sức người trẻ tuổi như vậy à, lương tâm của cậu ở đâu thế?" Một người khác trêu chọc.

Tô Trà nghe thấy mọi người cậu một câu tôi một câu khen ngợi và trêu chọc cô, Tô Trà cảm thấy có chút ngại ngùng.

Bành Trường Phong thấy mọi người không có ý kiến, lập tức ông ấy gõ bàn ý bảo mọi người im lặng.

Mọi người nhanh chóng dừng cuộc trò chuyện, khôi phục vẻ nghiêm túc.

"Nếu đã quyết định như vậy, thì hai giờ chiều nay chúng ta sẽ bắt đầu thực hiện."

Bành Trường Phong vừa nói dứt câu, nháy mắt mọi người đã cảm thấy không hiểu.

Thậm chí còn có người nâng cổ tay lên để xem đồng hồ.

Bây giờ chỉ mới mười giờ sáng, tại sao ông Bành lại bắt bọn họ chờ đến hai giờ chiều mới bắt đầu làm việc?

Phải biết rằng chỉ nhìn bản thiết kế mới thôi là cả đám bọn họ đã gấp gáp không chờ nổi mà chuẩn bị xoa tay hăm hở bắt đầu làm việc.

Nhìn thấy sự nghi ngờ của bọn họ, Bành Trường Phong xụ mặt nghiêm túc nói: "Cả đám mấy người tự về soi gương lại xem bộ dạng chính mình trông thế nào, ngày thường khi cả đám ra ngoài tham gia hội nghị đều phong độ nhẹ nhàng, bây giờ cả đám mấy người y như mấy kẻ đầu đường xó chợ, hai giờ chiều nay mới bắt đầu làm, bây giờ cả đám các người cứ trở về từ từ nghỉ ngơi."

"Ông Bành, tôi không cần nghỉ ngơi, tinh thần của tôi vẫn còn rất tỉnh táo."

"Tôi cũng vậy, tôi cũng vậy."

"Tôi ngủ không được, chỉ muốn làm việc thôi."

Cả đám trông mong nhìn Bành Trường Phong, nhưng Bành Trường Phong lại có ý chí sắt đá, ông ấy mở miệng nói: "Tất cả về nghỉ ngơi, nếu ai dám lén lút làm việc, thì chiều nay không được phép bước vào phòng thí nghiệm."

Hả, chiều nay không được phép bước vào phòng thí nghiệm?

Như vậy sao được chứ, không cho bọn họ làm việc không phải là đang muốn g.i.ế.c bọn họ à?

Cả đám người ngoan ngoãn trở về nghỉ ngơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-273.html.]

Chỉ có một người không về, không đúng, là hai người không chịu về.

Bành Trường Phong cảm thấy ngạc nhiên khi vừa mở cửa phòng thí nghiệm đã nhìn thấy Tô Trà ở bên trong.

Đồng thời, Tô Trà ở trong phòng thí nghiệm nhìn thấy ông Bành thì cũng cảm thấy ngạc nhiên.

"Thầy ơi, hôm qua em đã nghỉ ngơi rồi." Tô Trà nói với vẻ mặt vô tội.

Cho nên ngày hôm nay cô không cần nghỉ ngơi.

"Khụ khụ, tôi chỉ đến đây xem ai không nghe lời mà vẫn cố chấp tiếp tục làm việc thôi." ông Bành nói xong thì bước vào, thuận tay đóng cửa.

Tô Trà nhìn thầy, không biết tại sao trong lòng lại không tin cái cớ này của thầy?

Sau khi Tô Trà nhìn thấy thầy bắt đầu làm việc, Tô Trà đã xác định, căn bản là thầy đến đây không phải là kiểm tra xem có ai nghe lời không, ông ấy đến là để làm việc.

Trong phòng thí nghiệm, hai người đều bận rộn làm công việc của mình.

Hai giờ chiều...

Khi những người khác trong tổ dự án đến và mở cửa ra thì đã thấy Tô Trà và lão Bàn trong phòng thí nghiệm.

Nhìn thấy ánh mắt của mọi người, Tô Trà quay đầu nhìn lại với vẻ mặt vô tội, cô mở miệng giải thích: "Tôi chỉ mới tới vài phút thôi."

Những người khác: Tin cô cái rắm!

Phiền cô nhìn xem lúc đang nói dối thì cô đang làm gì, lượng công việc này của cô có thể làm trong vài phút à?

Khi mọi người dùng ánh mắt chỉ trích việc Tô Trà lén lút tăng ca, Bành Trường Phong ở bên cạnh cũng mở miệng nói chuyện với vẻ mặt vô tội: "Tôi cũng chỉ vừa tới thôi, tôi đến muộn hơn Tô Trà một chút."

Nhìn thầy cũng dùng "Vẻ mặt vô tội", Tô Trà cảm thấy không phục, thầy à thầy đúng là không biết nói dối, quả thật ngài đến chậm hơn cô một chút.

Được rồi, mọi người đã không còn cách nào với hai người, bọn họ không dám chỉ trích ông Bành, nhưng cũng ngại chỉ trích một cô gái nhỏ như Tô Trà.

Thôi thôi, ai bảo bọn họ ngây thơ làm gì, lại bị hai thầy trò này lừa gạt.

Sau đó mọi người bắt đầu làm việc của từng người, bận rộn cả buổi cũng đã tới mười giờ tối.

Tô Trà bận đến rạng sáng như vậy cũng là chuyện bình thường, nhưng hôm nay không giống như vậy, Trương Huy đến nhắc nhở Tô Trà, trong nhà cô vẫn còn có người.

Nhờ Trương Huy nhắc nhở Tô Trà mới nhớ ra, đúng rồi, cha mẹ của cô và cả Tô Bảo vẫn còn ở nhà.

Ây da, không thể để mẹ biết chuyện cô tăng ca cả đêm, cho nên khó được thấy một ngày Tô Trà tan làm đúng giờ như hôm nay.

Những người trong tổ dự án nhìn thấy Tô Trà tan làm đúng giờ còn cảm thấy ngạc nhiên.

Hôm nay mặt trời mọc đằng Tây à, Tô Trà liều mạng làm việc hơn bọn họ thế mà lại tan làm đúng giờ?

Nhận thấy tầm mắt của mọi người, Tô Trà vừa dọn dẹp đồ đạc của mình vừa mỉm cười giải thích: "Ngại quá, cha mẹ của tôi đến thành phố Bắc Kinh, vì để cha mẹ tôi không lo lắng, nên tôi phải về nhà sớm."

"Ha ha ha, Tô Trà thấy cô ngày thường còn không sợ ông Bành, thế mà lại biết sợ cha mẹ của mình à?" Có người mở miệng trêu chọc.

"Không phải sợ." Mà là vì để mọi người trong nhà không phải lo lắng.

Vài phút sau, Tô Trà đã rời khỏi phòng thí nghiệm.

Ngồi xe mất một tiếng, Tô Trà canh thời gian để nhắm mắt ngủ một chút.

Khi về đến nhà đã gần mười một giờ rưỡi.

Loading...