Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 266

Cập nhật lúc: 2025-04-02 13:31:32
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KjPjkLZs8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

nhuận này thì lợi nhuận được thể hiện trên sổ sách sẽ là một con số kinh người.

“Anh yên tâm, tiến triển rất thuận lợi, dựa theo trước tiến độ trước mắt này sẽ không kéo dài nhiều thời gian đâu.” Tô Trà không nói hết cả câu, rốt cuộc thì làm nghiên cứu khoa học cũng không phải là chuyện viết vài chữ, vẽ vài nét đơn giản.

Ngoại trừ khâu thiết kế vừa bắt đầu thì giai đoạn sau nghiên cứu mới là chủ yếu, nếu nghiên cứu không thuận lợi, thiết kế cũng yêu cầu phải sửa chữa theo, Tô Trà không thể đảm bảo rằng thiết kế của mình sẽ thành công một lần nữa.

Trầm Trang nghe Tô Trà nói thì cười, mở miệng nói: “Anh tin ở em.”

“Đừng, em cũng không chắc tự tin được như vậy.” Tô Trà cười trả lời.

“Đúng rồi gần đây trời nóng, nhà máy chỗ anh có nhận một đơn đặt hàng quạt điện, lát nữa cho em hai cái, em lấy dùng thử rồi cho anh ý kiến.”

“Anh cũng đừng quá coi trọng em thế, em có thể góp ý gì chứ, song vẫn phải cảm ơn anh, gần đây em còn định đi trung tâm thương mại mua một cái, anh vừa hay giúp em tiết kiệm.”

“Em mà còn thiếu chút tiền ấy sao?” Trầm Trang trêu ghẹo.

“Em nghèo á, có thể tiết kiệm được chút thì cứ tiết kiệm thôi.”

“Thùng thùng!” Tiếng đập cửa bất thình lình xảy ra cắt đứt tiếng nói chuyện, hai người ở trong phòng sách nghe thấy động tĩnh ngoảnh đầu lại nhìn về phía cánh cửa.

“Tô Trà, anh, hai người nói chuyện xong chưa, bà nội đã về rồi, vừa mới cắt trái cây bảo hai người ra ngoài ăn này.”

Tiếng nói của Trầm Nghiên cách một cánh cửa truyền đến.

Nghe thấy Trầm Nghiên nói, Trầm Trang cùng Tô Trà nhìn nhau liếc mắt một cái, được, chuyện cũng nói xong rồi nên đi ra ngoài thôi.

“Cùm cụp!” Một tiếng, cửa phòng sách mở ra, Trầm Nghiên nhìn Tô Trà và Trầm Trang cùng nhau ra ngoài.

Ba người vừa đi vừa nói chuyện cùng nhau bước về phía phòng khách, bà nội Trầm nhìn thấy Tô Trà lập tức lôi kéo người qua tán gẫu, thái độ hòa nhã.

Mặt khác ba người đều ngồi ở trên sô pha im lặng ăn trái cây.

Cô gái Tô Trà này đặc biệt có duyên với các vị trưởng bối, cô tới đại viện mấy lần, các bà cụ trong nhà đều rất thích Tô Trà. Hoặc có thể có một khả năng khác đó chính là xem tướng, bọn họ rất thích kiểu cô gái có tướng như Tô Trà.

Bảy giờ, bữa tối đã nấu xong, bà nội Trầm kéo Tô Trà qua ngồi ăn cơm.

Đối với Cận Tùng đến nhà làm khách bà nội Trầm còn tiếp đón một chút, còn với hai cái người trong nhà Trầm Nghiên, Trầm Trang này đến kêu một tiếng cũng không có.

Muốn ăn cơm, bản thân tự qua đây mà ăn.

Biết Tô Trà đến nhà, bà nội Trầm cố ý đi ra ngoài mua đồ ăn, đều là món Tô Trà thích ăn.

Bà cụ biết Tô Trà thích ăn thịt thì lúc này trên bàn ăn sáu món thì năm món mặn sáu một món rau.

Tim cật xào, canh gà, thịt kho tàu, móng giò hầm, thêm cả món cá kho tộ.

Chung quanh toàn là thịt nên chỉ có duy nhất một đĩa đậu que xào cà tím ở giữa thật bắt mắt, đúng như câu nói, một chút xanh non giữa vạn bụi đỏ.

“Nào, Trà Trà ăn nhiều một chút, món cá kho này lúc bà mua còn đặc biệt chọn mẻ cá tươi."

“Cả Cận Tùng nữa, cháu cũng đừng khách sáo, ăn nhiều vào, món móng heo này ăn ngon.”

“Trà Trà, món cật xào này, bà nghe Lương Tố nói cháu thích ăn nên cố ý làm cho cháu.”

Bà nội Trầm động đũa liên tục sau đó bát của Tô Trà lập tức đầy ụ thức ăn chất đầy lên như một đỉnh núi nhỏ.

“Cảm ơn bà, bà cũng ăn nhiều vào nhé.” Tô Trà mỉm cười gắp đồ ăn cho bà nội Trầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-266.html.]

Hình ảnh này ấm áp quá!

Nhưng ngó sang bên phía Trầm Trang cùng Trầm Nghiên.

Bà nội cũng phân biệt đối xử quá đi, tốt xấu gì cũng là cháu nội mình mà lại trọng nam khinh nữ như thế.

Ai da, hai người ăn nhờ này, nhanh chóng dừng lại.

Cận Tùng nhìn hai anh em nhà họ Trầm này, tỏ vẻ: Ai không biết còn tưởng rằng Trầm Nghiên với Trầm Trang là nhặt từ bên ngoài về.

Trầm Nghiên cùng Trầm Trang vẻ mặt bình tĩnh, hai người tỏ vẻ: Tự mình ra tay, cơm no áo ấm!

Bữa tối kết thúc, Tô Trà ăn no căng bụng, lúc Trầm Trang dẫn Tô Trà cùng Cận Tùng ra ngoài cô còn lén xoa bụng nhỏ hơi phình ra của mình.

Cận Tùng nhìn động tác nhỏ của Tô Trà không nhịn được buồn cười.

Nghe thấy tiếng cười của Cận Tùng, Tô Trà liếc mắt nhìn cậu một cái

Nhận thấy ánh mắt của Tô Trà, Cận Tùng lập tức nín cười, ngẩng đầu nhìn lên trời.

Ôi, ánh trăng hôm nay vừa to vừa tròn.

Tựa như bụng của người nào đó!

Tô Trà dùng đôi tay nhỏ bé trắng nõn xoa bụng cũng không nhịn được thở dài một tiếng.

Ôi, tình yêu khiến con người phát tướng!

Nhìn cái bụng của cô xem còn không phải là càng lúc càng phình ra...

“Anh Trầm Trang...” Một tiếng gọi bất ngờ vang lên khiến cho ba người đang đi trên đường cùng nhau dừng lại.

Người quay lại đầu tiên chính là Trầm Trang, bởi vì căn bản gọi tên chính là tên của anh ta.

Cách đó không xa có một bóng dáng mảnh khảnh đứng ở đó, cô ta mặc váy màu hồng nhạt, dưới làn váy chỗ lộ ra đôi chân trắng nõn mảnh khảnh.

Trầm Trang quay đầu lại nhìn cô gái đang đứng cách đó không xa, trên mặt lộ ra một nụ cười.

“Bạch Lộ, em muốn ra ngoài sao?” Trầm Trang mở miệng hỏi.

Cả hai đều ở chung trong đại viện, quan hệ của Trầm Trang và Lý Bạch Lộ cũng không phải quá thân thiết, nhưng bởi vì Lý Bạch Lộ thích Phó Hành Khanh, khi còn nhỏ thường xuyên đi theo sau đám con trai bọn họ, coi như Phó Hành Khanh không có phản ứng gì thì cô ta vẫn cố chấp đi theo đuôi bọn họ.

Bây giờ thời gian cũng muộn rồi, hơn nữa Trầm Trang nhìn Lý Bạch Lộ đang ở bên ngoài nên anh ta mới mở miệng hỏi một câu.

“Ừ, em đi ra đầu ngõ mua bình dấm, tối nay nhà em ăn sủi cảo.” Lý Bạch Lộ mềm mại đáp lại anh ta, tầm mắt dường như lơ đãng đảo qua hai người Tô Trà và Cận Tùng ở bên cạnh, tò mò mở miệng hỏi: “Anh Trầm Trang, đây là bạn của anh sao?”

Trầm Trang nghe thấy Bạch Lộ hỏi như vậy, anh ta cũng trả lời đúng trọng tâm: “Đúng vậy, bạn của anh, họ cũng là bạn học của Trầm Nghiên.”

“Tô Trà, Cận Tùng, còn đây là Lý Bạch Lộ, một cô bé trong đại viện của bọn anh.” Trầm Trang giới thiệu qua hai bên với nhau cực kỳ ngắn gọn.

“Xin chào.” Tô Trà cùng Cận Tùng mỉm cười chào hỏi đối phương.

“Chào mọi người, tôi là Lý Bạch Lộ, hình như tôi đã gặp cô ở đâu đó, lần trước tôi thấy cô ở trên xe của anh Hành Khanh đi cùng với Kiều Kiều, có đúng không nhỉ?” Ánh mắt Lý Bạch Lộ nhìn Tô Trà ôn nhu mở miệng nói.

Tô Trà nhìn đối phương một bộ dạng thùy mị, cô nhếch môi đỏ nở nụ cười nhạt: “Trí nhớ của cô tốt thật, đã là chuyện của hai tháng trước rồi.”

Đối phương nhắc tới chuyện ngồi xe của Phó Hành Khanh thì Tô Trà đương nhiên nhớ rõ, có điều chuyện này trôi qua cũng một thời gian lâu rồi mà lúc này cô ta còn mở miệng nhắc tới, Tô Trà cứ cảm thấy có gì đó không đúng.

Loading...